Chương 114: Hai con đường
Lý Ngang vỗ tay, vừa cười vừa nói:
-Lúc tôi đi tới đại sảnh, cũng là lúc hệ thống thông báo người chơi đã đến đủ. Nói cách khác, tôi chính là người chơi cuối cùng của kịch bản trong nhiệm vụ này.
-Sau khi đưa ra gợi ý cho nhiệm vụ, Dịch Y đã đề nghị chúng ta giới thiệu tên trong trò chơi và hỏi lại bảo vệ của trung tâm thương mại đã đi đâu, đúng không?
Dịch Y vô thức gật đầu nhẹ, không nói gì.
Lý Ngang hỏi Liễu Vô Đãi:
-Cô còn nhớ người nói tiếp theo là ai không?
-Là... Ngao Dũng?
Liễu Vô Đãi suy nghĩ một chút, nói:
-Anh ta nói rằng trước khi anh ta tới đây, để đề phòng không bị lộ thân phận, đã gọi tất cả bảo vệ ở đây trói họ lại rồi ném ra bồn hoa ở bên ngoài trung tâm thương mại.
-Không để ý sao? Ngao Dũng nói đây là lần đầu tiên anh ta tới trung tâm thương mại.
Lý Ngang giơ hai ngón tay, chậm rãi nói:
-Tất cả người chơi trong trò chơi chết chóc có hai quy tắc quan trọng, một là phải đảm bảo tính mạng cho mình, hai là che giấu thân phận thật của mình ở đời thật.
-Một người chơi thì không thể phán đoán người chơi khác là thiện hay ác;
-Một người chơi cũng không thể đoán rằng người chơi khác có ý tốt hay xấu với mình;
-Một người chơi không thể biết được người chơi khác nhận định mình là thiện hay ác;
-Một người chơi không thể nhận định bản thân là thiện hay ác;
-Một người chơi cũng sẽ không thể biết được một người chơi khác có âm mưu gì sau khi kết thúc nhiệm vụ hay không;
-Dựa vào những lời dài dòng trên; có thể nói tóm gọn lại là: một chuỗi nghi ngờ.
-Người chơi không thể biết bản thân gặp "đồng đội" là thiện, cũng không đảm bảo rằng "đồng đội" này có âm mưu gì với mình sau khi kết thúc nhiệm vụ hay không, cho nên người chơi không được để lộ thân phận thật của mình ở ngoài đời.
-Lần đầu gặp mặt giữa các người chơi không hề có bất kì sự tín nhiệm căn bản nào, phải giao tiếp, xây dựng lòng tin, mới có thể xua tan sự nghi ngờ.
-Giả sử trong nhiệm vụ lần này, trong ngày, tất cả người chơi đều phải đến trung tâm thương mại mới bắt đầu nhiệm vụ.
-Như vậy có nghĩa là chỉ cần xem màn hình giám sát, rồi tìm xem có khách hàng nào có hành vi bất thường hay không là có thể đoán được thân phận thật sự của người chơi.
-Người chơi lo lắng đồng đội tính kế, ví dụ như tôi, Dịch Y, Tàu Bay Bị Lạc, Liễu Vô Đãi, Ngao Dũng, sau khi làm nhiệm vụ trong ngày thì xem như không có chuyện gì xảy ra, giả vờ làm những người khách bình thường, bình thản rời khỏi trung tâm thương mại.
-Đến khi rời khỏi trung tâm thương mại, tới nơi an toàn nào đó, chuẩn bị công tác ứng phó từ lúc nhận nhiệm vụ đến 12h sáng.
-Ví dụ như săn tin tức, điều tra một chút về bối cảnh trung tâm thương mại...
-Nhưng mà...
Lý Ngang nói tiếp:
-Nếu như khi bắt đầu nhiệm vụ, có một gã người chơi A lộ ra vẻ mặt, biểu cảm, hành động khác thường lúc nghe được lời nhắc nhở của hệ thống, vậy phải làm sao?
-Ngay cả khi A vô tình xúc động làm đổ một ly cà phê khi làm nhiệm vụ, hoặc thiếu chút nữa là ngã nhào một cái, hay làm rơi tờ một tệ lúc trả tiền...
-Nhìn vào camera giám sát thấy được biểu cảm khác thường của người chơi A thì biết rằng hắn đang lo lắng trong lòng, dựa vào suy đoán, trong đầu hắn nảy ra ý nghĩ, có thể trong lúc làm nhiệm vụ hắn sẽ hợp tác với một gã người chơi B.
-Người chơi B mang ác ý trong lòng, có thể sau khi hoàn thành nhiệm vụ như thường, tới xem màn hình giám sát, tìm ra tất cả những hành động khác thường của khách hàng, tuyển chọn sàng lọc từng người, thu hẹp phạm vi.
-So sánh giá trị việc tìm ra thân phận thật của người chơi với việc bỏ thời gian và công sức để tuyển chọn sàng lọc khách hàng thì nó chẳng đáng là bao.
-Một khi người chơi gian ác B tìm ra thân phận thật của người chơi A, có thể mở cuộc trò chuyện riêng tư trên trang hệ thống bạn bè, lấy thân phận thật của người chơi A ra uy hiếp, ép người chơi A phải giao tất cả tiền, trang bị trong trò chơi chuyển giao cho người chơi B. Nếu không người chơi B sẽ gây hại đến người thân của người chơi A,..
-Người chơi A không chắc là người chơi mang ác ý B trong tưởng tượng có tồn tại hay không, cũng không đảm bảo những người đồng đội khác sẽ gặp trường hợp như vậy, nhưng chắc chắn là anh ta không dám cược, cũng không đánh cược.
-Cho nên, trước mắt người chơi A chỉ có hai con đường có thể đi.
-Một là, đi tìm cục đặc sự để nhờ vả.
-Hai là, trước khi nhiệm vụ bắt đầu, nhanh chóng xóa hết camera giám sát, loại bỏ hết những khả năng có thể khiến anh ta bị lộ thân phận.
-Nếu như không muốn nhờ vả cục đặc sự, và muốn tách hoàn toàn khỏi gia đình, bạn bè và xã hội, thì người chơi A chỉ có thể lựa chọn con đường thứ hai.
-Vì vậy, anh ta phải hành động nhanh hơn người khác.
Lý Ngang móc điện thoại ra, trên màn hình tìm kiếm:
-Rất có thể anh ta không có thời gian tìm người môi giới, mua phần mềm hacker, xóa video giám sát từ xa.
-Chỉ có một biện pháp nhanh nhất, đó là vào phòng điều khiển chính xóa tất cả camera giám sát trước khi những người chơi khác xâm nhập vào hệ thống giám sát của trung tâm mua sắm.
Trên màn hình điện thoại Lý Ngang lúc này mở ra một đoạn camera giám sát lúc 5:40 chiều trong trung tâm thương mại, trong hình là khu hành lang dài hẹp ở góc tòa nhà C của trung tâm thương mại, hành lang phía trước là nhà vệ sinh cho nam nữ, phía sau là phòng chứa đồ.
Tất cả nam nữ đều ra ra vào vào nhà vệ sinh bình thường, tất cả đều rất bình thường, bỗng nhiên màn hình chuyển sang màu đen.
Lý Ngang vuốt màn hình điện thoại, chuyển sang một camera giám sát khác. Cái này là góc nghiêng của camera ngoài hành lang, thời gian hiện lên là 5:42 chiều.