Người Chơi Hung Mãnh

Chương 290: Điều Tra Vụ Án, Hung Thủ Đứng Sau, Nữ Đế Như Yêu Quái, Đào Hoa Hiện! (1)

Chương 290: Điều Tra Vụ Án, Hung Thủ Đứng Sau, Nữ Đế Như Yêu Quái, Đào Hoa Hiện! (1)

Lúc này.
Bên trong Hình bộ.
Xuất hiện bóng dáng Hứa Thanh Tiêu.
Quan viên bị Hứa Thanh Tiêu trượng hình đều đưa đi trị liệu, nhưng phần lớn các quan viên Hình bộ vẫn đang xử lý công sự ở đây.
Thấy Hứa Thanh Tiêu đi tới, ánh mắt của mọi người lộ vẻ kinh sợ.
Hứa Thanh Tiêu biết việc làm của bản thân hôm qua đã khiến Lục bộ phải kinh sợ, không xảy ra bất kỳ điều gì ngoài ý muốn, sau này bản thân phá án sẽ không có ai dám cản trở.
Chỉ là Hứa Thanh Tiêu càng hiểu hơn một đạo lý.
Bọn họ sợ mình, là sợ uy, sợ bị mình đánh thôi chứ không thật sự sợ hãi trước quyền lực và thủ đoạn của mình, cho nên loại kính sợ này chẳng hề có tác dụng gì.
Gặp được thời cơ kiếm chuyện gây phiền phức cho bản thân, vẫn sẽ kiếm chuyện, chỉ cần hai bên có lý, đối phương sẽ không sợ mình.
Dù sao chuyện động tay động chân làm lần một lần hai thì còn hiệu quả, đồng thời cần phải có lý lẽ, làm nhiều lần thì chắc chắn không được.
Một là người ta cũng không ngu, bị ăn cú lừa một lần, sao có thể bị lừa lần hai?
Chịu thiệt một lần, còn chịu nốt lần hai, vậy thì đám quan viên Đại Ngụy có thể toàn bộ hy sinh vì nhiệm vụ rồi.
Cho nên bản thân cần phải nhanh chóng làm xong công việc được giao.
Mặc kệ có khó không, cần phải làm thật tốt, một khi làm xong, những việc còn lại cứ giao cho hoàng đế là được rồi.
Trở lại trong phòng chủ sự.
Hắn vừa mới ngồi xuống, lập tức đã có một quyển lại đi đến.
“Hứa... Hứa! Hứa đại nhân, đây là hồ sơ liên quan đến vụ án cứu chẩn thiên tai ở phủ Bình Khâu, mời ngài xem.”
Quyển lại hơi run rẩy, nhìn sơ qua có vẻ sợ hãi, không dám nhìn thẳng Hứa Thanh Tiêu.
“Để đây đi, làm phiền rồi.”
Hứa Thanh Tiêu cười hiền từ, bảo người này đặt ở trước bàn.
“A, vâng, Hứa đại nhân, ngài từ từ xem, nếu có việc gì, ngài cứ gọi một tiếng, thuộc hạ chờ ở ngoài cửa.”
Quyển Lại gật gật đầu, sau khi chậm rãi đặt đồ xuống liền nhanh chóng rút lui.
Hết cách,
Những hành động của Hứa Thanh Tiêu trước đó vẫn còn hiển hiện ngay trước mắt, ai dám không khách khí?
Nhìn người đối diện rời đi, Hứa Thanh Tiêu không nghĩ nhiều.
Cầm lấy hồ sơ được đem tới, rồi sau đó bắt đầu nghiêm túc
【 Án chẩn tai phủ Bình Khâu 】
Xem qua đại khái chính là phủ Bình Khâu gặp nạn hạn hán, triều đình chi ngân sách ba mươi triệu lượng bạc trắng, phủ quân Trương Nam Thiên tham ô hai mươi triệu lượng bạc trắng, dư lại một triệu lượng bạc trắng xử lý phân phát đến tay dân chạy nạn thì chẳng còn bao nhiêu.
Sau đó triều đình phái người tuần tra, phát hiện phủ Bình Khâu vẫn thương vong vô số, thậm chí xảy ra tình huống trao đổi con cái làm thức ăn, vì vậy đã báo lên triều đình, làm chấn động triều đình và dân gian.
Nghi phạm Trương Nam Thiên không đợi triều đình xử lý đã giết sạch cả gia đình, bản thân treo cổ tự sát.
Nhưng tiền tham ô không biết đang ở nơi nào.
Cho nên tâm điểm của tập hồ sơ này chính là tìm được tiền tham ô.
Chỉ cần tìm được sổ sách sẽ có thể định án.
Hai mươi triệu lượng bạc trắng.
Hứa Thanh Tiêu có chút cảm khái, nếu mình phá được vụ án này, được thăng lên làm một viên ngoại lang chắc cũng không quá đáng đâu nhỉ?
Hiện tại thu nhập từ thuế hằng năm của Đại Ngụy hẳn là khoảng chừng hai trăm triệu lượng bạc trắng.
Nghe qua có vẻ rất nhiều, nhưng trên thực tế Đại Ngụy có bao nhiêu dân cư? Căn cứ thống kê hữu hạn, ít nhất ba tỷ dân.
Chưa kể những trường hợp không có hộ khẩu.
Lượng dân cư khổng lồ như thế, nhưng thu nhập từ thuế chỉ có một trăm triệu lượng bạc trắng.
Kiếp trước Hứa Thanh Tiêu có một vương triều, tên là vương triều Đại Minh, ba trăm triệu dân cư, trừ lúc mất mùa, thông thường có từ mười lăm đến hai mươi hai triệu lượng bạc trắng từ thuế.
Dân cư Đại Ngụy gấp mười lần vương triều Đại Minh, nhưng thu nhập từ thuế không đạt gấp mười lần, hơn nữa dân cư càng nhiều, số lượng và chất lượng sản xuất cũng nhiều hơn, ít nhất thì việc khai hoang đất đai sẽ trở nên đơn giản hơn một chút.
Dù gì ở nơi này có sẵn hệ thống siêu phàm, chỉ cần điều kiện cho phép là có thể dời non lấp biển.
Vậy nên thu nhập quốc khố của Đại Ngụy đều là rác rưởi, hơn nữa còn có một điểm, đó chính là vấn đề chi ra.
Năm trước chi ra chín mươi lăm vạn lượng bạc, quốc khố còn lại năm triệu lượng bạc.
Miễn cưỡng còn chống đỡ được, nhưng vấn đề là tốc độ tăng trưởng không được so sánh trực tiếp với tốc độ chi ra.
Còn muốn làm ầm ĩ đi bắc phạt, đi đánh giặc.
Đánh như thế nào?
Dùng mạng sống để đánh?
Cho nên nếu như mình phá được vụ án này, tìm lại hai mươi triệu lượng bạc tham ô thì việc thăng chức lên viên ngoại lang dễ dàng như ăn kẹo, Nhị thập lại tư lang trung cũng không quá đáng.
Hai mươi triệu lượng bạc trắng.
Tương đương với việc nhặt được món hời to, lấy được số tiền này rồi, triều đình hoàn toàn có thể làm chút chuyện.
Nhưng thu nhập từ thuế của Đại Ngụy thấp như thế còn phải chờ kiểm chứng, dù sao mình chưa vào Hộ bộ, chắc chắn không biết số liệu ra sao, chỉ có vào Hộ bộ, mới biết được tình hình hiện tại của Đại Ngụy ra sao.
Hứa Thanh Tiêu cảm thấy có chút làm thấp đi, ba tỷ dân cư, một năm thu nhập từ thuế chỉ có một trăm triệu lượng bạc trắng, hơn nữa năm sau lại thấp hơn năm trước.
Bắc phạt có thể coi như lấy cớ, nhưng số liệu này quá vô lý và có chút kỳ quái.
Chỉ là trước mắt Hứa Thanh Tiêu không nghĩ ngợi gì nhiều, làm xong việc của mình trước đã, có gì chuyện gì thì cũng là chuyện sau này.
Cầm lấy quyển hồ sơ mới được đem đến
Hứa Thanh Tiêu bắt đầu nghiêm túc phá án.
---
【 Án chẩn tai phủ Bình Khâu - Quyển một 】
Võ Nguyên năm thứ bốn mươi lăm.
Mùng bảy tháng ba.
Hạ quan, Bộ đầu Hình bộ Lại Tư Sở Bình Khâu, Lý Kiến Toàn, phụng mệnh tra rõ vụ án cứu tế Trương Nam Thiên.
Hạ quan phát hiện, cả gia đình của Trương Nam Thiên chết vì một nhát chí mạng, tuy trên người có nhiều vết thương do kiếm tạo ra, nghi ngờ đấy là vết thương được tạo ra thêm sau khi chết.
Hạ quan cho rằng, mặc dù Trương Nam Thiên lo lắng triều đình giáng tội, cả nhà sẽ chịu liên lụy, nhưng không thể nào quyết đoán như thế. Đặc biệt là Trương Nam Thiên có ba trai một gái, cũng chết vì một nhát chí mạng, căn cứ theo kinh nghiệm phá án hơn hai mươi năm của thần thì kẻ làm cha khi ra tay với con ruột của mình, tuyệt đối không thể quyết đoán như vậy, ít nhất sẽ phải do dự khi ra tay với một trong hai đứa con.
Mười lăm tháng tư.
Hạ quan, Bộ đầu Hình bộ Lại Tư Sở Bình Khâu, Lý Kiến Toàn.
Hạ quan tra xét nhiều lần, xác định chắc chắn Trương Nam Thiên âm thầm tu luyện dị thuật, tâm thuật bất chính, vì vậy trở nên điên loạn và ra tay với con cái của mình.
Hạ quan cho rằng, vụ án này từ khi Trương Nam Thiên tu luyện dị thuật tâm trí đã điên loạn.
【 Võ Nguyên năm thứ bốn mươi lăm, ngày mười lăm tháng tư 】
【 Hồ sơ ghi chép: Bộ đầu Hình bộ Lại Tư Sở Bình Khâu Lý Kiến Toàn 】
---


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất