Chương 388: Một Mũi Tên Trúng Ba Con Chim, Nữ Đế Tuyên Chỉ, Hứa Thanh Tiêu Nắm Binh Quyền (6)
“Hứa Thanh Tiêu nắm giữ Long phù, thấy phù như thấy trẫm.”
“Thương nhân dị tộc đúng hay sai, mọi chuyện đều do Hứa Thanh Tiêu xử lý.”
“Bất cứ người nào dám cản trở Hứa Thanh Tiêu xử án, coi như đồng phạm.”
“Thêm nữa, Binh bộ lập tức điều phái Thần Cơ doanh, ba vạn đại quân từ khắp nơi của Kỳ lân quân, do Hứa Thanh Tiêu tạm thời nắm quyền.”
“Chuyện ngoài cung.”
“Hứa Thanh Tiêu nắm quyền như trẫm.”
Giọng nói không lớn, nhưng từng câu từng câu rõ ràng rành mạch truyền ra ngoài.
“Bệ hạ ý chỉ!”
“Tất cả đúng sai của thương nhân dị tộc, phải trái ra sao, đều do Hứa Thanh Tiêu xử lý.”
“Người cản trở xử án, xem như đồng phạm.”
“Binh bộ nghe chỉ, lập tức tới Thần Cơ doanh, Kỳ Lân quân, điều động ba vạn đại quân, tạm thời do Hứa Thanh Tiêu nắm quyền.”
Ý chỉ truyền ra ngoài.
Kinh thành Đại Ngụy.
Bên ngoài Hình bộ.
Sắc mặt Trấn Tây Vương đã đen như than rồi. Mà chư vị bách tính, lại cực kỳ hưng phấn.
Chỉ ý của bệ hạ hết sức đơn giản.
Ủng hộ Hứa Thanh Tiêu vô điều kiện.
Thậm chí điều động ba vạn quân của Thần Cơ doanh và Kỳ Lân quân, Hứa Thanh Tiêu tạm thời nắm giữ binh quyền.
Đây là ân sủng to lớn đến mức nào chứ.
Đế vương đặt nặng nhất là gì? Còn không phải là binh quyền sao.
Hứa Thanh Tiêu thanh trừng phiên thương của Đại Ngụy, muốn chém đầu hơn ba trăm người, đây quả thực là quá đáng, theo như lẽ thường tình nữ đế thường ra mặt giảng hoà.
Nhưng điều không ngờ tới là, lần này vậy mà nữ đế lại không ra mặt giảng hoà, thậm chí còn giao ra binh quyền, ủng hộ vô điều kiện Hứa Thanh Tiêu.
Như vậy là xem trọng Hứa Thanh Tiêu bao nhiêu.
Lúc này đây, rất nhiều quyền quý Đại Ngụy nhận ra một điều.
Tất cả mọi người đều cho rằng Hứa Thanh Tiêu không có bất cứ chỗ chống lưng nào, cho dù là có, cùng lắm cũng chỉ là đám Quốc công kia, nhưng quan hệ giữa đám người này với Hứa Thanh Tiêu cũng không tốt đến vậy, nói thẳng ra là không ổn định.
Không có bất cứ ràng buộc lợi ích nào hết.
Mấy chuyện cỏn con, đám võ quan này sẽ giúp Hứa Thanh Tiêu, còn những chuyện lớn hơn, bọn họ còn phải cân đo đong đếm, nói cho cùng thì lợi ích của bản thân mình quan trọng nhất, trên thế gian này làm gì có ai là Thánh nhân?
Mấy người kia trên triều đường còn không phải mấy tên hồ ly già sao?
Thế nên bọn họ luôn rất tò mò, Hứa Thanh Tiêu rốt cuộc vì sao lại dám làm loạn như vậy, không kiêng không nể gì mà làm loạn, muốn làm gì làm đó, nghĩ gì phang nấy, đại náo Hình bộ, chém đầu Quận vương, bây giờ còn dám đụng đao đụng kiếm với đám phiên thương này.
Nói nhẹ thì ảnh hưởng tới lợi ích của kha khá người, dính líu đến rất nhiều chuyện.
Nói nặng thì đám phiên thương này đại diện cho các nước dị tộc, có khả năng sẽ dẫn đến một số chiến tranh cục bộ.
Hứa Thanh Tiêu hắn dựa vào cái gì chứ?
Rốt cuộc hắn ỷ lại vào chỗ nào chứ?
Giờ phút này, bọn họ cuối cùng cũng hiểu hết rồi.
Người đứng sau Hứa Thanh Tiêu, là nữ đế.
Hứa Thanh Tiêu dựa vào cái gì mà kiêu ngạo? Bởi vì nữ đế Đại Ngụy ủng hộ Hứa Thanh Tiêu, đến binh quyền cũng dám giao cho Hứa Thanh Tiêu, mẹ nó chứ, thế này thì Hứa Thanh Tiêu còn sợ ai nữa?
Đừng nói tới việc giết một vị Quận vương, thậm chí giết một vị Thân vương, cũng không phải chuyện gì to tát.
