Chương 352: Thuế Hộ Bộ, Đặc Cách Hoàng Quyền, Đại Nội Long Phù, Hứa Thanh Tiêu Lại Sắp Bắt Đầu Gây Chuyện! (5)
Một nửa số tiền cứu trợ thiên tai cũng không thể động vào, đây là ứng phó cho tình huống bất ngờ.
Chi phí tạp sự cũng không tiết kiệm được, bởi vì chuyện lớn nhỏ nhiều, cũng không có khả năng nha môn hư rồi ngươi lại không cho tu sửa chứ?
Mà nửa dùng để phát triển quốc gia, càng không có khả năng động đến.
Vốn dĩ quốc gia cũng đã không phát triển được, còn động vào ngân lượng này?
Cho nên suy cho cùng chỉ là một câu nói.
Có muốn tiết kiệm cũng không thể tiết kiệm được rồi.
Chỉ có thể kiếm tiền.
Thậm chí tiết kiệm tiền ngược lại là đẩy nhanh sự suy tàn của vương triều.
Muốn giải quyết phiền phức hiện tại của Đại Ngụy.
Chỉ có một từ.
Khó!
Nhưng dù khó khăn đến đâu, Hứa Thanh Tiêu cũng không có cách nào, chỉ có thể kiên trì bắt đầu xây dựng kế hoạch.
"Nữ đế ơi Nữ đế, nếu ta giải quyết được chuyện này, người không phong ta làm vương, thì người đừng trách ta thật sự phản quốc nha."
Hứa Thanh Tiêu trong lòng lẩm bẩm.
Phiền phức lớn này, đổi lại là bất kỳ một người nào, chỉ sợ sẽ trực tiếp bỏ chạy.
Hứa Thanh Tiêu ngay từ đầu cũng dâng lên cảm giác bất lực, nhưng rất nhanh đã điều chỉnh lại tâm tính.
Vấn đề không quan trọng.
Chủ yếu là có lợi ích như thế nào.
Nếu như mình giải quyết vấn đề lớn này, Nữ đế như thế nào cũng phải phong cho mình một cái vương vị chứ?
Việc này một chút cũng không nói giỡn được, dường như cũng không thua thiệt gì, phương bắc man di giết đến kinh thành, một mình mình đơn thương độc mã, tiêu diệt ngàn vạn man di, giết đến hang ổ người ta.
Không phong vương thì sẽ không xong đâu.
Giấy trắng xuất hiện.
Hứa Thanh Tiêu chấm một chút mực, sau đó bắt đầu viết chữ trên giấy trắng.
Tài chính của Đại Ngụy hoàn toàn là dị dạng, dưới tình huống không thể tiết kiệm tiền, cũng chỉ có thể kiếm tiền.
Vì vậy, làm thế nào để kiếm tiền là một vấn đề.
[Thứ nhất: Tăng năng suất cơ bản]
Điều này là không thể nghi ngờ, đất nước giàu có hoặc không giàu có, nhìn vào tầng lớp dưới cùng và tầng lớp trung lưu, năng suất cơ bản, sẽ sinh ra rất nhiều tầng lớp trung lưu, sau đó đất nước có thể dần dần giàu có.
Mà hiện tại tất cả mọi người đều là tầng lớp dưới chót, thậm chí đều là tầng ngầm, nói cái gì mà giàu có hay không giàu có.
Nếu ngươi muốn tăng năng suất cơ bản, có ba cách có thể giải quyết được.
[Hạt giống], [Guồng nước], [Phân bón]
Hạt giống rất đơn giản, tương tự như các loại khoai tây khoai lang này, trước tiên ăn no bụng rồi nói sau, ăn có ngon hay không cũng không sao, ít nhất là không thể đói.
Guồng nước trước mắt đã được thi hành, chỉ cần hiệu quả vừa ra, trực tiếp trình lên bệ hạ, sau đó cả nước xây dựng, nhất định phải tranh thủ mỗi một chỗ ruộng tốt đều có công trình guồng nước, ruộng nhà nào cũng có thể được uống nước.
Vừa giải quyết được tranh đấu của dân chúng, vừa có thể ổn định sản xuất lương thực, không đến mức đất đai bỏ hoang.
Phân bón, thứ này là thứ tương đối tiên tiến, Hứa Thanh Tiêu hiểu một chút phân bón hóa học, nhưng chế tác ra rất khó, có điều trên thế giới này có tiên đạo, cũng giống như loại "bùa cầu mưa".
Cho nên có thể sản xuất ra 'phân bón' hay không, nếu sản xuất ra, vậy quả thực là thần khí lợi quốc, có điều cái này đặt trước một chút, chỉ có thể coi như dự phòng, có thể làm ra hay không thật không thể chắc chắn.
Nhưng hạt giống và guồng nước thì dễ nói rồi.
Đặc biệt là hạt giống, trên thế giới này không có khoai tây khoai lang, nhưng cũng có những thứ tương tự, hơn nữa có thể tìm kiếm chọn lọc.
