Chương 291: Cứu Tử Phù Thương
Vừa nghĩ tới đây, Liễu Bình âm thầm nói: "Tạm thời không tới nơi của 'Bốn mươi mét', ta cần thu được kỹ năng mới dựa theo chức nghiệp của bản thân mình."
Tất cả chữ nhỏ lóe lên, hóa thành từng hàng chữ mới:
[Bởi vì ngươi đã chính thức nhậm chức 'Thủ Ngục kỵ sĩ', kiêm chức là 'Thần Thánh kỵ sĩ', bởi vậy ngươi đã thoát khỏi chức nghiệp kỵ sĩ phổ thông.]
[Kỹ năng mà ngươi học được, sẽ là kỹ năng biến chủng kiêm dung đặc điểm của cả hai loại chức nghiệp kỵ sĩ này.]
[Điều này cũng vì che giấu sự tồn tại của 'Thủ Ngục kỵ sĩ', cũng làm cho ngươi càng thêm mạnh mẽ trên cơ sở của 'Thần Thánh kỵ sĩ'.]
[Chúc mừng.]
[Ngươi thu hoạch được kỹ năng biến chủng duy nhất của song chức nghiệp: Cứu Tử Phù Thương thuật.]
[Thuyết minh về kỹ năng: Hấp thu niệm lực, ma lực, linh lực, thể lực, tinh lực, sức mạnh cơ thể,... các loại hình thái lực lượng của đối phương, cũng thực hiện chữa trị phần ngọn thương thế cho đối phương, những lực lượng vừa hút được của đối phương sẽ chuyển hóa thành Hồn lực, bị ngươi hấp thu.]
[Hấp thu Hồn lực tới mức độ nào, sẽ dựa theo mức độ thương tổn của đối phương mà định ra, tương ứng như sau: ]
[Vết thương nhẹ: Hấp thu 20% Hồn lực của đối phương.]
[Vết thương trung bình: Hấp thu 50% Hồn lực của đối phương, mục tiêu sẽ tiến vào trạng thái mệt mỏi.]
[Thứ cấp trọng thương: Hấp thu 70% Hồn lực, mục tiêu tiến vào trạng thái yếu ớt.]
[Trọng thương: Hấp thu toàn bộ Hồn lực, mục tiêu tiến vào trạng thái hôn mê (hấp hối).]
[Đặc biệt thuyết minh: ]
[Thuộc tính của Cứu Tử Phù Thương thuật là hệ thần thánh, hiệu quả quy về hệ chữa trị, tóm lại là, kỹ năng này không cách nào bị thanh tẩy.]
[Khi cứu chữa xong, không chết thì cũng bị thương.]
Liễu Bình đọc xong tất cả, không nhịn được mà bật thốt lên: "Mẹ nó!"
"Thế nào?" Hoa Tình Không ở cạnh hỏi.
"A, không có gì, đã rất lâu rồi ta chưa thăng cấp, cho nên hơi kích động ấy mà." Liễu Bình vội vàng nói.
Thảo nào lão già kia lại hận Thần Thánh kỵ sĩ tới như vậy.
Thảo nào Chúng Thần trong Luyện Ngục lại hận Thủ Ngục kỵ sĩ tới như vyaaj.
Hai chức nghiệp này, dù chỉ là đơn độc sử dụng, đều có thể bẫy chết người bất cứ lúc nào!
Hiện tại...
Bọn chúng lại kết hợp với nhau, cấu kết với nhau làm việc xấu!
Lúc này, ống kim loại bốn phía cũng thu trở về, mà góc trái phía trên Liễu Bình có một con số: 3.
Từ giờ trở đi, hắn chính là chức nghiệp giả cấp ba.
Giọng điện tử lạnh lẽo kia vang lên:
"Chúc mừng."
"Ngươi đã trở thành chức nghiệp giả cấp ba."
"Thuộc tính nhân vật của ngươi như sau: "
"Chức nghiệp: Thần Thánh kỵ sĩ."
"Tên: Liễu Bình."
"Cấp bậc: 3."
"HP: 15."
"Lực công kích: 20."
"Hồn lực: 0/12."
"Hồ sơ cá nhân của ngươi đã tiến hành giữ bí mật."
"Kết hợp với yêu cầu của Tổng tư lệnh, bản Danh Sách đã sắp xếp ngươi vào trong danh sách bồi dưỡng trọng điểm."
