Chương 442: Trái tim
Nhưng mà, Lý Ngang đã sớm dùng cơ thể của mình làm tiêu bản áp dụng các loại cải tạo, hắn cải tạo cho trái tim, không chỉ là tăng lớn thể tích trái tim so với ban đầu, còn tăng thêm mấy cái tâm thất tâm nhĩ trên cơ sở tâm thất trái, tâm nhĩ trái, tâm thất phải, tâm nhĩ phải ban đầu, ký sinh ở cạnh ngoài của tim giống sinh vật ký sinh, và sử dụng nhiều mạch máu hơn, tổ chức các tâm nhĩ tâm thất thêm vào tới các cơ quan cơ thể, cung cấp cho cơ thể lượng máu sung túc.
Cho dù trái tim ban đầu có phát sinh điều gì ngoài ý muốn, mấy cái tâm nhĩ tâm thất thêm vào cũng có thể có tác dụng tạm thời cung cấp lượng máu đầy đủ.
Trái tim Lý Ngang vỡ thành hai nửa, nên dựa vào những tâm nhĩ tâm thất thêm vào để cung ứng máu cho cơ thể.
Đương nhiên trái tim vỡ tan vẫn làm xuất huyết tương đối nghiêm trọng, nhưng đối với Lý Ngang này có thân thể không phải người mà nói, vấn đề không lớn.
Nhận thấy tình hình Lý Ngang vẫn vui vẻ hoàn toàn không có vấn đề gì, Phúc Trùng hoàn toàn không biết tình hình nên có chút do dự trong nhất thời, không biết có nên ra tay nữa hay không.
Hắn còn chưa có phản ứng gì, ngược lại vẻ mặt Lý Ngang không sao cả phủi phủi bụi đất không tồn tại trên quần áo, cười nói với Phúc Trùng:
-Nếu không phải bây giờ vẫn chưa chuẩn bị xong nghi quỹ, ngươi đã chết.
-…
Phúc Trùng im lặng không nói gì, nhìn Lý Ngang nhấc cây gỗ nối với đèn lồng, lập tức đi theo hướng đến tâm của trụ dài.
Phúc Trùng âm thầm im lặng theo sát phía sau hắn, mà cách đó không xa, có hai bóng dáng mặc đạo bào màu đen vẫn không làm ra động tác gì như trước, vẫn không nhúc nhích giống như một pho tượng bình thường.
Lúc này dưới đáy trụ dài bốc lên ánh sáng trắng, đã lan đến gần cỡ một phần mười cán dài, hơn nữa tiếng hét ầm ĩ của nhóm người trong vòng tròn ngày càng vang dội, ánh sáng đang lan ra cũng thong thả tăng tốc.
-Đồ chơi này có vẻ là mắt trận nhỉ?
Lý Ngang xoa xoa cằm, quay đầu lại hỏi Phúc Trùng:
-Độ cao ánh sáng trắng lan tới, chắc là tiến độ hoàn thành nghi quỹ? Đợi cho nghi quỹ hoàn thành xong xuôi như trong lời nói, thì người bình thường nơi này sẽ như thế nào?
-…
Phúc Trùng im lặng một lát, để bản thân phục hồi tinh thần lại trước sự khiếp sợ vừa rồi, chậm rãi nói:
-Ngươi cho rằng, có thể dễ dàng ô nhiễm một con rồng như vậy sao? Cho dù Thận Long tự vây khốn bản thân ngàn năm, chịu đủ loại ô nhiễm của hơi thở yêu ma, sớm đã vô cũng suy yếu, chỉ có thể dựa vào mũ miện Nguyệt Thần để duy trì thần trí. Nhưng cuối cùng Long vẫn là Long, không nỗ lực càng nhiều thì làm sao có thể không chế nó. Nếu như có biện pháp khác, chúng ta cũng không muốn làm như vậy. Đáng tiếc, tình hình quá khẩn cấp, không có nhiều thời gian hơn để chuẩn bị. Dù sao đã mấy trăm năm qua không có ai từng gặp rồng thật sự, chẳng ai rõ ràng đặc tính của chúng lắm, chỉ có thể dựa vào điển tịch truyền thừa xuống, tiến hành nghi quỹ từng bước một…
-Ai nói? Tôi đã thấy qua, – Lý Ngang nói năng hùng hồn đầy lý lẽ – Trước khi tôi trở thành người chơi, ngay tại nước ngoài từng phục vụ một con rồng.
Vẻ mặt Phúc Trùng mơ màng:
-Ừm?