Đây là giải pháp năng suất.
Mà điều thứ hai là.
[Tăng thuế]
Đúng vậy, tăng thuế.
Thu nhập của quốc gia chính là thu thuế, Đại Ngụy bây giờ thuế là ba phần trăm, so với Đại Ngụy của thịnh thế mà nói, tương đối nhiều, nhưng đối với dân chúng hiện tại mà nói, nhiều là nhiều, nhưng ít nhất có thể chấp nhận được, có điều nếu tăng thuế lên, thì đó chính là phiền phức lớn.
Nhưng loại thuế thu này, Hứa Thanh Tiêu không phải là đánh thuế dân chúng, mà là đánh thuế đối với đám người đặc thù.
Hoàng thất Đại Ngụy.
Văn nhân Đại Ngụy.
Phiên bang dị quốc Đại Ngụy.
Thương nhân Đại Ngụy.
Theo luật pháp Đại Ngụy, hoàng thất nhất mạch, không cần phải nộp thuế, hơn nữa mỗi năm có thể nhận được không ít trợ cấp.
Văn nhân Đại Ngụy, có công danh trong người cũng không cần nộp thuế.
Cuối cùng chính là người dị quốc, lúc trước Văn đế Đại Ngụy vì thể hiện khí phái trên vạn quốc Đại Ngụy, cho phép người dị quốc đến Đại Ngụy làm ăn không cần nộp thuế, thậm chí vào cửa thành cũng không cần đưa tiền.
Ngược lại dân chúng vào đại thành phải nộp mấy văn tiền.
Mẹ nó đúng là không hợp lý.
Tất cả đều nộp thuế cho ông.
Đây chính là kế hoạch của Hứa Thanh Tiêu.
Các quý tộc hoàng thất hút máu quốc gia, đã phát triển thành tỏi tây xanh mướt, có thể bắt đầu cắt.
Còn có văn nhân, ai cho phép văn nhân có công danh có thể không phải nộp thuế? Ai cho phép điều đó?
Nói một câu khó nghe một chút, làm văn nhân nên vì quốc gia dốc sức, muốn không trả tiền? Không có cửa!
Về phần dị quốc phiên bang? Còn muốn không cần nộp thuế? Con mẹ nó nằm mơ đi.
Chẳng những phải nộp thuế, hơn nữa còn phải nộp nhiều hơn một chút, hơn nữa nghiêm khắc tuân thủ luật pháp Đại Ngụy, cái gì ngũ hiểm nhất kim (tức năm loại tiền bảo hiểm trả cho người lao động), cái gì thứ bảy chủ nhật nghỉ phép, tất cả đều làm tốt cho ta.
Nếu không làm tốt thì sao? Vậy thì cút liền cho ông, nơi này là Đại Ngụy, người nên cút chính là các ngươi!
Hứa Thanh Tiêu viết đầy một tờ giấy trắng.
Một mạch viết đến cuối cùng.
Đảm bảo Đại Ngụy trong nháy mắt phì nhiêu, mà số tiền này, hoàn toàn có thể lấy ra phát triển sản xuất nông nghiệp.
Làm guồng nước cần tiền không?
Mua hạt giống có cần tiền không?
Khai hoang mở cõi có cần tiền không?
Tất cả đều cần tiền.
Cho nên số tiền này mặc dù không đủ, nhưng có thể giải quyết vấn đề cấp bách, hơn nữa một khi thi hành xuống dưới, chính là chuyện lâu dài, hàng năm bảo thủ đoán chừng thu hoạch năm triệu lượng bạc cũng không quá đáng, thậm chí cũng có thể nhiều hơn thế nữa.
Số tiền này lấy ra để phát triển quốc gia Đại Ngụy, có khỏe hay không chứ?
Kế hoạch vô cùng hay, nhưng chỉ có Hứa Thanh Tiêu biết.
Một khi thực hiện ra, sẽ rất khó khăn!
Quý tộc hoàng gia có đồng ý không? Đây là câu hỏi đầu tiên!
Văn nhân Đại Ngụy có đồng ý không? Đây là câu hỏi thứ hai!
Thương nhân Đại Ngụy có đồng ý không? Đây là câu hỏi thứ ba!
Làm thế nào để giải quyết ba vấn đề này?
Hứa Thanh Tiêu có chút trầm mặc.
A? Ngươi nói còn có phiên bang dị quốc nữa?
Làm ăn ở Đại Ngụy, Hứa Thanh Tiêu còn cần phải để ý đến suy nghĩ của đám dị tộc này? Bọn họ chịu hay không chịu gì thì cũng phải chịu.
"Ôi! Lúc này thật sự hết bình tĩnh rồi.”
Giờ này khắc này, Hứa Thanh Tiêu đốt sạch giấy trắng, lần này hắn thật sự hiểu được vì sao Nữ đế lại quan tâm binh phù như vậy.