Chương 153: Thẻ bài cuối cùng của Thằng hề
Vô số suy nghĩ hiện lên trong đầu Huyết kỵ sĩ, cuối cùng hắn ta vẫn chậm rãi thu chân lại.
Hắn ta không dám nhảy.
Nhảy ra ngoài sẽ bị thua ngay lập tức.
Mình mà thua thì xong đời, những Ma vương kia sẽ không bỏ qua cho mình.
Lúc này, sấm sét đầy trời cũng đã rơi xuống.
Thế giới yên tĩnh trong nháy mắt.
Trong cơn mưa đêm âm u, sấm sét rơi vào trên giáo đường lít nha lít nhít như mưa, trong nháy mắt bị lượng nước trong giáo đường hút sạch vào trong.
Dần dần, toàn bộ giáo đường tản ra hào quang màu lam đậm.
Sấm sét nhồi đầy giáo đường, đồng thời cường độ càng ngày càng mạnh.
Lúc này, mưa đêm ngừng lại.
Sắc trời lại càng tối đen hơn.
Trong mây đen truyền ra từng đợt tiếng sấm, lộ ra cảm giác không cam lòng cùng nóng nảy.
Lôi kiếp càng nguy hiểm hơn đang được chuẩn bị.
Ngay sau đó...
Từng luồng sấm sét màu đỏ như máu từ trên bầu trời rơi xuống, bắn về phía giáo đường.
Huyết kỵ sĩ phun ra một ngụm máu, miễn cưỡng mới có thể đứng ở cửa sổ, khi cảm nhận được khí tức khủng bố ẩn chứa trong sấm sét đỏ ngòm kia thì hơi giật minh, sau đó thì vui mừng quá đỗi.
Hóa ra là Thiên kiếp!
Là Thiên kiếp của người tu hành!
Lần này, Thằng hề xong đời rồi.
Loại sấm sét hủy diệt kinh khủng này, dù đánh trúng bất kỳ nơi nào trong giáo đường, chắc chắn đều có thể tạo thành một lỗ lớn trên giáo đường.
Đó chính là phá hoại kiến trúc!
Huyết kỵ sĩ đang nghĩ ngợi, đã thấy một luồng sấm sét lao tới...
"A a a a!"
Hắn ta không để ý tới nước tràn vào miệng, rống giận một tiếng rồi duỗi hai tay ra bảo vệ trước người, dùng toàn lực ngăn cản luồng sấm sét đỏ như máu đang lao tới.
Ầm!
Dưới tác động của luồng lực xung kích cực mạnh, làm cho Huyết kỵ sĩ bay về phía sau, thế nhưng hắn ta chợt nghĩ tới điều gì đó, đành phải ngừng lại giữa không trung, cứng đối cứng với luồng sấm sét này.
Không thể lùi!
Nếu như mình không cẩn thận làm vỡ vách tường, vậy thì thua!
Huyết kỵ sĩ lại phun ra một ngụm máu, cắn răng nhìn về bên ngoài cửa sổ.
Từng luồng sấm sét đánh vào giáo đường, thực sự tạo thành từng lỗ lớn trên giáo đường này.
Kết thúc!
Thằng hề phá hủy kiến trúc...
Huyết kỵ sĩ thở dài một hơi, giơ hai tay lên chúc mừng thắng lợi.
Thòi gian dần dần trôi qua.
Trên bầu trời, gió nổi mây phun, từng luồng sấm sét mang tính hủy diệt lại hội tụ thêm lần nữa.
Chờ đã!
Tại sao Lôi kiếp vẫn còn tới nữa?
Tại sao Thằng hề đã phá hủy kiến trúc, tử đấu còn chưa kết thúc?
Huyết kỵ sĩ rống giận với vẻ không cam lòng.
Giống như biết được hắn ta đang nghĩ gì, giọng của ông lão xuất hiện trong hư không:
"Ta ở đây đưa ra nhận định công chính."
"Thằng hề đặt cược năm tỷ tư linh thạch, điều kiện là: Tuyệt đối không thể tự mình ra tay phá hoại kiến trúc."
"Vừa rồi là Thiên lôi làm hỏng kiến trúc, cũng không phải do Thằng hề 'tự mình ra tay' tiến hành phá hoại kiến trúc."
"Bởi vì bản thân ta rất thích thưởng thức biểu lộ tuyệt vọng của người khác, cho nên ta sẽ nhắc nhở ngươi rằng: "
"Nghe nói Thiên kiếp của văn minh tu hành này, nếu như vẫn không tìm ra người độ kiếp, chẳng khác nào Thiên kiếp sẽ liên tục xuất hiện, không thể kết thúc, như vậy, quá trình độ kiếp sẽ trở nên càng ngày càng nguy hiểm, mà uy lực của kiếp lôi..."
"Sẽ càng lúc càng lớn."
Huyết kỵ sĩ lắng nghe, im lặng như đã biến thành một bức tượng vậy.
Trên bầu trời.
Từng quả cầu sấm sét hội tụ tới từ bốn phương tám hướng, bắt đầu hóa hình.
Càng ngày càng nhiều quả cầu sấm sét đỏ như máu tập hợp cùng một chỗ, cuối cùng hóa thành một bàn tay hủy diệt lóe ra sấm sét đỏ thẫm như máu.
Bàn tay khổng lồ này xòe ra, yên lặng lơ lửng dưới tầng mây.
Càng nhiều thiên lôi bay tới, nhập vào trong bàn tay khổng lồ này.
Bàn tay di động...
Nó lao tới với khí thế không thể chống đỡ, gào rít xuyên qua không trung, toàn lực đập về phía giáo đường trên mặt đất.
Huyết kỵ sĩ không dám trốn, toàn thân lại bị dòng nước bao phủ, tránh cũng không tránh khỏi, chỉ có thể đứng tại chỗ gầm thét:
"Liễu Bình, lôi kiếp này đập tới, ngươi cũng sẽ phải chết!"
Ngay sau đó...
Bàn tay khổng lồ màu đỏ máu bao trùm cả giáo đường.
Mọi thứ đều hóa thành im ắng.
Trời đất tối tăm, đất rung núi chuyển, tia sét đỏ sẫm cùng mặt đất cùng phát ra tiếng gầm thét.
Ầm!
Cuồng phong thổi bay tất cả dòng nước, trong không trung bọn chúng hóa thành từng dòng sấm sét, muôn hồng nghìn tía, trắng đen xen kẽ, như pháo hoa rực rỡ trong đêm tối, trong nháy mắt biến mất tại nơi xa.
Trong một đống đổ nát.
Huyết kỵ sĩ bị vách tường đè ở phía dưới, mũ giáp thì rơi tại một bên khác.
Mặc dù đã không có hô hấp cùng nhịp tim, ánh mắt của hắn ta lại vẫn mở to, giống như tới chết vẫn muốn biết được kết cục của Thằng hề là gì.
Một giây...
Hai giây...
Ba giây.
Giọng nói của ông lão vang lên trong hư không:
"Canh bạc kết thúc, Thằng hề."
Rìa đống đổ nát của giáo đường, trên một tòa tháp nhọn tại một nơi khác của giáo đường, một chiếc cột thu lôi cắm trên đỉnh tháp phát ra âm thanh:
"Ông không lừa ta đấy chứ?"
Ông lão mang theo ý cười, nói: "Không lừa cậu, trận này cậu thắng được không ít tiền, ta đoán dù cậu tiêu xài cả đời cũng không hết."
Ầm!
Chiếc cột thu lôi kia biến thành một người.
Khuôn mặt tái nhợt, kiểu tóc undercut, mắt khói đen, mặc một bộ áo jacket sặc sỡ, dưới chân là một đôi giày mũi nhọn màu đen.
Chính là Thằng hề.
Trên tay hắn ta còn cầm một tấm thẻ bài, thở dài nói: "Ta cũng nên đi ra, nếu không đợi Thiên kiếp trở nên mạnh mẽ hơn, ngay cả ta cũng sẽ không chịu nổi mất."
Trên tấm thẻ bài có vẽ một khối nham thạch màu xanh biếc rất bình thường, một mặt còn mọc đầy cỏ xỉ rêu, mà một bên khác thì có vài chiếc dây leo, thậm chí còn có một đóa hoa nhỏ mọc ra từ khe hở nham thạch, đón gió phấp phưới.
Từng hàng chữ nhỏ vẫn hiện trên hư không:
[Thẻ bài: Nham thạch không tồn tại.]
[Thẻ kỳ quỷ, thẻ phát triển.]
[Thuyết minh: Khi ngươi kích hoạt tấm thẻ này, ngươi sẽ biến thành một vật nên có trong hoàn cảnh hiện tại, ngay lập tức xuất hiện trong hoàn cảnh đó, tới tận khi ngươi chủ động hủy bỏ mới thôi (mỗi giờ một lần).]
[Ngươi sử dụng thẻ bài này, lựa chọn trở thành một cột thu lôi trên tháp nhọn của giáo đường.]
[Ngươi trở thành cột thu lôi.]
[Đây là một cột thu lôi nên có trên tháp nhọn của giáo đường, không có bất cứ cảm giác không hài hòa nào, nó vốn nên ở nơi đó.]