Chương 163: Bọn chúng đang bảo vệ Nữ thần Thống Khổ.
Chỉ có tồn tại như Thần linh vậy, mới hiểu được làm cách nào mới có thể thành lập cứ điểm của người sống tại Tử giới.
"Mọi vật phẩm có giá trị, đều nên để Thần linh chỉ định công dụng." Đội trưởng nói với giọng thành kính.
"Vậy nên làm ghi chép sớm hơn chứ." Liễu Bình nói.
Vẻ mặt thành kính của đội trưởng lập tức biến mất, nhún vai nói: "Ám Vụ trấn chỉ là cứ điểm của màn kịch đầu tiên trong thế giới Tu Hành mà thôi, những năm này đã bị bỏ hoang từ lâu, với lại không có giá trị gì cả..."
Sau đó, Hội họa sư lại hỏi lại kỹ càng những quái vật thích ẩn hiện trong đêm tối.
Dựa theo ký ức, Liễu Bình miêu tả từng con một.
Hội họa sư rất nhanh vẽ ra những con quái vật kia.
Mỗi khi hắn ta hoàn thành một tác phẩm, quái vật lập tức sống lại, sau đó lại trở về bức vẽ.
Khi nữ bò cạp xuất hiện, mọi người vẫn cảm thấy bình thường, vẫn làm nốt công việc trên tay của mình.
"Sức chiến đấu 130, ở nơi này cũng coi như không tệ lắm."
Đội trưởng nhìn về phía màn hình, nói với vẻ uể oải.
Ngay sau đó, Liễu Bình miêu tả con quái vật trong hiện tượng thiên trụy.
Là tồn tại với thực lực sâu không thể dò, có danh hiệu là Chúa tể Ba Hành trong Ác Mộng!
Hội họa sư rất nhanh vẽ ra con quái vật này.
Khi con quái vật kia nhảy khỏi bản vẽ, đứng trong đống đổ nát, tất cả mọi người đều dừng tay lại, nhìn về phía nó.
"Sức chiến đấu... đáng chết, không thể tính toán nổi, chỉ có thể bình xét cấp bậc là A." Đội trưởng quan sát màn hình, nói.
Hắn ta quan sát phản ứng của mọi người, âm thầm liếc mắt về phía Hội họa sư.
Hội họa sư vội vàng cất bản vẽ đi.
Quái vật biến mất.
Đám người dần dần lấy lại tinh thần, tiếp tục làm công việc của mình.
"Bản vẽ này của ngươi, thật lợi hại." Liễu Bình khâm phục.
Cũng vậy...
Tại sao mình không học vẽ tranh cơ chứ?
Tối nay học một chút xem sao đi.
"Chỉ là tương tự mà thôi, không có thực lực như con quái vật đó." Hội họa sư cười nói.
"Đúng vậy, may mắn quái vật kia đã rời đi... Liễu Bình, nó đã rời khỏi Ám Vụ trấn, đúng không?" Đội trưởng lớn tiếng hỏi.
"Đúng vậy." Liễu Bình cũng hiểu ý của hắn ta, cũng lớn tiếng đáp lại.
Không khí xung quanh trở nên tốt hơn trước.
Liễu Bình lại bổ sung: "Ta nói là sự thật, quái vật kia đã rời khỏi nơi này, đi về phía sâu trong thế giới Tử Vong."
Đội trưởng nhìn về phía Liễu Bình, lộ ra vẻ khen ngợi.
Hắn cùng Liễu Bình đều đứng cạnh Hội họa sư, đã sớm nhìn thấy trên bản vẽ của Hội họa sư vẽ lấy một ký hiệu "S" nho nhỏ.
Quái vật cấp bậc S.
Hiện tại Liễu Bình không nói cái gì, phối hợp mình ổn định quân tâm, thật sự là rất có năng lực.
Mà Liễu Bình cũng đã chú ý tới phản ứng của đội trưởng.
Từ cử động vội vàng ẩn giấu của đối phương mà xét, cấp S là tồn tại mạnh hơn nhiều cấp A.
Bọn họ không biết con quái vật này là Thần linh của thời đại cũ chứ?
"Yana, lần trước khi con quái vật này giáng lâm, đã tự xưng đầu nhập vào ngươi đó." Liễu Bình âm thầm nói.
"Hừ, bộ dáng này của nó, cũng muốn đi theo ta?" Yana nói.
Liễu Bình nói: "Kỳ quái, vậy tại sao nó lại muốn dùng danh hiệu của ngươi..."
Yana nói: "Nó là tồn tại của thời đại Ác Mộng, sau khi thất bại đã ẩn núp tháng năm dài đằng đẵng, hiện tại chắc lại thấy được hi vọng nào đó... Ngươi cũng không nên nghĩ nhiều như vậy, bí mật trong này không phải là ngươi trong thời điểm hiện tại có thể chạm tới."
