Chương 143: Người Liên Hệ! Ẩn Số Của Tất Cả (1)
Đợi sau khi đi tới thư phòng, Chu Lăng đặt đèn dầu lên bàn, không hỏi gì, mà chờ Hứa Thanh Tiêu mở miệng trước.
"Lão sư, học sinh lần này đến đây, vì hai chuyện."
"Thứ nhất, cần lão sư chuẩn bị cho học sinh một ít tài liệu, viết ở trên đó rồi."
"Thứ hai, học sinh muốn hỏi lão sư, có biết núi Minh Nguyệt là nơi nào không?"
Hứa Thanh Tiêu đi thẳng vào vấn đề, cũng không giấu diếm gì.
Hắn đưa danh sách tài liệu cho Chu Lăng.
Đồng thời hỏi về núi Minh Nguyệt.
"Núi Minh Nguyệt?"
Chu Lăng nhíu mày, ông ấy suy nghĩ.
"Chưa bao giờ nghe nói có nơi gọi là núi Minh Nguyệt."
"Để vi sư đi điều tra thật kỹ đã."
Chu Lăng vốn dĩ chưa từng nghe nói đến núi Minh Nguyệt, ít nhất ở huyện Bình An nhất định là không có.
"Phiền cho lão sư rồi."
Hứa Thanh Tiêu gật đầu.
“Cũng không có gì phiền cả."
"Thanh Tiêu, ngươi đột nhiên tới thăm, vi sư cũng không hỏi nhiều gì cả."
"Nhưng mà lần này ngươi ở phủ Nam Dự, có thể nói là danh động thiên hạ, Mãn Giang Hồng này ngươi làm ra từ khi nào? Còn nữa, sao ngươi có thể viết ra tuyệt thế văn chương được.”
"Vi sư quả nhiên là nhặt được bảo vật."
Chu Lăng không hỏi Hứa Thanh Tiêu vì sao lại đến huyện Bình An, ngược lại nhắc tới chuyện Mãn Giang Hồng cùng tuyệt thế văn chương.
"Là nhờ lão sư dạy tốt, trong lúc ngẫu nhiên, linh quang chợt lóe làm nên tác phẩm."
Hứa Thanh Tiêu khiêm tốn nói.
"Linh quang chợt lóe?"
Chu Lăng nhất thời có chút buồn bực, ông ấy biết Hứa Thanh Tiêu không muốn nói ra, thế nhưng ông ta cũng không có truy vấn đến cùng.
Mà là mở miệng nói.
"Hiện giờ tên Hứa Thanh Tiêu của ngươi truyền khắp Đại Ngụy, lại còn có người gọi ngươi là Hứa Vạn Cổ, nhưng Thanh Tiêu ngươi nhất định phải nhớ kỹ, không thể kiêu ngạo, cũng tuyệt đối không thể tự kiêu."
"Nho tiến bát phẩm của ngươi, sẽ phải đối mặt với chỗ thực sự khó khăn trong Nho đạo, vì quân tử lập ý."
"Mấy ngày nay nếu ngươi không có việc gì, nhất định phải đọc thật kỹ ý của thánh nhân, từ đó hiểu rõ ý trong lòng, nếu không rõ ý, cả đời khó có thể thăng cấp thất phẩm, nếu có thể tỏ ý, con đường của ngươi sẽ càng thêm rộng mở."
"Hiểu chưa?"
Chu Lăng tận tâm chỉ dạy, Hứa Thanh Tiêu cũng rất chăm chú lắng nghe.
"Lời của lão sư, học sinh ghi nhớ trong lòng."
Nghe được lời hồi đáp của Hứa Thanh Tiêu, Chu Lăng hài lòng gật đầu, sau đó tiếp tục hỏi.
"Ngươi định trở về đây bao nhiêu ngày? Ở lại chỗ vi sư có được không? ”
"Khoảng hai ba ngày, không cần ở lại, học sinh còn có chuyện khác phải xử lý, hai ngày sau lại tới tìm lão sư."
"Tối nay đã quấy rầy, mong lão sư chớ trách tội."
Hứa Thanh Tiêu tới nhanh, rời đi cũng nhanh, hắn không thể chậm trễ, còn có một số việc phải xử lý.
Hắn phải điều tra cho rõ một số chuyện.
Thứ nhất, Kim Ô Tôi Thể Thuật làm sao có thể xuất hiện ở huyện Bình An.
Thứ hai, là ai lấy được Kim Ô Tôi Thể Thuật.
Thứ ba, Ngô Ngôn đến huyện Bình An, rốt cuộc là vì dị thuật, hay là có mục đích khác.
Ba chuyện này Hứa Thanh Tiêu nhất định phải suy nghĩ rõ ràng, nếu nghĩ không ra sẽ khó có thể giải quyết những ẩn số khác.
Không giải được ẩn số, đến đối đầu với người ở huyện Trường Bình, vậy thì đó không phải là hành động tìm đường chết sao.
Biết người biết ta, mới có thể bách chiến bách thắng.
"Được, nhất định phải chú ý an toàn."
"Đi đi."
