Chương 146: "Là người đặt cược đầu tiên, quy tắc của ta là..."
Yana cúi người thi lễ, nói với giọng nghiêm túc: "Chỉ cần ngài đứng ở nơi này, chính là vinh hạnh của tất cả chúng ta."
Ông lão trầm ngâm, ánh mắt nhìn về phía đối diện, lướt qua bóng đen cùng Huyết kỵ sĩ, lại thu hồi lại, rơi vào trên người Thằng hề.
"Chàng trai trẻ, cậu có biết cái gì là Canh bạc của Ma Vương không?" Ông lão hòa ái hỏi.
"Không rõ ràng." Thằng hề nói.
Hắn nhìn chăm chú về phía đối phương, đã thấy trên đỉnh đầu đối phương xuất hiện từng hàng chữ nhỏ:
[Lão Thần Linh.]
[? ? ? ?]
[Hóa thân của Chân Cổ Ma Vương.]
[?]
[Thuyết minh duy nhất: Ông ta là chúa tể tất cả thế giới của một tầng nào đó trong Luyện Ngục.]
Thằng hề đọc xong, mở miệng nói: "Nếu có bí mật về phương diện này, ta có thể trả tiền."
Ông lão nghe xong hai từ "trả tiền" thì bật cười, nói: "A, rất nhiều chuyện trên thế gian đều là công bằng, mặc dù ta kinh doanh rất nhiều lĩnh vực, thế nhưng vẫn không tới mức ngay cả việc này cũng thu phí."
Ông lão rút một quyển da cừu, đưa cho Thằng hề, sau đó yên lặng nhìn chăm chú về phía Thằng hề.
Thằng hề đọc rất nhanh, trên mặt xuất hiện nụ cười, nói: "Hình như trận đánh cược này tiếp nhận mọi thẻ đánh bạc của mọi tồn tại."
"Đúng vậy, một trận tử đấu công khai, không cấm bất cứ kẻ nào đặt tiền cược." Ông lão gật đầu nói.
"Thu linh thạch sao?" Thằng hề hỏi.
"Linh thạch? Là tiền tệ của văn minh tu hành sao, nó là loại vật phẩm lưu thông không thể tái sinh, giá cả thị trường cũng không tệ lắm, cậu có thể đặt cược." Ông lão mỉm cười nói.
Thằng hề nhìn Yana, rồi nói: "Ta cũng đặt cược toàn bộ, cược mình chiến thắng."
Ông lão hỏi: "Cậu đặt cược bao nhiêu?"
"Năm tỷ tư."
"... Xin lỗi, bao nhiêu cơ?"
"Năm tỷ tư."
Ông lão nhìn hắn, lấy ra một tấm giấy da dê cùng bút, chậm rãi nói: "Xin hãy ký kết hiệp ước đặt cược, nếu như cậu không đủ tiền..."
Thằng hề nhận chiếc bút, đọc xong nhắc nhở trong hư không, sau khi phát hiện không có vấn đề gì thì ký tên của bản thân vào hiệp ước đặt cược.
Ông lão nhận lấy giấy da dê, quan sát kỹ một lần, lẩm bẩm nói: "Thật sự có năm tỷ tư..."
"Thế nhưng ta còn một điều kiện." Thằng hề nói.
"Cái gì?" Ông lão hỏi.
Thằng hề dựng thẳng ngón tay trỏ đặt bên miệng, làm ra tư thế im lặng, nói nhỏ: "Tới thời điểm cuối cùng chúng ta mới đặt cược."
"Ha ha, thú vị, cực kỳ thú vị!" Ông lão bật cười lớn.
Yana kinh ngạc nhìn về phía Thằng hề.
Thằng hề nhìn về phía nàng, nói: "Chút tiền ấy không tính là gì... thực ra trong cuộc đời của ta, kiếm tiền sinh hoạt là một sự kiện rất quan trọng."
Ông lão cười nói: "Nói rất hay, ví dụ tồn tại như ta chẳng hạn, còn phải nuôi người của cả một gia đình, cho nên tới tận độ tuổi này, vẫn còn phải bôn ba bên ngoài."
Ông lão vỗ vai Thằng hề, nói nhỏ: "Cậu có chắc không?"
"Ta không dám nói mạnh miệng, nếu như là những người thích bí quá hóa liều, cơ bản là không thể liên tục giành được lợi nhuận như ta vậy, đúng không?" Thằng hề cũng hạ giọng nói.
Yana cũng nhìn về phía ông lão, nói: "Ngài xem..."
Ông lão im lặng một giây, sau đó chỉnh lại áo đuôi tôm của bản thân.
"Đánh bạc.. rất lâu rồi ta không chơi loại trò chơi này, tính mạo hiểm của nó quá lớn, sẽ làm cho trái tim của mấy ông già như ta đập rộn lên... Thế nhưng nếu là một cuộc làm ăn lớn như vậy, không chỉ có tất cả tài sản của một thần linh, người trong cuộc cũng đặt vào năm tỷ tư linh thạch làm tiền đặt cược..."
"Cái giá này đã xứng để ta tự mình tham dự."
Thằng hề đi tới, nói nhỏ bên tai ông lão: "Thân phận của ngài cao quý như vậy, điều duy nhất ngài cần làm chính là để những tên kia liên tục ném tiền, như vậy chúng ta mới có lợi nhuận, đúng không?"
Ông lão suy nghĩ vài giây, cũng hạ giọng nói: "Thành giao."
Ông lão phất tay, tản đi những ánh lửa ngăn cách xung quanh.
"Các hạ, ngài muốn tham dự việc này sao?" Bóng đen đối diện hỏi.
"Không, ta chỉ muốn tham dự đánh bạc với các ngươi mà thôi, ta cảm thấy phần thắng của Huyết kỵ sĩ khá lớn, Nữ sĩ, xin lỗi."
Ông lão mỉm cười xin lỗi với Yana, bước nhanh vào trong sân.
Từng luồng bóng đen từ sau lưng ông lão bắn ra ngoài, bay về bốn phương tám hướng, dần dần bao phủ phạm vi mười mấy dặm vào trong.
Trên mặt đất, vũng bùn cùng cỏ dại đã hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa, thay vào đó là khô lâu vô cùng vô tận.
Ông lão từng bước một đi vào trong sân, những khô lâu kia liên tục xuất hiện dưới chân ông ta, hóa thành cầu thang xương trắng, dần dần thông hướng ngọn núi do xương trắng chồng chất mà thành.
Trên đỉnh ngọn núi kia, một vương tọa do hàng tỷ hài cốt đúc thành đã sớm xuất hiện.
Ông lão ngồi lên chiếc vương tọa này.
Bóng người nhỏ bé lại yếu đuối ngồi lên vương tọa to lớn cùng kinh khủng như vậy, nhìn qua rất không hài hòa, thế nhưng cái bóng khổng lồ cùng dữ tợn hiện lên phía sau lưng ông ta, vừa đúng bao phủ bên trên vương tọa hài cốt kinh khủng kia.
Ông lão mở miệng nói:
"Trận đánh cược này do ta chủ trì."
Tấm thẻ trong tay Huyết kỵ sĩ La Sinh cũng thoát khỏi tay của hắn ta, bay lên núi bạch cốt, rơi vào trong tay ông lão.
Ông lão nhìn chằm chằm vào thẻ bài, nói nhỏ: "Các Ma Vương, đánh cược sắp bắt đầu, muốn kiếm chút đỉnh thì đều tới đi."
Thẻ bài bị ném ra ngoài.
Trong nháy mắt, trong hư không, gió nổi lên.
Không biết từ nơi nào truyền tới từng đợt bàn tán xì xào, ngay sau đó, từng bóng đen hiện lên.
Những bóng đen này rơi vào trên núi bạch cốt, liên tục thi lễ với ông lão, sau đó nhìn về giữa sân.
Ông lão nói: "Một vị Huyết kỵ sĩ, một người vừa trở thành Thẻ bài sư, tử đấu giữa bọn họ sắp bắt đầu, Thẻ bài sư thua trận trong tử đấu sẽ bị cướp đi mọi thứ... hiện tại bắt đầu tiếp nhận tiền đặt cược."
Các bóng đen nhìn về phía Huyết kỵ sĩ, lại nhìn về phía Thằng hề.
"Thằng hề... còn là người mới nữa chứ... ha ha..."
Ông lão cười lắc đầu, rút một khúc xương tản ra ánh sáng vàng kim từ trong vương tọa bạch cốt, ném ra ngoài nói: "Để ta đặt cược đầu tiên đi, ta cược Huyết kỵ sĩ chiến thắng."
Yana nhìn về phía Thằng hề.
Thân hình Thằng hề liên tục run rẩy, miễn cưỡng gật đầu với nàng.
Yana nói nhỏ: "Căng thẳng quá sao?"
"Từ xưa tới nay ta chưa bao giời gặp được chuyện thú vị như thế này, cảm giác mình không thể chờ đợi nữa vậy!" Thằng hề hưng phấn nói.
Giọng nói của ông lão từ xa truyền tới: "Là người đặt cược đầu tiên, quy tắc của ta là..."
"Công bằng."