Chương 331: Mối tình đầu
Không thể không nói, Đông Phong Phá mặc âu phục màu đỏ có mái tóc xám khá đẹp trai,
Nhất là khóe miệng ngậm điếu thuốc phà khói, như có như không hiện vẻ côn đồ, đặt ở trong thế giới thực đủ để mê hoặc một đám tiểu tỷ tỷ, điên cuồng hâm mộ "Ô ô ô đây cũng quá đẹp trai đi, đây là mẫu đàn ông đáng được bảo tồn?! Yêu yêu"
Đây cũng không phải là nói Đông Phong Phá thuộc tính [Quyến rũ] cộng thêm nhiều,
Dựa theo chú thích của trò chơi chết chóc, tác dụng lớn nhất của thuộc tính [Quyến rũ] là làm cho người chơi trong mắt các tồn tại khác, nhìn qua càng thêm "thuận mắt" một chút, cơ hội thuyết phục người khác càng lớn.
Mà không trực tiếp làm đẹp tăng nhan sắc, chính phủ điều tra một chút liền có thể bắt được, ngược lại không tốt.
Diễn đàn có một bài kiểm tra về hiệu ứng của thuộc tính [Quyến rũ], trong đó thảo luận chi tiết về hình thức, hiệu lực và tiềm năng phát triển của thuộc tính [Quyến rũ].
Một số người chơi chủ động tăng thêm thuộc tính [Quyến rũ], khi lv10 lên 15 điểm, một ánh mắt mị hoặc ném ra ngoài, phối hợp với kỹ năng quyến rũ, trực tiếp chống lại Boss kịch bản.
Sau đó sử dụng đạo cụ trang bị tương ứng, làm cho Boss sẵn sàng trở thành sứ ma của riêng mình,
Mỗi khi chiến đấu, ném một đống ma quỷ ra ngoài và chiến đấu cho bản thân.
Chỉ là, loại con đường "mị hoặc triệu hồi" này tương đối hoang dã, yêu cầu cũng rất cao, người chơi đơn độc còn chưa kịp nâng điểm [Quyến rũ] đủ tiêu chuẩn thì ở tiền kỳ bởi vì bản thân sức chiến đấu không đủ mà chết sớm.
Nói cách khác, chỉ có người chơi có giá trị nhan sắc ở thế giới thực đủ cao (giá trị bẩm sinh là 7 hoặc 8 điểm), còn có sự hỗ trợ của các tổ chức lớn thì mới có khả năng theo lối chơi này.
Ahhh...
Nghĩ như vậy, những nam sinh nữ sinh trong các chương trình sắc đẹp, một người so một người càng xinh đẹp quyến rũ, tiểu thịt tươi, đều là quân dự bị cho lối chơi mị hoặc rất tốt a.
Bất quá lối chơi quyến rũ cũng có một chút không tốt, đó chính là Boss kịch bản không nhất định là nữ nhân, cũng không nhất định là nam nhân, có đôi khi thậm chí không phải là người...
Âu phục soái ca Ác Vô Niệm hoàn toàn không biết Lý Ngang trong lòng đang nhận xét diện mạo của hắn, tiếp tục nói:
-Số lượng quái vật trong rừng thật sự quá nhiều, nếu như xông lên, hoàn toàn có thể đem chúng ta toàn bộ xé nát.
-Yếu tố ngăn cản đám quái vật ngoài bìa rừng như vậy rất có thể chính là chìa khóa để chúng ta sống sót trong nhiệm vụ lần này.
-Ừm.
Thợ Đá gật nhẹ đầu, nhìn về phía Mèo Rừng và Đông Phong Phá vẫn chưa nói gì:
-Hai vị còn muốn bổ sung gì không?
Mèo Rừng cau mày thận trọng nói:
-Tên nhiệm vụ là cơ quan dinh thự, nghĩa là có khả năng trong dinh thự Williams tồn tại một số thực thể linh dị hoặc phi linh dị.
-Sau khi tiến vào dinh thự, chúng ta phải cẩn thận một chút, không được tách ra, tất cả các hành động tốt nhất phải được thực hiện trong tầm quan sát của đồng đội.
Mấy người khác gật gật đầu, không cần Mèo Rừng nói bọn họ cũng hiểu được, trong loại phó bản quỷ dị không rõ này, hành động cùng đồng đội vừa có lợi cho đội ngũ, cũng vừa có lợi cho khả năng sống sót của bản thân.
Đông Phong Phá tiếp tục nói:
-Cách giới hạn thời gian không nhiều lắm, tôi thấy chúng ta vẫn nên tiến vào trong dinh thự đi, vạn nhất thời gian của nhiệm vụ giai đoạn thứ hai của không đủ cũng không tốt.
Bởi vì nhiệm vụ hợp tác lần này phân tán tất cả người chơi đến các nơi khác nhau của khu vực này, mọi người đều không biết nhiệm vụ kịch bản ban đầu là bao nhiêu người.
Chỉ là trước mắt thời gian quý báu, chỉ có thể mặc định rằng không còn đồng đội nào nữa.
Năm người thương lượng một hồi, xác định xong trình tự tiến hành, do Lý Ngang cùng Ác Vô Niệm hai tên lv11 đi trước, Mèo Rừng cùng Đông Phong Phá hai vị người chơi cấp thấp đi ở giữa, Thợ Đá ở phía sau áp trận.
Lý Ngang dọc theo bậc thang cửa lớn bước lên, dùng mũi thương của [Tam lăng cốt tiêm thương] đẩy tay cầm bằng đồng của cửa gỗ, nặng nề đẩy cửa ra.
-Kẹt--kẹt--
Cửa lớn phát ra tiếng ma sát rợn người, vô số bụi từ phía trên khung cửa chấn xuống, phiêu tán trên mặt đất.
Bên trong cửa là một hội trường cao rộng rãi, được trang trí theo phong cách Victoria, bụi dày cũng không thể che giấu vẻ đẹp tinh tế hoa mỹ,
Trên mái vòm tầng hai treo đèn chùm pha lê, trên sàn tầng một trải thảm dệt tay màu đỏ sẫm,
Chỉ là bởi vì đã lâu không sửa chữa, vương vãi không ít mạng nhện.
Mọi người lúc trước ở bên ngoài nhìn thấy ánh sáng trong phòng, cũng không phải xuất phát từ đèn chùm thủy tinh, mà là một ngọn đèn tường hoa treo trên vách tường, những ngọn đèn tường này thống nhất tản mát ra ánh sáng màu vàng nhạt ôn hòa.
Trên vách tường bên trong đại sảnh treo một bức tranh sơn dầu, trên bức tranh có một bà lão ngồi trên ghế dịu dàng tươi cười, bà mặc một bộ váy dài quý tộc, hai tay đặt lên đầu gối, phía sau ghế là một lão nhân tuổi tác tương tự, trên mặt treo bộ râu dê bác phơ, đồng dạng mặc trang phục quý tộc, vươn tay đỡ lưng ghế.
Bên trái bức tranh sơn dầu dựng lên một bậc thang nửa vòng tròn rộng rãi bằng gỗ, dẫn đến một hành lang tối tăm trên tầng hai, trên vách tường cạnh bậc thang cũng treo các loại tranh sơn dầu khác nhau, trên bức tranh vẽ những nam nữ với trang phục khác nhau.
Bên trái và bên phải của phòng khách có một hành lang, bởi vì ánh sáng tối, không thể nhìn thấy tình hình bên trong.
Lý Ngang ở ngoài cửa thò đầu thăm dò một hồi, ngửi thấy trong không khí ngoại trừ một cỗ khí tức cũ kỹ mốc meo ra thì cũng không phát hiện ra dị thường gì, quay đầu gật đầu với đồng đội, nói:
-Không khí bên trong rất an toàn, có chút giống mùi vị ngọt ngào của mối tình đầu.
Ác Vô Niệm lắc đầu:
-Đừng nói nhảm nữa, chúng ta đi vào đi.
Đám người chơi nối đuôi đi vào, theo việc Thợ Đá cuối hàng bước qua ngưỡng cửa, cửa gỗ đột nhiên bị một cỗ lực lượng vô hình đẩy mạnh vào, hướng vào trong đóng lại.