Người Chơi Hung Mãnh

Chương 237: Gặp lại

Chương 237: Gặp lại


Vương Tùng San giơ ngón tay cái lên, gửi ảnh chụp và nick Wechat của chi họ cho Lý Ngang, để hai người bọn họ nói chuyện chi tiết.
Lý Ngang nhấp một ngụm coca lạnh, không chút để ý mở hình lớn lên,
Một giây sau, hắn từ trong sô pha giật bắn lên, mặt không biểu tình híp mắt, quanh thân thoát ra sát ý thuần túy đáng sợ.
Người phụ nữ trong bức ảnh là một phụ nữ trẻ mặc váy dài màu trắng, đeo kính râm, có nhan sắc vượt xa mức trung bình.
Người phụ nữ này, Lý Ngang đã từng gặp, ở làng Độ Sinh.
Vệ Lăng Lam...
Người phụ nữ này lúc đó là một người chơi Lv4, vào cuối sự kiện Làng Độ Sinh bị Lý Ngang bày ra, rất có thể đã chịu áp lực mà hướng Cục Đặc Sự quy hàng.
Cô ấy là người thân của Vương Tùng San. Hay là nói, là Cục Đặc Sự phát hiện ra cái gì, chế tạo một thân phận giả để tiếp cận hắn.
Lý Ngang ngồi trên sô pha trầm mặc không nói gì, Sài Thúy Kiều nằm trên trần nhà mơ hồ tim có chút đập nhanh,
Đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy trạng thái cảnh giác của Lý Ngang loại này không liên quan đến thiện ác, chỉ còn lại sát ý.
-Xác suất Cục Đặc Sự phát hiện ra ta tương đối nhỏ, cho dù bọn họ phát hiện ra cái gì, cũng sẽ không lấy Vương Tùng San làm cầu nối tiếp cận ta --- như vậy không chỉ rất không hiệu quả, mà còn rất có thể sẽ đưa tới phản ứng kịch liệt của ta.
Lý Ngang yên lặng nghĩ:
-Vì vậy, đây thuần túy chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên sao... Người chơi trước đây gặp phải, sẽ là thân nhân thân mật của thanh mai trúc mã ta.
Trên thế giới này, người sống mà Lý Ngang có thể tuyệt đối tin tưởng chỉ có một mình Vương Tùng San, cộng thêm nửa cái cô nhi viện viện trưởng.
Xuất phát từ sự tin tưởng này, Lý Ngang duy nhất không tiến hành kiểm tra lý lịch đối với người bên cạnh bọn họ, chỉ định quan sát bình thường.
Ngoại trừ họ,
Lý Ngang có thể tại tình huống cấp thiết mà khai thác và sử dụng mọi thủ đoạn để tiêu diệt tất cả kẻ thù có uy hiếp.
Nhằm giữ gìn sinh mệnh của mình an toàn, bảo hộ cuộc sống yên bình hằng ngày.
-Nhanh như vậy liền gặp mặt a.
Lý Ngang mặt không chút thay đổi nhìn chằm chằm vào ảnh của Vệ Lăng Lam trên màn hình điện thoại, yên lặng nói:
-Hy vọng, vận khí lần này của cô có thể tốt hơn một chút.
Lý Ngang thêm wechat của Vệ Lăng Lam, ngược lại cũng không cùng cô chém gió mà là nói một chút về vấn đề ngày mai nên gặp mặt như thế nào.
Ngay từ đầu Vệ Lăng Lam còn có chút không thích ứng nhưng dưới ảnh hưởng của ngôn từ cực kỳ chuyên nghiệp của Lý Ngang, rất nhanh đã nói chuyện bình thường.
Theo ý tưởng của cô, hai người sẽ gặp nhau vào trưa mai,
Vào thời điểm đó, Lý Ngang sẽ đóng vai là Từ Hạo Ca, một nhiếp ảnh gia trẻ xuất sắc nổi bật trong ngành công nghiệp phim ảnh.
