Chương 182: "Ngừng bắn!"
Thế giới bên ngoài đã không còn tồn tại.
Chưa biết chừng càng nhiều thế giới bên ngoài đều bị hủy diệt rồi, giống như Yêu vương đời trước đã thăm dò như thế.
Cơ bản là không có cách nào chiến thắng con quái vật này.
Thế nhưng...
Chẳng lẽ ngay cả một phương pháp sống sót cũng không có sao?
Ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào Cựu nhật Thần linh, bỗng nhiên bị những dòng chữ trên đầu của đối phương hấp dẫn:
[Dị Hành giả trong Ác Mộng]
[Thuyết minh: Người có danh hiệu này, là chúa tể của chú ngữ nguyên tố Hỏa cùng Phong, bản thân sẽ không bị ma pháp, vật lý, nguyền rủa gây thương tổn, yêu thích nuốt lấy lực lượng kỳ dị ẩn chứa trong vạn vật cùng chúng sinh.]
Liễu Bình im lặng một giây, thầm thì: "Chú ngữ à..."
Chú ngữ.
Đúng vậy, chú ngữ.
Vị Cựu nhật Thần linh này mỗi lần ra tay đều cần đọc chú ngữ lên.
Liễu Bình run lên, bỗng nhiên nhìn về phía hư không, nhanh chóng lại âm thầm nói:
"Kích hoạt kỹ năng thần bí: 'Sơ Diễn Giả', chỉ định đối phương quên từ."
Từng hàng chữ nhỏ liên tục xuất hiện:
[Đối phương chính là Thần linh thời đại Ác Mộng, là chúa tể chú ngữ Hỏa cùng Phong, chỉ định đối phương quên từ cần tiêu phí như sau:]
[Mỗi giây mười ngàn tiền vàng Luyện Ngục.]
[Ngươi có xác định hay không?]
"Xác định." Liễu Bình thở dài.
Ngay sau đó...
Bên ngoài Ám Vụ trấn.
Cựu nhật Thần linh trong Ác Mộng giơ cao tay lên, cao giọng nói: "Hủy diệt, để hủy diệt..."
Giọng nói của nó bỗng im bặt đi.
Dưới chân nó, dung nham cuộn trào lên, như dòng lũ diệt thế xông thẳng bầu trời, hóa thành bức tường dung nham.
Bức tường này càng ngày càng cao, ẩn chứa lực lượng hủy diệt trước đây chưa từng có, chỉ chờ một mệnh lệnh là sẽ đổ ập xuống Ám Vụ trấn!
Toàn bộ Ám Vụ trấn trở nên yên tĩnh.
Tất cả mọi người đều trở nên tuyệt vọng mà chờ đợi pháp thuật có thể hủy diệt mọi thứ kia ập xuống.
Thế nhưng con quái vật này lại không thực hiện nốt bước kế tiếp.
Nó đưa tay chỉ về phía Ám Vụ trấn, giống như đang nhớ lại cái gì đó, thế nhưng vẫn luôn không thể nói ra bằng lời.
Cựu nhật Thần linh đứng trong ngọn lửa, mở to miệng: "..."
Thế nhưng không có bất cứ chú ngữ nào được nói ra.
Nó cảm thấy hoang mang, đưa tay chỉ về phía Ám Vụ trấn, lại mở to miệng lần nữa:
"..."
"..." Đám người.
"..." Cựu nhật Thần linh.
"..." Đám người.
"..." Cựu nhật Thần linh.
"..." Đám người.
Chắc hẳn nó đang lựa chọn loại pháp thuật nào thích hợp hơn chứ? Họa sĩ yên lặng suy nghĩ.
Nó đang hưởng thụ sự tuyệt vọng trước khi chúng ta bị hủy diệt sao? Đội trưởng yên lặng suy nghĩ.
Nó gặp phải vấn đề gì sao? Yana yên lặng suy tư.
Không, nó quên từ.
Liễu Bình yên lặng suy nghĩ, ánh mắt nhìn về phía hư không:
[Đã tiêu tốn mười ngàn tiền vàng;]
[Đã tiêu tốn mười ngàn tiền vàng;]
[Đã tiêu tốn mười ngàn tiền vàng;]
[...]
Lông mày Liễu Bình nhảy lên.
Cứ tiếp tục như vậy cũng không phải là cách, tiền của mình sẽ tiêu tốn sạch sẽ mà thôi.
Tới lúc này, đội trưởng mới phản ứng lại được.
"Nó gặp phải vấn đề, tất cả mọi người khai hỏa!"
Hắn ta rống to.
Robot khổng lồ cũng vung hai tay lên, lại giơ ngang về phía trước.
Trên cánh tay của nó, có một khung súng máy ổ quay, băng đạn cực dài kéo từ không trung tới mặt đất.
"Tất cả mọi người chú ý, sách lược chiến đấu thay đổi."
"Từ giờ trở đi, sách lược chiến đấu của chúng ta là kéo dài thời gian làm chủ."
