Chương 300: Hơi thở
Lý Ngang lắc đầu, Vương Phong Niên thản nhiên nói:
-Có một số thi thể treo cổ, khi chết vẫn còn hơi thở trong bụng,
-Bởi vì cổ họng bị bóp nghẹt, hơi thở không thể thoát ra được,
-Khi bị người ta buông ra, hơi thở này sẽ thoát ra khỏi cổ họng,
“Hừm hừm hừm hừm”
Nghe như là tiếng thở của người sống vậy.
-….
Lý Ngang nhếch miệng vò đầu bứt tai:
-Chú, chú nói với cháu những chuyện này có vẻ không thích hợp lắm? Cháu vẫn còn là một đóa hoa trong phòng ấm, nếu như nghe những kiến thức cuộc sống không quá phổ biến này,
-Thì buổi tối cháu về nhà gặp ác mộng thì phải làm sao đây?
Vương Phong Niên nhịn không được liếc hắn một cái:
-Cậu mà đóa hoa phòng ấm mới là lạ đấy.
Lúc đó ông nhìn thấy Lý Ngang mặt khoông đổi sắc đi vào phòng 2084 đầy máu, ông liền biết tên tiểu tử này không phải là người bình thường,
Sau đó vì sự an toàn của con gái, ông còn ủy thác của đồng nghiệp thu thập những tài liệu có liên quan đến Lý Ngang.
Nhưng đáng tiếc là, không có bất cứ điều khác thường nào, mà Vương Tùng San cũng là người độc lập, vô cùng có chủ kiến, Vương Phong Niên cũng không dùng “gậy đánh uyên ương” nữa.
Việc nấu nướng trong nhà bếp đã xong rồi, cảnh sát Vương nhìn vào tivi, nhìn trạng thái tử vong của người phụ nữ, tùy ý hỏi:
-Cậu đoán xem người này chết như thế nào? Là tự sát hay bị giết?
-Không nhìn ảnh chụp hiện trường thì không thể nói rõ được.
Lý Ngang nói:
-Nhưng mà cháu cảm thấy, khả năng bị giết lớn hơn một chút.
Vương Phong Niên nhếch mày nói:
-Ừ, sao lại nói vậy?
-Người phụ này này có chồng đi làm ăn xa, sống với bố mẹ chồng ở nông thôn, theo chương trình đưa tin thì hiện tại gia đình không có gặp khó khăn về kinh tế.
-Mà nếu như bởi vì nghèo khó hay bệnh tật mà tự sát, cũng không có lý do gì quần áo lộn xộn toán loạn chạy đến đầu thôn treo cổ cả.
Lý Ngang bình tĩnh nói:
-Người chết không mặc quần áo dẫn đến một khả năng lớn nhất đó là trước khi chết từng chịu sỉ nhục cưỡng chế hoặc bán cưỡng chế.
-Nếu như trước khi chết xảy ra chuyện làm nhục, mà nghi phạm bỏ đi ngay sau đó
-Như vậy nạn nhân bị tổn thương tinh thần cũng rất có thể tự mình tắm rửa hoặc là ít nhất cũng tắm rửa sạch sẽ rồi chọn cách tự tử.
-Trước khi chết học thường hy vọng có thể giữ được hình ảnh chỉn chu, rồi rời khỏi nhân thế.
-Sau khi loại bỏ các khả năng trên bị loại bỏ, khả năng lớn nhất còn lại là,
-Là trước khi chết đã xảy ra chuyện cưỡng bức, trong quá trình đó nghi phạm bóp chết người phụ nữ này để trốn tránh trách nhiệm, sau đó ôm thi thể tới gốc cây đầu thôn, ngụy trang thành tự tử.
Cảnh sát Vương hơi kinh ngạc gật đầu:
-Vậy tại sao, trên đầu lại che một tấm vải?
Lý Ngang nhún vai, bình tĩnh nói:
-Cháu không thể khẳng định, nhưng có một khả năng.
-Hung thủ và người chết vô cùng quen thuộc nhau, thậm chí là mối quan hệ thân thiết cúi đầu không thấy ngẩng đầu gặp.
-Lúc hắn ngụy trang hiện trường tự sát, hắn ta không muốn đối mặt với thi thể nên đã dùng một tấm vải đắp lên mặt nạn nhân.
-Cháu đã từng xem báo cáo của một cơ quan nghiên cứu tội phậm trước đây, 80% các vụ án, thụ phạm đều quen biết nạn nhân.
-Trong quá trình điều tra vụ án này, cơ quan cảnh sát có thể điều tra những người quen của người đã khuất.
-Ví dụ….bố chồng và mẹ chồng sống cùng một mái nhà với nạn nhân..
Đúng như Lý Ngang dự đoán, hung thu của vụ án này cuối cùng chính là bố chồng và mẹ chồng của người đã khuất.
Bố chồng lợi dụng lúc con trai ra ngoài làm ăn, đã có ý đồ bất chính với người chết, nhiều lần cưỡng hiếp,
Người chết cầu xin mẹ chồng giúp đỡ nhưng bà ta vì “việc xấu trong nhà không để lọt ra ngoài”, vẫn luôn duy trì thái độ ngầm đồng ý, thậm chí còn giam con dâu ở chung với chồng,
Trong một lần bị cưỡng bức, người chết muốn khai báo tất cả những chuyện này cho người chồng sắp đi làm về, bố chồng và mẹ chồng luống cuống hoảng loạn, bóp cổ đến chết rồi tìm cách trốn tránh trách nhiệm bằng cách giả vờ treo cổ tự tử..
Trong quá trình này cả hai không dám nhìn thẳng vào mặt thi thể nên dùng mảnh vải che lại,
Xem chương trình trên titvi, thấy hai tên sát nhân lớn tuổi khóc lóc cầu xin con trai tha thứ trong tù, Lý Ngang không khỏi bật cười:
-Những người này đúng là nực cười.
-Hả?
Vương Phong Niên dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn qua.
Lý Ngang chìa chìa tay ra nói:
-Cháu thấy dáng vẻ của bọn họ không thật lòng sám hối.
-Trong quá trình phạm tội, có vô số cơ hội dừng hành vị xâm phạm người bị hại,
-Nhưng bọn họ ngừng sao? Cũng không có,
-Chủ động xâm hại người vô tội, sau khi mặc đồ tù nhân thì khóc lóc, không phải là hối hận khi làm việc ác mà bị bắt lại, sợ hãi về hình phạt sắp tới mà thôi.
-Cặn bã, mãi mãi cũng chỉ là cặn bã mà thôi.
Vương Phong Niên từ chối cho ý kiến gật gật đầu hỏi:
-Tiểu Lý, năng lực trinh thám của cậu cũng không tệ, nghe San San nói trước đây cậu đọc rất nhiều tiểu thuyết trinh thám suy luận sao?
Đương nhiên Lý Ngang không thể nói cho đối phương biết lúc hắn học trung học cơ sở đã đến tiệm sách Tân Hoa xem hết một đống lớn tiểu thuyết trinh thám,
Bắt đầu sử dụng internet học tập “hình sự khoa học kỹ thuật”, “hình sự điều tra học”, “giám định dấu vết”, “luật điều tra” ..hàng loạt bộ sách (phiên bản điện tử có sẵn trên mạng và bản thực tế cũng có bán)
Lúc này hắn mỉm cười gật đầu:
-Đúng vậy ạ, ước mơ lúc nhỏ của cháu là trở thành khắc tinh của tội phạm, giữ gìn trật tự công cộng, bảo vệ tính mạng và tài sản của người dân.
-Ừm.
Vương Phong Niên gật đầu, chợt nhớ tới cái gì đó, quay lại thư phòng cầm mấy tài liệu tới,
Nhưng tài liệu này là những vụ án chính phủ nhân được gần đây của thành phố Ân, mấy tháng gần đây phát sinh rất nhiều chuyện cổ quái ly kì, cán bộ cũng xoay sở đến sứt đầu mẻ trán.