Bên ngoài Hình bộ.
Sau khi chỉ ý của bệ hạ truyền tới, biểu cảm trên mặt Hứa Thanh Tiêu không có gì thay đổi, ngược lại quay sang nhìn Trấn Tây vương.
Sắc mặt Trấn Tây vương cực kì khó coi, ánh mắt y tối đi rõ rệt.
Chỉ ý của nữ đế, tuyên bố ủng hộ Hứa Thanh Tiêu, còn là ủng hộ đến cùng.
Phập!
Phập!
Phập!
Lại có mấy cái đầu người rơi xuống đất.
Sắc mặt Trấn Tây Vương tối sầm lại, y biết nữ đế ủng hộ Hứa Thanh Tiêu vô điều kiện, bản thân y không còn đường lật ngược tình thế nữa.
Nhưng nếu như cứ để Hứa Thanh Tiêu giết người thế này, không ai có thể gánh nổi tổn thất lần này.
Đám phiên thương này có ý nghĩa rất lớn đối với bọn họ, cứ vậy bị Hứa Thanh Tiêu tiễn hết lên đường rồi, thực sự sẽ dấy lên một mớ phiền phức cực kì lớn.
Nhưng nếu cứng đối cứng với Hứa Thanh Tiêu, Hứa Thanh Tiêu căn bản không phối hợp đâu.
Nghĩ tới đây, Trấn Tây vương không nhịn được mà hít sâu một hơi, y nhìn về phía Hứa Thanh Tiêu, giọng điệu ôn hòa hơn nhiều.
“Hứa đại nhân, đám phiên thương này quả thực đã phạm phải tội lớn tày trời, nhưng nói cho cùng cũng chỉ là lừa đảo kiếm tiền, cũng không phải chuyện gì lớn, nếu như thực sự giết hết, sẽ gặp phải rắc rối lớn.”
“Chi bằng thế này đi, bản vương đứng ra làm chủ, số tiền bọn chúng lừa đảo được, bản vương bắt bọn chúng đền bù gấp mười lần, đồng thời bắt nộp phạt thêm mười lần nữa, xung vào quốc khố, đại nhân thấy thế nào?”
Trấn Tây vương vẫn muốn cứu vớt bọn họ, hy vọng Hứa Thanh Tiêu có thể dừng tay ở đây.
“Vương gia!”
“Hình bộ không phải nơi trao đổi trả giá.”
Hứa Thanh Tiêu đưa ra câu trả lời, hết sức lạnh lùng.
Nói đùa, đám phiên thương này, giết một tên chính là vài trăm vạn lượng vàng, phạt tiền gấp mười lần? Ta cần số tiền đó làm gì? Trực tiếp tịch biên không phải ngon hơn nhiều sao?
“Hứa đại nhân, ngài làm như vậy, kết cục chỉ dẫn đến chiến loạn, hơn nữa nếu như thực sự giết sạch đám phiên thương này, sau này còn ai dám tới Đại Ngụy ta làm ăn buôn bán nữa?”
Trấn Tây vương không cam tâm nói.
“Vương gia, bọn họ không tới Đại Ngụy làm ăn liên quan gì tới ta? Thêm nữa, bọn chúng không nộp tiền thuế, làm ăn ở Đại Ngụy thì có lợi gì cho Đại Ngụy chứ? Còn không bằng ta để chỗ cho bách tích ta làm ăn.”
“Ít nhất còn có thể thu về thêm tiền thuế, có lợi cho Đại Ngụy, Vương gia, nếu không còn chuyện gì khác, làm phiền ngài ngồi sang một bên, đừng làm phiền bản quan làm việc nữa.”
Hứa Thanh Tiêu hoàn toàn thuộc kiểu mềm cứng gì cũng không chịu.
Một khi đã quyết định giết rồi, vậy sẽ giết cho đám phiên thương này sợ đến kinh hồn bạt vía.
Còn về việc sau này đám phiên thương này liệu còn dám tới Đại Ngụy làm ăn nữa không hả? Hứa Thanh Tiêu không hề hoang mang.
Bởi vì không có bọn họ, vương triều Đại Ngụy quả thực vẫn còn rất nhiều mối làm ăn.
Thương nhân làm ăn vì lợi nhuận mà.
Nếu như có lợi nhuận gấp đôi, đám thương nhân kia đến chết cũng không sợ, chưa kể lợi nhuận của bọn chúng ở Đại Ngụy, nào có chuyện chỉ dừng lại ở gấp hai lần?
Trên thực tế, Hứa Thanh Tiêu có điều tra đám phiên thương này, đồ vật bọn chúng cung cấp chỉ có ba loại.
Ngọc thạch, bảo dược, mỹ thực.
Những thứ này đều có hiệu quả không tệ, ví dụ có một loại huyết ngọc, võ giả đeo lên người, có thể bảo dưỡng khí huyết, mặc dù hiệu quả không phải rất lớn, nhưng nếu như đeo bên mình mười năm hai mươi năm, thì hiệu quả quả thực không tồi.