Người Chơi Hung Mãnh

Chương 452: Hôn mê

Chương 452: Hôn mê


Cú đấm đến quá vội và nhanh, ngay cả Sài tiểu thư ở đằng xa còn chưa kịp phản ứng đã thấy Lý Ngang bay ra ngoài, rồi rơi xuống như một chiếc lá đơn độc.
Một giây lúc nãy hắn đã miễn cưỡng dùng Tam Lăng Cốt Tiêm Thương ngăn cản, nhưng mà sức mạnh khổng lồ tràn trề truyền đến từ nắm đấm nặng nề của Sơn Tiêu, vẫn chấn động mạnh đến mức khiến lòng bàn tay hắn đau đớn.
Hít vào, thở ra.
Trong lúc Lý Ngang hít vào thở ra một hơi, thì tương đế lưu đã hoàn toàn chữa lành vết thương lúc nãy, rồi hắn xoay mũi thương, tiến vào thế giới xám trắng.
Đồng thời, mũi chân liên tục đạp trên đất, bóng người hắn lao đi nhanh như một viên đạn.
Một lần nữa xuất hiện ở thế giới thật, Lý Ngang đã ở trên đỉnh đầu của Sơn Tiêu.
Mũi thương trong tay hắn hướng xuống dưới, rồi thuận theo thế đang rơi xuống, thẳng tay rạch dọc theo cổ, ngực, bụng của Sơn Tiêu, rồi ném rất nhiều quả bom đốt nhiệt nhôm vào phần ngực và bụng đang hở.
Rầm
Từ miệng vết thương ở ngực, dòng máu đỏ sẫm cuồn cuộn phun ra không ngớt.
Sơn Tiêu gầm rú giận giữ giống như không là không để ý đên cơn đau, nó cong người, tám cánh tay cùng vung lên, nhắm vào Lý Ngang đang ở trên không trung.
Trong nháy mắt Lý Ngang khởi động tướng vị chi giày tránh khỏi nắm đấm của Sơn Tiêu, lại lập tức tắt hiệu quả đặc biệt của tướng vị chi giày đi, mũi thương bằng xương chống mạnh lên nắm tay của Sơn Tiêu, lấy thế đẩy bản thân phóng lên đầu nó.
Ầm!
Với cú đá có thể so sánh với một khúc gỗ phá cổng thành, đạp thẳng vào hàm dưới bên trái của Sơn Tiêu, rồi vòng qua nửa đầu và xoay quanh cổ của nó một vòng.
Nương vào thế của một cú đá này, Lý Ngang mạnh mẽ đáp xuống trên cổ Sơn Tiêu,
Hắn cầm đầu giữa của trường thương trong tay, mặt không chút thay đổi, đâm trường thương vào dưới hàm phía bên phải đầu của Sơn Tiêu, để mũi thương móc thủng con mắt còn lại của nó.
Cốt thương đâm vào đầu của Sơn Tiêu, trong nháy mắt phát ra sức mạnh của Văn Ba Hô Hấp Pháp, thiêu đốt đầu của nó.
Một giây, hai giây,
Cơ thể khổng lồ của Sơn Tiêu lùi lại nửa bước như chuyển động chậm, nó ngửa mặt lên trời, rồi từ từ té xuống đất,
Trong khoang ngực mở rộng, nhiệt nhôn điên cuồng thiêu đốt những mầm thịt đang ngọ nguậy.
Giữa mùi hương của thịt nướng, mầm thịt cũng dần yên ổn trở lại.
Đối mặt với kẻ địch hệ Tự Lành, biện pháp tốt nhất chính là bằng cách dùng lửa thiêu cháy, dịch axit ăn mòn, nghiền xương thành tro, đồng thời sử dụng biện pháp "Có thể chứa vào hệ thống thanh ba lô không", kiểm tra đo lường xem kẻ địch đã tử vong hoàn toàn hay chưa.
Lý Ngang đứng cách xa một khoảng, dùng Tam Lăng Cốt Tiêm Thương cắt chém thân người Sơn Tiêu thành từng khối, ấn vào cơ thể đã tàn phế qua lớp găng tay.
