Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục

Chương 181: Ác Mộng thức tỉnh

Chương 181: Ác Mộng thức tỉnh
"Ta là Trì Hỏa giả tại thời đại trước, tại đây kêu gọi Thần trụ Luyện Ngục cùng Vĩnh Dạ tới nơi đây, cùng chúng Thần bọn ta hoàn thành thệ ước năm đó!"
"Các chức nghiệp giả của thời đại."
"Hãy bắt đầu tranh cướp danh hiệu Ác Mộng đi, bọn chúng có được cấp bậc cao hơn, lực lượng mạnh hơn, tiền đồ huy hoàng hơn!"
"Những người gia nhập, các ngươi chắc chắn sẽ nhận được sự chúc phúc cùng bảo vệ của tất cả Cựu nhật Thần linh!"
"Dùng danh hiệu của các ngươi chuyển thành Danh Sách, Ác Mộng sẽ chiếm cứ bầu trời đêm, thống trị tất cả mọi thứ!"
Nương theo tiếng gầm đó, vòng tròn thi thể khổng lồ bắt đầu bùng cháy.
Đám tồn tại đang ngủ say ở trong vòng tròn liên tục tỉnh lại, cùng nhau phát ra những tiếng kêu rên đau đớn cùng những tiếng hét chói tai.
Tại quyển sách trên tay Yana, từng danh hiệu bay ra ngoài, lóe ra ánh sáng nhạt, bay lả tả lên không trung, dần dần biến mất trong hư không.
"Những danh hiệu đó... tất cả đều khôi phục."
Yana nói nhỏ.
"Có tạo thành ảnh hưởng gì đối với chúng ta hay không?" Liễu Bình hỏi.
"Không biết, ta chỉ biết bọn chúng đại biểu cho thời đại Ác Mộng, đồng đẳng với từ cường đại tại thời đại đó." Yana nói.
Xoẹt...
Giấy vẽ rách nát.
Họa sĩ lại đổi sang một tờ giấy khác, vẽ rất nhanh.
Vị Cựu nhật Thần linh kia đang đứng tại trung tâm giấy vẽ, ánh lửa khắp người bay thẳng tới bầu trời, trong hư không liên tiếp xuất hiện các tồn tại thần bí, liên tục bay về bốn phương tám hướng.
Trước mắt Liễu Bình bỗng có từng hàng chữ nhỏ xuất hiện:
[Kỹ năng thần bí 'Một Người Không Có Phần Diễn' sắp kết thúc."
[Năm...]
[Bốn...]
[Ba...]
[Hai...]
[Một!]
[Mọi thứ đều khôi phục như thường.]
[Nhắc nhở: Năm phút sau, Ám Vụ trấn sẽ tiến vào thời không bí ẩn.]
Liễu Bình yên tĩnh lại, nói khẽ: "Xuỵt!"
Giờ phút này...
Tất cả mọi người đều nín thở, chậm rãi chờ đợi thời gian trôi đi.
Năm giây...
Mười giây...
Hai mươi giây...
Ba mươi giây...
Một phút trôi qua.
Còn có bốn phút cuối cùng.
Bỗng nhiên...
Liễu Bình giật mình, ánh mắt nhìn về phía Andrea.
Trong mắt cô bé lóe lên vẻ hồi hộp cùng sợ hãi...
Hia người cùng lúc cảm ứng được tình huống.
Tại đường chân trời phía xa xa, quái vật kia bỗng nhiên quay đầu lại, ánh mắt nhìn thẳng về phía Ám Vụ trấn.
Liễu Bình nói khẽ: "Bắt đầu trinh sát, báo cáo tình huống."
Bên cạnh, đội trưởng làm ra một thủ thế.
Trong tai nghe mọi người đều truyền ra từng đợt báo cáo:
"Phát hiện tình hình."
"Mặt đất bắt đầu chấn động rất nhỏ."
"Bắt đầu trinh sát cự ly cực xa, đã xác định nơi phát ra nguy hiểm."
Một cảnh tượng xuất hiện trên màn hình ánh sáng.
Liễu Bình và đội trưởng cùng nhìn tới, thấy được con quái vật kia đầu chạm mây, chân đạp đất, mỗi một bước chân rơi xuống đất đều làm cho mặt đất chấn động dữ dội.
"Báo cáo, sau ba phút hai mươi lăm giây nữa, chúng ta sẽ tiến vào thời không bí ẩn!"
"Dựa theo tốc độ của con quái vật này, sau ba mươi giây nó sẽ tới Ám Vụ trấn."
"Không ổn, nó đang gia tốc!"
Trên màn hình, con quái vật kia như cảm ứng được cái gì đó, dần dần bắt đầu tăng tốc, tốc độ càng lúc càng nhanh.
Mặt đất chấn động mạnh.
Đội trưởng đoàn đội hít một hơi thật sâu, hét lớn: "Toàn thể chuẩn bị!"
Hắn ta cầm viên đá quý hình thoi trên mặt đất lên, nhẹ nhàng ném ra ngoài.
Trên hòn đá, vô số dây nhỏ phát sáng từ trong đó bắn ra ngoài, nhập vào trong từng mô hình thép đã được bố trí khắp thị trấn từ trước rồi.
"Liễu Bình." Đội trưởng nói.
"Có." Liễu Bình nói.
"Chúng ta sẽ dùng toàn lực chiến đấu, mà ngươi lại là Thẻ bài sư, xem xét tình huống rồi hãy gia nhập chiến đấu đi."
Đội trưởng nói xong câu đó, bước từng bước về phía trước.
Dưới chân hắn ta, từng bậc thang thép xuất hiện, nối liền với một vị trí khá cao.
Tại nấc thang cuối cùng, những mô hình thép cỡ lớn kia liên tục lắp ráp, hợp lại, biến hình.
Một con robot hình người khổng lồ xuất hiện tại trung ương thị trấn.
Tại vị trí trái tim của robot, có một vị trí lái, đội trưởng vừa mới ngồi lên đó, mấy chục sợi dây dài bằng kim loại xuất hiện trên vị trí lái, dán vào làn da của hắn ta.
Đội trưởng đoàn đội ngồi tại nơi đó, nhẹ nhàng giơ tay trái lên...
Robot khổng lồ cũng theo đó mà giơ tay trái lên.
"Bắt đầu kiểm tra số liệu." Đội trưởng ra lệnh.
Một giọng nữ vang lên:
"Bắt đầu kiểm tra."
"Các bộ phận chức năng của robot đều bình thường, "
"Kho đạn đã nạp đầy, "
"Hệ thống cung ứng năng lượng bình thường, số liệu khi hoạt động đầy đủ công suất bình thường, "
"Hệ thống tác chiến đã kích hoạt, "
"Phát hiện mục tiêu nguy hiểm, mục tiêu cách ngài 30km về phía trước bên trái."
"Sẵn sàng chiến đấu bất cứ khi nào."
Theo từng tiếng báo cáo, mọi người chậm rãi quay đầu lại, nhìn ra bên ngoài tường thành.
Chờ đợi...
Cũng không cần chờ quá lâu.
Nơi xa, bóng hình khổng lồ của con quái vật kia dần dần xuất hiện.
Quanh người nó toát ra ánh lửa, mà sương mù nó phun ra lại bao trùm ánh lửa, bắn ra một luồng mây lửa hủy diệt về phía bầu trời Ám Vụ trấn.
"Kỳ lạ, tại sao vừa rồi ta lại coi thường các ngươi kia chứ?"
Cựu nhật Thần linh quan sát Ám Vụ trấn, nhỏ giọng lẩm bẩm.
Đội trưởng giơ hai tay từ bên hông lên, lên tới trước mặt.
Robot khổng lồ cũng giơ hai tay lên, rút hai mô hình kim loại bên hông ra, lắp ghép chúng nó lại với nhau.
Hai mô hình này nhanh chóng hợp lại với nhau, biến hình, hóa thành một khẩu pháo đen ngòm, được robot vác trên vai.
Họng pháo phát sáng lên, tựa như một mặt trời rực sáng, hội tụ vô số năng lượng ma tinh không thể tính toán.
"Bắn!" Đội trưởng hét lớn.
Ầm...
Luồng sáng rộng khoảng năm mét xé rách không gian, từ trong Ám Vụ trấn xông ra ngoài, sức giật cực mạnh làm cho cả người robot đều lay động, hình thành sóng xung kích làm cho mặt đất dâng lên tro bụi cao mấy chục mét.
Luồng sáng kia bắn trúng vào người Cựu nhật Thần linh, đánh cho nó liên tiếp lùi về sau hai bước.
Nhưng...
Trên người của nó chưa từng xuất hiện vết thương.
"Lửa cùng dung nham, các ngươi nên hình thành thủy triều dưới chân ta mà nuốt chửng mọi thứ."
Cựu nhật Thần linh phát ra một tiếng rống lớn.
Mặt đất bắt đầu hóa thành dung nham.
Một đòn của đội trưởng có vẻ như chỉ có tác dụng chọc giận nó mà thôi.
Khi thấy ngọn lửa cùng dung nham ngập trời kia, tất cả mọi người đều hiện lên một ý nghĩ trong đầu.
Xong.
Đối phương có được lực lượng như Thần linh, cơ bản là không thể đánh lại được.
Trong đống đổ nát.
Đám người rất uể oải, không khỏi đều thở dài.
Liễu Bình mím chặt môi, vẻ mặt lạnh lẽo.
Thực lực của đối phương đã vượt qua giới hạn của thế giới Tu Hành, coi như tại thời điểm mình mạnh nhất, cũng chỉ có thể miễn cưỡng không chết, chạy trốn trước mặt đối phương mà thôi.
Coi như mình tu luyện lại một lần...

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất