Chương 330: Liên quan
Thanh niên mặc âu phục vừa định mở miệng, lại đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, nhíu mày nói:
-Nếu là nhiệm vụ hợp tác, trước tiên cho chúng tôi xem ID người chơi của anh.
Nhiệm vụ hợp tác trong thế giới kịch bản đòi hỏi sự phối hợp của người chơi ở một mức độ nào đó mới có thể hoàn thành,
Hiển thị ID người chơi có thể gia tăng sự hiểu biết (từ danh xưng mà đánh giá đồng đội), tăng sự tin tưởng,
Cũng có thể ngăn chặn việc "Boss của nhiệm vụ kịch bản mạo danh đồng đội" xảy ra, là cơ sở cho sự hợp tác của các người chơi.
-Đương nhiên, bất quá phải phiền anh hiện ra trước.
Lý Ngang bất vi sở động nói:
-Có quá nhiều người trong vòng tròn, tôi phải ẩn danh mới được.
-A.
Thanh niên âu phục nhếch miệng cười, quét qua mấy đồng đội khác, lộ ra ID người chơi của bản thân,
【Lửa giận công tâm-Ác Vô Niệm】【lv11】
Cũng là một người chơi cấp 11, chỉ là không biết hiệu quả cụ thể của kỹ năng danh hiệu [Lửa giận công tâm] là gì.
Ba người còn lại trầm mặc trong chốc lát, cũng từng người hiện ra ID người chơi của mình.
Thông tin người chơi của chị gái nhỏ châu âu là
【Bão Tố Hải Yến-Mèo rừng】【lv10】
Bão Tố Hải Yến? Mèo rừng có nghĩa là mèo rừng Na Uy hay mèo rừng Siberia?
ID của thanh niên mặc áo vải và mũ dạ là
【Đại Bằng Trảm Sí-Đông Phong Phá】【lv10】
Đông Phong Phá còn được. Mà Đại Bằng Trảm Sí... cảm giác như kỹ năng chủ động tấn công loại trảm kích.
Đối với người Thợ Đá đã phối hợp trước đó, lần này lại hiện thị ID người chơi của mình,
【Mê Tỏa Liên Thành-Thợ Đá】 【lv11】
Tính cả Lý Ngang, năm người ở đây có ba người chơi cấp lv11, hai người lv10
Đừng nhìn vào lv11 và lv10 chỉ chênh lệch một cấp độ,
Khi đẳng cấp đề cao, nhu cầu về exp cũng lớn hơn rất nhiều so với các cấp trước.
Khoảng cách một cấp, tượng trưng cho nhiều nhiệm vụ kịch bản hơn, đánh giá thông quan cao hơn, phong phú hơn, đạo cụ trang bị chất lượng cao hơn.
Bất quá, hai tên lv10 này có thể cùng bọn họ tạo chung đội, cũng đủ để chứng minh bọn họ không phải là hàng lởm, ít nhất thì năng lực cá nhân cũng không vấn đề gì.
Lý Ngang hiện lên ID của mình, bởi vì lần trước trong thế giới biến dạng hắn không tiết lộ thông tin người chơi cho Thợ Đá, lần này dứt khoát giả bộ hoàn toàn không biết đối phương, để tránh bị tình huống trả thù xảy ra.
-Hiện tại cách một giờ của thời hạn nhiệm vụ, còn một đoạn thời gian.
Người Thợ Đá mở miệng phá vỡ bầu không khí im lặng và nói với Lý Ngang:
-Anh vừa mới đến, trước đó chúng tôi đã nói về những gì đã xảy ra sau khi truyền tống.
-Vị trí tôi truyền đến là một bãi biển, theo la bàn, có lẽ ở phía đông bắc của trang viên, dòng hải lưu chảy từ đông nam đến tây bắc.
Lý Ngang nhíu mày:
-Đảo hay bán đảo?
-Tùy thuộc vào các loài thực vật ven biển và sự đa dạng sinh học, tôi nghĩ rằng khả năng cao là một hòn đảo lớn.
Người Thợ Đá lắc đầu nói:
-Đối với vị trí địa lý cụ thể,
-Bởi vì gần bãi biển và trên biển đóng một lớp sương mù dày đặc, không thể nhìn thấy rõ ràng, GPS, điện thoại di động và các thiết bị điện tử khác cũng mất kết nối, không thể xác định vĩ độ và kinh độ.
-Tôi quan sát một hồi liền hướng về phía tây nam có ánh sáng của trang viên đi tới, dọc theo đường đi nghe được các loại động tĩnh, liền lập tức ẩn nấp thân hình, trốn tránh, lẻn vào mảnh đất trống này.
Lý Ngang suy nghĩ một chút, mở miệng hỏi:
-Có rác trên bãi biển không?
-Không, trên bãi biển rất sạch sẽ, chỉ có một ít lá gỗ khô rơi trên cát.ss
Thợ Đá lắc đầu, hắn tự nhiên hiểu được Lý Ngang muốn hỏi cái gì
Do hiệu ứng dòng hải lưu, trên bãi biển sẽ luôn có một loạt các loại rác thải của con người, theo đó có thể đánh giá thời gian cụ thể và vị trí gần đúng của thế giới kịch bản thông qua số lượng và chủng loại rác.
-Tôi là người thứ hai đến đây.
Mèo rừng mở miệng nói:
-Vị trí tôi truyền đến là gần sườn núi, có thể nhìn thấy trực tiếp quang cảnh của trang viên,
-Để tránh kẻ thù trong lời nhắc ngầm của nhiệm vụ, tôi dành ra chút nỗ lực và chậm rãi tiếp cận.
Đông Phong Phá và Ác Vô Niệm đều bị truyền tống đến gần một con sông, hai người lần lượt là thành viên thứ ba, thứ tư đến,
Trên đường đến họ tìm thấy nhau, nhưng một số quái vật ẩn trong hố dưới lòng đất cũng phát hiện và đuổi theo bọn họ.
Hai người tốn rất nhiều công sức, cuối cùng vẫn rơi vào bao vây nặng nề, may mà có sự giúp đỡ của Mèo Rừng và Thợ Đá, khiến hai người bọn họ thuận lợi rời khỏi khu rừng đến trang viên, đồng thời cũng phát hiện quái vật không thể rời khỏi cánh rừng đó.
Sau khi bốn người tụ tập, không tùy tiện tiến vào trang viên, mà là ở trước vườn hoa trang viên chờ đợi, xem còn có đồng đội nào tới không.
-Tất cả người chơi đều không phát hiện ra nơi này có dấu vết của sự sống con người, hoặc là nơi này quá hẻo lánh, cách nơi sinh sống của nhân loại trên đảo quá xa.
-Hoặc là, ở đây đơn giản là không có người định cư.
-Kết hợp với những con quái vật đầy thung lũng, tôi nghĩ rằng khả năng thứ hai cao hơn,
Lý Ngang cau mày:
-Điều này chưa chắc.
Đông Phong Phá thần sắc lạnh nhạt hít một hơi, điếu thuốc đốt đến một nửa không hề có dấu hiệu rút ngắn:
-Nếu trên đảo không có ai, tòa trang viên cổ xưa này là ai thành lập?
-Tôi nghĩ rằng lúc đầu trên đảo có người sống, nhưng sau một tai nạn gì đó thì nhân loại đã rút khỏi hòn đảo.
-Mà tai nạn đó, có lẽ liên quan đến quái vật trong rừng.