Chu Lăng gật gật đầu, bảo Hứa Thanh Tiêu chú ý an toàn.
"Dạ, học sinh cáo lui."
Hứa Thanh Tiêu không nói nhiều, bái Chu Lăng xong sau đó rời đi.
Sau khi Hứa Thanh Tiêu rời đi.
Cũng không phải không có mục đích, mà là đi thẳng đến nhà huyện lệnh.
Muốn biết được lai lịch của Kim Ô Tôi Thể Thuật.
Chỉ có một cách là đến hỏi huyện lệnh.
Nhưng trực tiếp đi tìm huyện lệnh chính là hành động làm bại lộ thân phận.
Cho nên Hứa Thanh Tiêu định dùng đại thần thông Nhập mộng, tiến vào trong mộng của huyện lệnh.
Có điều có thể nhâp vào mộng của huyện lệnh hay không thì không chắc lắm, nhưng thử nhiều lần hẳn là không có vấn đề gì.
Căn cứ vào kinh nghiệm lúc trước lẻn vào mộng của Mộ Nam Ninh, thuật nhập
mộng của mình hẳn là có chỗ hạn chế, có lẽ càng gần càng tốt.
Làm thế trước đi.
Hai khắc sau.
Đã là giờ Sửu.
Trong huyện lệnh trạch sớm đã tối đen một mảnh, ngoại trừ mấy ngọn đèn lồng còn tỏa ra ánh sáng, tất cả đều an tĩnh.
Hứa Thanh Tiêu trèo lên mái hiên, hắn biết huyện lệnh ở trong gian phòng kia, lén lút đi lên, trực tiếp nằm trên mái hiên, cố gắng hết sức không phát ra bất kỳ động tĩnh nào.
Sau đó bắt đầu vận chuyển đại thần thông Nhập mộng.
Trong phút chốc, cảm giác mê man ập đến.
Khi mở mắt ra thì đã ở trong mộng rồi.
Rất nhanh sau đó, Hứa Thanh Tiêu phát hiện mình không phải đang trong mộng của Lý huyện lệnh, mà là trong mộng của phu nhân ông ta, cho nên Hứa Thanh Tiêu tỉnh lại.
Thử lần thứ hai.
Vẫn không phải giấc mộng của Lý huyện lệnh.
Thử lần thứ ba.
Thử lần thứ tư.
Cho đến khi thử lần thứ năm.
Cuối cùng, Hứa Thanh Tiêu cũng lẻn được vào trong mộng của Lý huyện lệnh.
Là ở trong nha môn.
Nhờ có kinh nghiệm nhập mộng lúc trước, Hứa Thanh Tiêu rất thông minh, hắn biến thành một con én, bay vào nha môn.
Bên trong nha môn.
Lý huyện lệnh có chút lo lắng đi tới đi lui, một ít bộ khoái nha dịch còn lại thì đang nói cái gì đó.
"Huyện lão gia, ngài yên tâm, Hứa Thanh Tiêu này hiện giờ là đệ nhất phủ thí, lại làm ra tuyệt thế văn chương, triều đình nhất định sẽ thưởng cho huyện Bình An chúng ta, huyện lão gia ngài càng là người có công lớn nhất, ít nhất cũng phải thăng quan tiến tước nha."
"Đúng vậy, đúng vậy, huyện lão gia, ngài cũng đừng nóng vội, người triều đình đang trên đường tới, đoán chừng không bao lâu nữa sẽ tới."
"Phủ quân ghi nhớ công lao to lớn, hắn cũng tuyệt đối sẽ không quên ngài, nói không chừng lão gia ngài sắp được đến phủ Nam Dự nhậm chức đại quan rồi."
Nhóm nha dịch bộ khoái thay phiên nhau mở miệng, nói vài lời chúc mừng.
Hứa Thanh Tiêu nhất thời hiểu được Lý huyện lệnh đã mơ cái gì.
Thật sự khiến người ta dở khóc dở cười.
Thế nhưng ngẫm lại cũng đúng, mình hiện giờ danh động Đại Ngụy, đệ nhất phủ thí, Lý huyện lệnh thân làm quan địa phương, tất nhiên sẽ có lợi.
Cho nên mấy ngày nay đoán chừng ngày đêm đều suy nghĩ mình có thể được ban thưởng gì, nằm mơ ra thế này cũng không có gì lạ.
Nghĩ đến đây.
Hứa Thanh Tiêu lập tức bay ra ngoài.
Hắn biết làm thế nào để có thể nhập vào trong mộng rồi.
Ngoài huyện Bình An, Hứa Thanh Tiêu thay đổi bộ dáng, nhưng không phải bản tôn, mà là bộ dáng của Trần Tâm đại nho, ngay sau đó vung tay lên một đoàn kim giáp thiết kỵ xuất hiện.
Có chừng mấy trăm vị, sát khí đằng đằng.
Lý huyện lệnh đang chờ triều đình ban thưởng.
Mà Hứa Thanh Tiêu thì giả làm người của triều đình, hù dọa Lý huyện lệnh, đồng thời hỏi ra tin tức mình muốn.
Đây chính là chủ ý của Hứa Thanh Tiêu.