"Ngươi thu hoạch được một bộ trang bị cao cấp nhất mà hiện tại ngươi có thể lấy được."
Một ống kim loại vươn tới, đặt một tấm thẻ trước mặt Liễu Bình.
Liễu Bình lấy lại bình tĩnh, tiếp nhận thẻ bài quan sát, lại thấy được phía trên đều là trang bị lẫn vật tư thích hợp cho Kỵ sĩ sử dụng.
"Lão già kia hào phóng tới vậy sao?" Hắn nói với vẻ khó tin.
"Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là ngươi đáng giá ông ta làm như vậy." Hoa Tình Không cười nói.
"Vậy thì cám ơn trước, chờ chúng ta trở về từ di tích vương quốc Ceylon, ta sẽ nấu một bữa, mời ông ta uống rượu."
Liễu Bình tiện thể cảm ứng sự biến đổi trên người mình.
Thực lực...
Đúng là đã tăng tiến.
Dù là năng lực phản ứng, hay là lực lượng thuần túy, thậm chí cả tốc độ lẫn tinh thần lực, đều mạnh hơn khá nhiều so với cấp hai.
Đây chính là tác dụng của Danh sách Chiến tranh.
Nó có thể giúp chức nghiệp giả loài người liên tục mạnh lên!
Cũng vì vậy mà Đế quốc có thể thành lập, đồng thời dần dần phát triển tới mức hùng mạnh chỉ trong vòng mấy trăm năm ngắn ngủi.
Liễu Bình rút ra một tấm thẻ từ trong bộ bài, đặt ở trước mắt.
Trên tấm thẻ bài này, có một thước đo tỷ lệ.
Thẻ thăng cấp.
Lại là một tấm thẻ thăng cấp trống, phía trên có hai mươi vạch.
Chỉ cần mình bổ sung hai mươi điểm Hồn lực vào trong, là có thể kêu gọi Danh sách Chiến tranh, đẩy cấp bậc của mình lên tới cấp bốn.
Về sau, mình cần dùng toàn lực tăng cấp bậc của bản thân lên!
Hoa Tình Không cầm theo một bộ trường bào rất mềm mại, đưa tới, nói: "Thân phận mới của chúng ta chính là thành viên thực tập của tiểu đội khảo sát nguồn năng lượng của Đế quốc, lần này được điều động tới di tích của vương quốc Ceylon, là để ghi chép khoáng sản ẩn chứa nguồn năng lượng vừa mới bị phát hiện dưới lòng đất."
"Thế nhưng tại sao lại mặc trường bào?" Liễu Bình hỏi.
"Đây là áo chống lạnh... nó có thể duy trì nhiệt độ cơ thể của chúng ta trong những môi trường khắc nghiệt." Hoa Tình Không nói.
"Ta nhớ rồi, nơi đó rất lạnh." Liễu Bình nhớ lại những kiến thức đã đọc trong sách, nói.
Hoa Tình Không lại lấy hai tờ giấy chứng nhận ra, đưa một tờ cho Liễu Bình.
Đây là giấy chứng nhận công tác của bọn họ.
Mọi thứ đều là thật.
Nếu có người đi điều tra, sẽ phát hiện hồ sơ của hai người đều là thật, kể cả trong trung tâm khảo sát nguồn năng lượng của Đế quốc, cũng có văn bản điều động tương ứng của hai người, thậm chí bao gồm cả tư liệu của bọn họ từ thời đi học, toàn bộ đều được sắp xếp rất ổn thỏa.
"Ba mươi phút sau, có một chuyến xe lửa đi về phía biên giới Đế quốc, nếu muốn đi phi thuyền thì phải chờ tới tối ngày mai, không thể chuyên môn dùng phi thuyền chở chúng ta tới đó được, làm vậy sẽ thu hút sự chú ý của những người khác."
Liễu Bình hỏi: "Nếu đi xe lửa thì cần bao lâu?"
"Trưa mai sẽ tới." Hoa Tình Không nói.
"Vậy thì chúng ta ngồi xe lửa, khởi hành ngay lập tức, không thể chờ đợi thêm nữa... có khi chứng cứ ở trong di tích cũng sẽ bị đối phương hủy diệt mất." Liễu Bình nói.
"Được, vậy thì chúng ta xuất phát ngay lập tức." Hoa Tình Không nói.
"Đi!"
...