Hai người âm thầm trao đổi, lại nghe được đội trưởng lớn tiếng nói:
"Đúng rồi, Liễu Bình, ngươi đã là Thẻ bài sư, lại là người dẫn đường của chúng ta, hãy dẫn ta tới quán rượu khi trước xem chút đi, chúng ta vừa quan sát, vừa bàn luận việc phân phối chiến đấu nữa."
"Được."
Liễu Bình dẫn đội trưởng đi tới quán rượu.
Lần này, đội trưởng cũng không dẫn theo những tùy tùng khác của mình.
Hai người đi vào đống đổ nát kia.
Đội trưởng ra hiệu với Liễu Bình, hạ giọng nói: "Thay ta giữ cửa ra vào, ta sẽ liên lạc với công ty xin tiếp viện."
"Không có vấn đề." Liễu Bình đi tới cửa của đống đổ nát.
Đội trưởng thì đi về phía sau bức tường, tiện tay xoa nhẹ, trước mắt lập tức có một màn hình ánh sáng xuất hiện.
"Ta là tiểu đội trưởng của tiểu đội chiến thuật, mã số là 02637, xin được kết nối với tổng bộ."
Trong màn sáng, một giọng nữ vang lên:
"Quyền hạn của ngài được thông qua, xin chờ đợi kết nối."
Từng đợt tiếng ồn ào vang lên.
"Đã kết nối."
Trong màn ảnh xuất hiện một cảnh tượng.
Trên người Vương Vi đều là vết thương, ánh mắt tăm tối, hỏi: "Chuyện gì?"
Đội trưởng ngẩn người ra, ấp úng nói: "Đại khái là chúng ta cần tiếp viện."
"Không có tiếp viện, Thần chiến đã bắt đầu, công ty đang chịu hỏa lực tập kích rất mạnh." Vương Vi nói.
Cô ta tiện tay xoay chuyển, cảnh tượng chuyển sang một bên khác.
Trong toàn bộ thành phố, khắp nơi đều là tiếng nổ cùng hủy diệt, khói đặc bay đầy trời.
"Các ngươi cần tự nghĩ cách giữ vững Ám Vụ trấn, như vậy nhé." Vương Vi nhấn về phía màn sáng.
Màn sáng dập tắt.
Đội trưởng ngẩn người tại chỗ.
Một lúc lâu sau, hắn ta mới chửi thề: "Gặp quỷ! Như vậy thì ta làm sao mà trấn thủ nổi!"
Bỗng nhiên...
Tai nghe của hắn ta vang lên.
"Thủ lĩnh, đoàn đội xây dựng thứ hai đã mang theo thẻ bài bức tượng trong giáo đường tới rồi."
"Ồ? Quá tốt rồi!"
Đội trưởng cùng Liễu Bình nhanh chân đi ra khỏi đống đổ nát của quán rượu.
Hai người nhìn về phía bầu trời, đã thấy một chiếc máy bay vận tải cỡ lớn đang bay tới từ phía xa.
Một lúc lâu sau.
Đoàn đội xây dựng chính thức gia nhập phòng ngự thị trấn.
Những người này mới vừa tới đã bắt đầu tăng cường bức tường thành thép, lại chia ra một bộ phận người xây dựng thiết bị công kích từ xa tại trong thị trấn, lại chuyên môn mắc nối thiết bị dịch chuyển, dịch chuyển một bức tượng hoàn toàn mới tới nơi này, đặt nó lên vùng đất bằng tại vị trí giáo đường.
"Bức tượng này, còn cần lực lượng của Thẻ bài sư mới có thể kích hoạt, việc này giao cho ngươi." Đội trưởng nói.
"Để ta thử một lần."
Liễu Bình đặt tay lên bức tượng Nữ thần Thống Khổ.
Từng hàng chữ nhỏ liên tiếp hiện lên:
[Đối phương đang xác nhận thân phận của ngươi.]
[Đã xác nhận thân phận.]
[Bức tượng được kích hoạt!]
Ngay sau đó, bức tượng hóa thành một luồng sáng, xoay vòng quanh giáo đường vài vòng, cuối cùng nổ tung ra, như hoa tuyết nhập vào trong giáo đường.
Ngay lập tức, giáo đường phát sáng lên, loáng thoáng truyền ra tiếng động.
Liễu Bình đẩy cửa đi vào giáo đường.
Bức tượng Nữ sĩ Thống Khổ đang đứng tại vị trí trung ương của giáo đường, xung quanh có thắp rất nhiều ngọn nến.
Trong hư không truyền ra tiếng ca thần thánh, giống như có rất nhiều người đứng tại nơi này, đang ca ngợi nữ thần vậy.
Phía trước bức tượng, có hai hàng bức tượng đứng thẳng, đều là những tồn tại không rõ với những hình thái khác nhau.
Bọn chúng đang bảo vệ Nữ thần Thống Khổ.