Làm người nho nhã lễ độ, hiền hòa dễ tính, thu nhập cùng nhan sắc đều có thể phù hợp xứng đôi với Vệ Lăng Lam.
Cha mẹ của nhà gái sẽ hỏi một vài câu hỏi, hơi khảo sát một chút,
Lý Ngang sẽ được Vệ Lăng Lam trợ giúp qua cửa, đuổi nhị lão về nhà.
Chờ mấy tháng, Vệ Lăng Lam lại đem cái mũ "vượt qua giới hạn" chụp lên đầu thân phận giả Lý Ngang, danh chính ngôn thuận "chia tay", hướng cha mẹ bàn giao.
Còn về tương lai ...
Dù sao quy mô của Trò chơi giết chóc sẽ không ngừng mở rộng, phạm vi ảnh hưởng ngày càng rộng, cuối cùng để cho toàn bộ mô hình xã hội xảy ra biến hóa rất nhiều.
Đến lúc đó, sinh tồn sẽ quan trọng hơn cuộc sống, ai còn để ý đến vấn đề hôn nhân của mấy nữ nhân lớn tuổi nữa.
Cuối cuộc trò chuyện kết thúc, Vệ Lăng Lam đề nghị giúp Lý Ngang làm một bộ vest định chế, người sau suy nghĩ một chút, lấy lý do mình đã có việc bận nên cự tuyệt yêu cầu gặp mặt.
Sau đó, Lý Ngang lật tủ quần áo tìm ra đạo cụ trang điểm, ăn mặc rõ ràng như một thanh niên tuấn lãng,
Cũng gửi cho Vệ Lăng Lam những bức ảnh tự chụp hoàn toàn không đẹp mấy, để kiểm nghiệm mặt hàng.
Trong bức ảnh, nhiếp ảnh gia trẻ mới ra lò Từ Hạo Ca, mặc áo sơ mi trắng đơn giản và áo khoác đen,
Giữa lông mày có sự tự tin bình tĩnh không nên lời, nụ cười mỉm vừa đúng, xen lẫn một tia u sầu cùng tang thương nhìn thấu thế sự .
Đẹp trai, thành thục, thâm trầm mà không làm bộ, thiếu chút ở trong lòng Vệ Lăng Lam vốn không hề bận tâm nhấc lên từng trận gợn sóng.
Sau khi nhận được bức ảnh này, Vệ Lăng Lam có chút kinh ngạc tìm Vương Tùng San yêu cầu một bức ảnh bình thường của Lý Ngang:
Vô luận như thế nào cũng không cách nào đem một thiếu niên tướng mạo bình thường không có gì lạ, mặc quần cộc lưng rộng, chân mang dép lào tay ngoáy mũi. Liên kết với bức ảnh tự chụp của "nhiếp ảnh gia trẻ Từ Hạo Ca".
Đây có phải là cùng một người không vậy??
Thuật trang điểm của Châu Á kinh khủng như vậy!
Cảm thấy rung động, Vệ Lăng Lam cũng tỏ thái độ tán thưởng với Vương Tùng San, tuổi còn nhỏ mà có thể tìm được một thanh mai trúc mã đa tài như vậy --- nếu sau này kết hôn trang điểm lên còn không phải lên trời sao?
Nửa ngày rất nhanh trôi qua, sáng sớm hôm sau Lý Ngang duy trì trạng thái hóa trang mang theo hai món quà rượu vang đỏ và mỹ phẩm (sau đó có thể tìm Vệ Lăng Lam đòi lại) đến trước một nhà hàng trên đường phố thương mại đã hẹn ngày hôm qua.
Nhưng đợi trái đợi phải không thấy ai đến, WeChat cũng không liên lạc được.
Vệ Lăng Lam không tới, ngược lại Vương Tùng San lại đội mũ lưỡi trai, kính râm lớn, khẩu trang màu đen đi vào trước, ngồi ở góc chéo phía sau Lý Ngang, gửi tin nhắn cho hắn.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất