Chương 177: Thần trụ Luyện Ngục cùng Thần trụ Vĩnh Dạ
"Phương thức trưởng thành của Thẻ bài sư chúng ta khác với phàm nhân..."
"Thần trụ thông hướng bên trên có tên là 'Thần trụ Luyện Ngục', nếu như ngươi lựa chọn con đường này, bộ bài của ngươi sẽ để cho các pháp tắc tại Luyện Ngục hợp thành, mà ngươi... tương lai sẽ có cơ hội tiến tới Luyện Ngục, chỉ cần ngươi vẫn tiếp tục mạnh lên, cuối cùng ngươi sẽ trở thành Thần linh khống chế pháp tắc, hoặc trở thành Ma vương nô dịch chúng sinh, thậm chí đi tới hư không, hoặc tới những thế giới khác."
Yana nói tiếp: "Thần trụ thông hướng bên dưới chính là 'Thần trụ Vĩnh Dạ'... trong Vĩnh Dạ có vô số tồn tại đang ngủ say cùng lực lượng không rõ, nếu như ngươi khát vọng trở thành người triệu hồi Anh linh, yêu thích yên tĩnh cùng bóng đêm, người tìm kiếm vô tận tri thức cùng bí mật, vậy hãy chọn con đường này, bọn chúng sẽ lựa chọn cùng cấu trúc bộ bài giúp ngươi."
Liễu Bình đứng tại hư không suy nghĩ một lát.
"Đám người Luyện Ngục mà chúng ta đã từng gặp luôn luôn săn bắt nô lệ từ trong Vĩnh Dạ, thậm chí Nữ sĩ Thống Khổ còn nô dịch cả một thế giới, từ đó lựa chọn thẻ bài, nói như vậy, Vĩnh Dạ không mạnh bằng Luyện Ngục, có đúng là vậy hay không?" Hắn hỏi.
"Bên nào cũng có sở trường riêng, mà sự thật lại không giống như ngươi đã nghĩ... dù là Chúa tể Tiên Huyết hay Nữ sĩ Thống Khổ, bọn họ đều không tính là kẻ mạnh bên trong Luyện Ngục." Yana nói.
"Trộm đi một thế giới, cũng không tính là mạnh sao?" Liễu Bình hỏi.
"Đúng, bọn chúng chỉ dám lén lút làm vài chuyện như vậy mà thôi, thế nhưng bọn chúng tuyệt đối không dám đi vào chỗ sâu trong Vĩnh Dạ, đối mặt những tồn tại không rõ cùng Anh linh vô tận bên trong Vĩnh Dạ."
Yana nói xong, lùi về một bên, yên lặng nhìn hắn.
Liễu Bình suy nghĩ một lát, bỗng bật cười, nói: "Thế giới của ta đã bị hủy diệt hoàn toàn rồi, hiện tại tất cả mọi người đều là người chết bị điều khiển... Thực ra ta đã muốn đứng tại mặt đối lập với những Thần linh kia từ sớm rồi."
"Cho nên ngươi lựa chọn Thần trụ Vĩnh Dạ?"
"Đúng."
Vừa dứt lời, dưới chân Liễu Bình trống rỗng, cả người hắn rơi xuống trong bóng đêm sâu thẳm.
Sương mù lượn lờ xung quanh hắn.
Luồng gió lạnh lẽo liên tục gào thét.
Trên chiếc Thần trụ Vĩnh Dạ kia, vô số tồn tại đang ngủ say bỗng mở mắt ra, yên lặng quan sát hắn.
…
Tiếng gió rít gào.
Liễu Bình liên tục rơi xuống bên dưới.
Các bức tượng trên Thần trụ liên tục thức tỉnh, yên lặng quan sát hắn.
Từng tiếng bàn tán xôn xao vang lên.
Liễu Bình cố gắng lắng nghe, thế nhưng lại không thể nghe rõ những âm thanh này.
Thế nhưng rất nhanh, một cảm giác hiểu ra xuất hiện trong đầu hắn:
"Trong hệ thống thế giới Luyện Ngục cùng Vĩnh Dạ, pháp tắc loại thần bí chủ đạo mọi thứ, biểu hiện là thẻ bài hóa."
"Hiện tại, ngươi cần thành lập liên hệ cùng với pháp tắc trong Vĩnh Dạ."
"Phương pháp thứ nhất: Tìm một tồn tại bên trong Vĩnh Dạ, hoặc chuyển hóa một bảo vật trong Vĩnh Dạ thành thẻ bài, ký kết khế ước triệu hồi, sẽ đạt được đông đảo quy tắc trong Vĩnh Dạ tán thành cùng tiếp nhận."
"Nếu như không có liên quan gì với Vĩnh Dạ, vậy thì cần dùng tới phương pháp thứ hai."
"Phương pháp thứ hai: Vươn tay, tùy ý rút một tấm thẻ bài từ trong hư không..."
"Tấm thẻ này chính là pháp tắc trong Vĩnh Dạ ngưng tụ mà thành."
"Có thể lựa chọn một trong hai phương pháp bên trên."
"Chỉ cần thành công thành lập liên hệ với Vĩnh Dạ, từ nay về sau, vô tận pháp tắc cùng tồn tại bên trong Vĩnh Dạ sẽ dựa theo các loại điều kiện triệu hồi, sẽ trở thành thẻ bài của ngươi, tạo điều kiện nghe ngươi điều khiển."
Liễu Bình chậm rãi vươn tay ra, chuẩn bị rút một tấm thẻ từ trong hư không.
Sương mù vô tận hội tụ tới, dần dần ngưng tụ tại hư không phía trước hắn, chuẩn bị hình thành một tấm thẻ bài...
Bỗng nhiên, Liễu Bình thu tay lại với tốc độ cực nhanh.
Ngay vừa rồi, trong quá trình hắn rơi xuống dưới, hắn nhìn thấy một bức tượng.
Hình tượng của bức tượng là một cô bé.
Nàng cô đơn đứng trong một góc, hai mắt nhắm lại, giống như đang ngủ say tới tận vĩnh hằng vậy.
Thế nhưng nếu quan sát cẩn thận thì thấy được nàng đang đau đớn.
Xung quanh nàng, vô tận khí tức âm u đang cuồn cuộn.
Giống như nàng đang gặp phải nguy hiểm vậy.
Tốc độ rơi xuống của Liễu Bình cực nhanh, chỉ thoáng qua đã rơi xuống, cũng không nhìn rõ thêm bức tượng cô bé này nữa.
Thế nhưng hắn không thể quên được cảnh tượng vừa rồi.
"Là cô bé đó!"
"Cô bé đó chiến đấu cùng ta rất nhiều lần, còn đã từng cứu ta..."
"Nói như vậy, ta có thể mời cô bé đó tới đây, cũng không biết, cô bé này có tiếp nhận lời kêu gọi của ta hay không."
Liễu Bình yên lặng kêu gọi: "Chúa tể Chân Hồng..."
"Chúa tể Chân Hồng, nếu như ngươi nguyện ý, xin hãy tới đây cùng ta cộng đồng tạo dựng khế ước với Vĩnh Dạ!"
Trên Thần trụ Vĩnh Dạ, bé gái kia bỗng mở mắt ra.
"Ai đang kêu gọi ta? Chờ đã, nơi này là... Thần trụ Vĩnh Dạ! !"
Nàng bỗng phản ứng lại, thả người nhảy lên, hóa thành một luồng sáng, lao về phía dưới trong bóng đêm.
Luồng sáng này có tốc độ cực nhanh.
Mấy giây sau, nàng đã đuổi kịp Liễu Bình.
"Ngươi trở thành Thẻ bài sư!" Cô bé này có vẻ như rất vui vẻ, lớn tiếng nói.
"Đúng vậy, ta phải ký khế ước với một vị tồn tại bên trong Vĩnh Dạ." Liễu Bình vừa rơi xuống vừa nói.
"Cho nên ngươi tìm được ta?" Cô bé làm ra cái mặt quỷ.
"Ta nghĩ tới chúng ta đã từng sóng vai chiến đấu, cho nên ở đây kêu gọi ngươi, muốn hỏi ngươi một câu, có nguyện ý ký kết khế ước với ta hay không?" Liễu Bình hỏi.
Cô bé kia thở dài, nói nhỏ: "Liễu Bình, tầng ngoài thế giới Vĩnh Dạ đã gần như hủy diệt, vào thời điểm này, ta sắp gặp phải vận hạn mạnh mẽ vô song, nếu như không vượt qua được, sẽ bị ăn sạch."
"Ngươi muốn nói cái gì?"
"Nếu như ngươi ký khế ước với ta, sẽ phải chịu liên lụy."
"Việc nhỏ, ta không quan tâm."
"Tên Cựu nhật Thần linh (Thần linh thời đại trước) kia đang tiến hóa... Nó để mắt tới ta, chúng ta sẽ cùng bị ăn sạch."
"Yên tâm, có ta ở đây, tuyệt đối sẽ không để ngươi bị ăn mất."
"Ngươi nghiêm túc sao?"
"Nhìn!" Liễu Bình chỉ vào Thần trụ Vĩnh Dạ.
Cô bé thuận ngón tay của hắn, thấy được vô số tồn tại trên Thần trụ, đang nhìn chằm chằm vào hai người.
Liễu Bình nói: "Bọn họ đều tại đó chứng kiến lời nói của ta, nếu như ta không làm được, nếu như ta bỏ ngươi lại mà chạy trốn, nếu như ta để ngươi bị quái vật ăn mất, ta sẽ không còn bất cứ tư cách nào đạt được sự công nhận nào của những tồn tại bên trong Vĩnh Dạ này... bởi vì ta không thể bảo vệ người một nhà."