Chương 154: Tài sản cùng chức nghiệp
"Cảm giác làm cột thu lôi như thế nào? Ông lão cười hỏi.
"Ta chỉ phụ trách dẫn sấm sét tới đánh hắn ta, khi sấm sét đi qua người ta, lúc đó ta cũng không phải là người có máu thịt, cho nên vẫn tốt." Liễu Bình nói.
Lúc này, hắn đã lấy lại được toàn bộ thẻ bài, trong tay cầm Tuyết Ảnh đao, chậm rãi hoạt động cơ thể.
Trong bầu trời âm u, một quả cầu sấm sét đỏ thẫm bay xuống dưới.
Liễu Bình đứng im bất động.
Khi quả cầu sấm sét bay tới đỉnh đầu của hắn, hắn mới vung trường đao trong tay lên.
Một luồng ánh đao trắng như tuyết đón đỡ quả cầu sấm sét...
Vù vù!
Quả cầu sấm sét bị chém thành mấy mảnh, hóa thành tia điện bắn đi khắp nơi, tiên tán trong bóng đêm.
"Đáng thương, cái tên Huyết kỵ sĩ kia chỉ có thể cứng đối cứng, ngay cả cơ hội đánh trả cũng không có." Ông lão thở dài nói.
"Này, lời này của ông giống như đang hi vọng hắn ta chiến thắng vậy." Liễu Bình khó chịu nói.
"Cũng không phải vậy, nói tới, ta có chuyện muốn nhắc nhở cậu." Ông lão nói.
"Cái gì?"
"Cậu thắng được nhiều tài sản như vậy, lại thêm Yana cũng ở cạnh cậu, cảnh tượng này đã bị những Ma vương kia nhìn thấy cả rồi."
"Ý của ông là..."
"Đúng, một Nữ thần vừa mới rơi vào Vĩnh Dạ... ta đoán sẽ có vô số Ma vương muốn có được nàng." Ông lão thở dài, nói.
"Vì sao lại vậy?" Liễu Bình hỏi.
"Thân phận của nàng, sắc đẹp của nàng, tất cả tri thức cùng lực lượng của nàng, cùng với bí mật cùng tài sản của nàng nữa... coi như là một nô lệ có thể mua bán, giá trị của nàng không thể đánh giá được, hiện tại đám Ma vương đã biết cậu, cũng biết nàng, cậu đoán xem sẽ phát sinh cái gì?" Ông lão hỏi lại.
"Cho nên?" Liễu Bình hỏi.
"Muốn giữ được tính mạng thì thả nàng đi, nếu không tương lai của các cậu sẽ không quá tốt đâu." Ông lão nói.
Liễu Bình vung vẩy trường đao, chém bay từng quả cầu sấm sét bay tới.
Thiên kiếp vẫn dần dần tiến hành.
Đối với người có kinh nghiệm độ kiếp phong phú mà nói, chỉ cần không phải đứng đấy bị đánh, thiên kiếp cũng không khó khăn bao nhiêu cả.
Về phần Yana...
Sở dĩ Yana mạo hiểm xuất hiện, là bởi vì Huyết kỵ sĩ kêu gọi Ma vương Sa Đọa, mà Ma vương Sa Đọa lại chuẩn bị dùng thủ đoạn nham hiểm giết chết mình.
Nếu nàng đã bảo vệ mình, chẳng lẽ mình sẽ từ bỏ nàng sao?
"Ta đoán ông nói với ta nhiều như vậy, chắc hẳn cũng đã có phương pháp xử lý chờ nói cho ta biết chứ." Liễu Bình cười nói.
Ông lão cười tủm tỉm, nói: "Đương nhiên, nếu như cậu đồng ý trở thành khách hàng của ta, vậy..."
"Không có vấn đề, tất cả tài sản của ta đều có thể gửi trong ngân hàng của ông." Liễu Bình nói với giọng dứt khoát.
Ông lão gật đầu, vừa ngẩng đầu nhìn lên trời, lùi ra khỏi phạm vi của Thiên kiếp, vừa nói: "Chờ cậu thành công độ kiếp, chúng ta sẽ nói rõ chi tiết sau."
"Ông sợ ta chết trong Thiên kiếp sao?" Liễu Bình cười hỏi.
"Cũng không phải vậy, ta cảm thấy khi nói chuyện chính thức, nên có hoàn cảnh trang trọng hơn chút mới tốt." Ông lão mỉm cười nói.
"Được."
Liễu Bình vung vẩy Tuyết Ảnh đao, ngăn cản từng luồng sét bắn xuống, lại liên tục đánh bay quả cầu sấm sét.
Thời gian dần dần trôi qua.
Cuối cùng, sấm sét cũng dần dần kết thúc.
Mây đen trên trời tản đi.
Thiên kiếp đã kết thúc.
Trên người Liễu Bình dâng lên một luồng linh lực hùng hồn, trước mắt hiện lên từng hàng chữ nhỏ:
[Chúc mừng.]
[Ngươi đã thành công vượt qua Thiên kiếp, trở thành một tu sĩ Nguyên Anh.]
[Danh Sách đề nghị ngươi không nên thử kích hoạt thần thông.]
"Tại sao?" Liễu Bình âm thầm hỏi.
[Danh Sách sẽ sát nhập cơ hội kích hoạt thần thông lần này của ngươi vào với lực lượng hệ thần bí, làm cho ngươi có được thần thông hệ thần bí mạnh mẽ.]
[Khi điểm diễn của ngươi tích lũy tới 10 điểm.]
Liễu Bình nhìn về phía góc hư không.
Nơi đó có một hàng chữ nhỏ:
[Ngươi gặp được Canh bạc của các Ma Vương, điểm diễn của ngươi đã tăng lên.]
[Điểm diễn hiện tại: 8/10.]
Rất tốt.
Lực lượng hệ thần bí rất đáng để mong chờ, vậy thì chờ đợi tiếp đi.
Liễu Bình cũng công nhận đề nghị của Danh Sách, thu đao lại, đi về phía ông lão.
Trên tay ông lão có một bản hợp đồng, sớm đã chuẩn bị từ trước.
Liễu Bình nhận lấy bản hợp đồng rồi đọc kỹ, thấy được song phương của hợp đồng là Liễu Bình và Ngân hàng Ngục Diễm.
Bản hợp đồng cũng viết rõ ràng minh bạch, quy định toàn bộ tài sản của Yana cùng Liễu Bình đều được gửi trong ngân hàng của ông lão, cùng một vài điều khoản dành cho khách hàng.
Liễu Bình đọc hết, lại nhìn về phía hư không.
Trong hư không, Danh Sách không có bất cứ động tĩnh nào.
Hắn cầm bút lên, ký vào bản hợp đồng này.
Ông lão vẫn ở bên nhìn chăm chú, tới lúc này mới nhận lại hợp đồng, lộ ra vẻ nghiêm túc, nói:
"Ngân hàng Ngục Diễm luôn luôn cung cấp các dịch vụ quản lý tài sản một cách toàn diện cho mỗi một vị cường giả, cũng cảm thấy vinh hạnh được làm bạn cùng những vị cường giả này trong quá trình trưởng thành của họ."
"Hoan nghênh cậu, Liễu Bình."
Ông lão bắt tay với Liễu Bình, lấy ra một thẻ bài từ trong ngực, đặt trong tay Liễu Bình.
Tấm thẻ bài này có màu trắng tinh, phía trên có in dấu mặt nạ thằng hề màu vàng kim, bên cạnh còn viết hai chữ: "Liễu Bình".
"Xin hãy cầm lấy tấm thẻ này, toàn bộ tài sản sau trận tử đấu đã đưa vào trong tấm thẻ bài này."
"Bất cứ lúc nào cậu cần tiến hành quản lý tài sản, cũng có thể sử dụng tấm thẻ bài này."
Ông lão nói xong, từng bước lùi về hư không phía sau.
"Một lời khuyên cuối cùng." Ông lão nói.
"Rửa tai lắng nghe." Liễu Bình nói.
"Ta đề nghị các cậu hãy đi về phía sâu trong Vĩnh Dạ, kể từ đó, đám Ma Vương trong Luyện Ngục sẽ không tìm tới các cậu trong thời gian ngắn được."
"Dù là Yana hay là cậu, đều sẽ có được thời gian nghỉ ngơi lẫn mạnh lên."
Liễu Bình nói: "Vậy về sau thì sao?"
"Về sau..."
Ông lão nhớ tới điều gì đó, ánh mắt lóe lên vẻ nghiêm túc.
Ông lão thở dài, nói: "Thời đại này đang bước vào sự biến đổi trước nay chưa từng có, ngay cả Thần linh cũng bắt đầu ngã xuống, ai có thể nói rõ được về sau sẽ xảy ra cái gì?"
Ông lão nói xong, dần dần biến mất trước mắt Liễu Bình.