-Mai táng con rồng.
Lý Ngang thuyết minh bổ sung nói:
-Ta được một vị Bắc Âu mời làm đại sứ trải nghiệm văn hóa mai táng châu Âu tân thời, đã từng hưởng thụ ba ngày phong cảnh mai táng của Bắc Âu trong quá khứ. Kết quả ta phát hiện văn hóa mai táng của nước ngoài không khác chúng ta là mấy. Vang một khúc nhạc lên, đắp một cái chiếu vào, toàn bộ già trẻ trong thôn chờ đồ ăn, đi thì đi, nâng thì nâng, đằng sau là một mảnh màu trắng, quan tài vừa nhấc lên, hạ thổ chôn luôn, thân thích bạn bè đứng đó khóc lên. Cuối cùng còn thêm một câu đối: ta thán hào đào ngạch yết hầu, lệ sái Giang Hà mãn hải lưu (ta gào khóc nấc nghẹn cổ, dòng lệ đầy sông Trường Giang và Hoàng Hà). Hoành phi: Chết muộn quá.
??? Cái này là biểu diễn của mình ngươi thì có.
Phúc Trùng miễn cưỡng nhịn xuống xúc động muốn chửi tục.
Bình tĩnh, bình tĩnh.
Thật ra dựa vào điển tịch Vị Dương Phái để lại, bọn họ còn có một phương án dự phòng.
Cho dù có tổ hợp Tế Tửu, Chấp Tước và Oán Ma lại thì cũng không giống kế hoạch trước đó, cầm đèn lồng tới tầng hang cuối cùng nhất – Tù Ma, mở cửa lớn sương mù giam giữ Thận Long, bọn họ vẫn có thể nhờ vào phương thức mở rộng nghi quỹ như cũ, đột phá màn chắn sương mù ở cửa lớn.
Cũng tức là để Phúc Trùng và hai gã chủ trì nghi quỹ khác, tự mình gia nhập vào bên trong nghi quỹ để hy sinh, tăng cường lực lượng, tiến tới hoàn thành ô nhiễm mũ miện Nguyệt Thần.
Chỉ là nói như vậy, tổ chức Hoa Quỳnh nhất định phải phái thêm nhiều người nữa đến đáy hang Tù Ma, hy sinh trả giá càng nhiều, mới có thể lấy được quyền khống chế Thận Long.
Sâu kiến còn có thể sống tạm bợ, làm một người chơi có tương lai rộng mở, đương nhiên Phúc Trùng không muốn chết ở chỗ này như vậy, cho dù như thế nào cũng phải cầm được đèn lồng về tay.
Suy nghĩ tới đây, hắn nhìn Lý Ngang, người đang đánh giá trụ dài, thấp giọng nói:
-Ngươi không chịu phối hợp như vậy, chắc hẳn cũng là bởi vì trước đó thượng tầng tổ chức đã từ chối ý kiến của ngươi nhỉ.
Lý Ngang xoay người lại, nhìn về phía Phúc Trùng.
Phúc Trùng chậm rãi nói:
-Rồng có thể lớn có thể nhỏ, có thể lên cao có thể xuống thấp; lớn thì nổi mây phun sương, nhỏ thì có thể ẩn giới tàng hình; lên cao thì bay vút vào trong vũ trụ, xuống thấp thì có thể ẩn nấp bên trong sóng lớn. Ngày xuân bây giờ còn dài, nhân lúc đó mà rồng biến hóa. Mà Thận Long, là long chủng dị hóa, phạm vi sương mù này có thể bao trùm lớn nhất cũng mấy nghìn dặm.
-Kết hợp với đặc thù, truyền dẫn trận pháp sương mù, hoàn toàn có thể bao trùm đại đa số đại khu văn minh trên Địa Cầu. Nói cách khác, có được Thận Long là có được tương lai.
- Giống như những tổ chức bí ẩn khác, Hoa Quỳnh không phải bền chắc như thép, bên trong Hoa Quỳnh cũng chia nhiều bè phái. Có một bộ phận người chỉ muốn lợi dụng Thận Long để củng cố địa vị bản thân. Bọn họ sợ hãi Trò Chơi Chết Chóc sẽ mang đến xung đột, sợ hãi Trò Chơi Chết Chóc mang tới nguy hiểm và tử vong. Bọn họ càng sợ hãi rằng vì Trò Chơi Chết Chóc mà sinh ra hàng ngàn hàng vạn người siêu phàm quy tụ sức mạnh to lớn về bản thân.