"Chỉ còn 1 phút 11 giây nữa thôi, chúng ta sẽ tiến vào thời không bí ẩn!"
Giọng nói của đội trưởng vang vọng bên tai mỗi người.
"Rõ!"
Tất cả mọi người đều phấn chấn, lớn tiếng trả lời.
1 phút 11 giây.
Chỉ cần kéo dài 1 phút 11 giây nữa thôi!
Trong lòng mọi người lại xuất hiện hi vọng, chuẩn bị tiến công.
"Chuẩn bị... bắn!"
Trên tay robot khổng lồ, bắn ta từng ngọn lửa thật dài!
Nơi xa.
Cựu nhật Thần linh bị bắn cho lảo đảo liên tục, thế nhưng chỉ lùi về sau vài bước mà thôi.
Ngay sau đó, có vẻ nó cũng đã thích ứng công kích như vậy, sải bước về phía Ám Vụ trấn với những bước chân nặng nề.
Coi như không thể phóng pháp thuật ả, nó còn có cơ thể khổng lồ như núi nữa!
Cùng lúc đó.
Liễu Bình quát khẽ: "Con thỏ, ngươi có thể giúp đỡ ta một tay hay không?"
"Đương nhiên!"
Con thỏ lên tiếng, hóa thành một thanh trường đao bằng băng.
Liễu Bình nắm chặt thanh đao này, cắm sâu vào dưới mặt đất, nói: "Nhờ vào ngươi!"
Lớp băng nhanh chóng lan tràn ra ngoài.
Bên ngoài.
Tất cả mọi người đều loạn hết cả lên.
Cựu nhật Thần linh trong Ác Mộng đã nâng cao cánh tay, đang định đập về phía tường thành...
"Tránh ra!"
Từ trong thị trấn truyền ra tiếng rống lớn.
Robot khổng lồ vừa bắn phá, vừa tiếp cận tường thành.
Lúc này, chỉ có mình mới có thể lên!
Đội trưởng cắn răng, bật hết hỏa lực, vô số viên đạn hóa thành dây dài bắn tới.
Cựu nhật Thần linh lùi về sau một bước, thế nhưng lại đứng vững rất nhanh.
Mặc dù bị bắn cho lắc lư liên tục, thế nhưng nó dùng thân thể ngăn cản toàn bộ công kích, bước từng bước về phía tường thành, cách tường thành cũng chỉ mấy chục mét.
Nó lại giơ cánh tay lên một lần nữa...
Bỗng nhiên...
Một chuyện kỳ lạ diễn ra.
Cựu nhật Thần linh trong Ác Mộng giơ cao cánh tay, thế nhưng toàn bộ thân thể lại trượt về phía sau.
Vô số viên đạn bắn trúng người nó, mặc dù không làm nó bị thương, thế nhưng lại sinh ra lực đẩy kỳ lạ, đẩy nó về phía đồng bằng rộng lớn phía hoang dã.
"Tiền phương báo cáo tình huống!" Đội trưởng mệnh lệnh.
"Không biết, đội trưởng, chờ đã..."
"Dưới chân của nó... có một tầng băng cứng rất dày, chúng ta đánh nó, nó sẽ trượt về phía sau..."
"Giống như đang trượt băng vậy!"
Đội trưởng nghe vậy mà trợn tròn cả mắt, vội vàng kết nối robot với màn hình giám sát.
Quả nhiên, con quái vật kia đang liên tục trượt về sau.
Nó có vẻ vô cùng tức giận, hai chân giẫm mạnh lên mặt đất, mặt băng dưới chân lập tức nổ tung ra.
Thế nhưng ngay sau đó, sâu trong lòng đất lại xuất hiện khí lạnh, bao phủ chân của nó vào trong.
Băng sương lại ngưng tụ lần nữa!
"Rống!"
Quái vật gầm lên giận dữ.
Nó không di chuyển nữa, nắm chặt nắm đấm, đấm mạnh về phía mặt đất.
Đất rung núi chuyển.
Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, mặt đất vỡ ra một khe hở cực sâu, khí lạnh từ lòng đất phóng lên tận trơi, trong nháy mắt đã bao phủ quái vật vào bên trong.
Quái vật lập tức hóa thành bức tượng băng, bất động.
Trong Ám Vụ trấn, đội trưởng thấy vậy thì lập tức quát lớn:
"Ngừng bắn!"
Tất cả tiếng động đều im bặt lại.
Các chức nghiệp giả nắm vũ khí trên tay, yên lặng quan sát cảnh tượng trước đây chưa từng gặp này.
Nơi mặt đất vỡ nát, khí lạnh toát ra càng ngày càng nhiều, hoàn toàn đông cứng quái vật trước mắt thành một bức tượng băng.
Mỗi khi tượng băng bắt đầu cử động, khí lạnh sẽ bổ sung tới, lại đông cứng nó lần nữa.
Cứ lặp đi lặp lại mấy lần như vậy, tượng băng cuối cùng cũng bất động.