Cả thân thể và tay chân của Sơn Tiêu đều bị nhẹ nhàng mà nhét vào thanh ba lô, chỉ còn đầu người đã bị cắt làm đôi, khi chuẩn bị thu nó vào thanh ba lô, lại bất chợt nổ tung, phân ra thành vô số mầm thịt nhỏ vụn trong không trung.
Giống như loài rắn bò tản khắp bốn phía, chúng hướng về mỗi phương mà trốn chạy thục mạng.
- Phân tách rồi ư?
Lý Ngang nhíu mày một cái, nhanh chóng lấy máy phóng lựu đạn ra điên cuồng công kích về phía mầm thịt khắp nơi trên mặt đất.
Chung quy phạm vi bao phủ của máy phóng lựu đạn cũng có hạn, lập tức có không ít mầm thịt chạy ra khỏi phạm vi nổ, chuẩn bị chui xuống nền đất.
Một mũi tên bằng gỗ từ trên trời phóng xuống, nổ tung ra giữa không trung, phân ra thành vô số mảnh gỗ, chuẩn xác xuyên qua tất cả mầm thịt, ghim trên mặt đất.
Sau khoảng thời gian trì hoãn ngắn ngủi, tất cả mảnh gỗ đồng thời nổ tung, kể cả mấy mầm thịt bị ghim cùng một chỗ cũng lập tức tan thành mây khói.
Lý Ngang quay đầu lại nhìn về vách núi một cái, vung vung tay, bước qua đống hỗn độn khắp nơi trên nền đất, bản thân trực tiếp đi về phía chính giữa vùng đất trống.
Lúc này, cột dài giữa trung tâm vùng đất trống đã bị ánh sáng trắng chiếm chỗ không đến hơn phân nửa, vô số chùm sáng mảnh nhỏ tiêu tán ra từ trong lỗ thủng trên mặt ngoài cột dài.
Những nhóm người bệnh của Hoa Quỳnh bị trói đến xung quanh kia, tiếng gào thét cất lên cũng trở nên hữu khí vô lực.
Không ít người có thể chất hơi kém, yếu đuối uể oải, gần như đều muốn ngất xỉu ngã liệt xuống mặt đất, vẫn còn nắm tay người khác vững chắc không buông, bị bầy người lôi kéo, tiếp tục xoay vòng tròn.
- Cũng gần như, nên kết thúc thôi.
Lý Ngang hít sâu một hơi, lấy chiếc đèn lồng vừa nãy vẫn luôn cắm trong khe hở của quần áo phía sau lưng ra.
Cách găng tay bảo hộ chống hóa chất vừa dày vừa nặng, một tay hắn cầm chặt Tam Lăng Cốt Tiêm Thương, một tay nắm chắc Huyết Trùng Khiêu Côn, kẹp lấy cột dài vòng tròn chính giữa mắt trận, chậm rãi rút nó ra.
Không thể phân biệt cụ thể chất liệu của cột dài bị rút từ trong đất ra, giống như một thứ không có trọng lượng, tự động trôi lơ lửng trên không trung.
Mây đen như mực trên bầu trời giống như đã bị kích hoạt một loại cơ quan nào đó, chậm rãi ngừng chuyển động, đồng thời lan tràn ra một luồng khí đen cuồn cuộn, trực tiếp tuôn về phía cột dài ở mắt trận.
Một vòng người bệnh của Hoa Quỳnh xung quanh, ngay lập tức ngưng lại hành động xoay quanh tuần hoàn.
Cũng trong lúc đó, tất cả mọi người buông lỏng tay ra, không còn kêu la nữa, cùng nhau ngã liệt người trên mặt đất, chìm vào hôn mê.
Lý Ngang phúc linh tâm chí*, trực tiếp giơ đèn lồng lên, đi về phía cửa lớn đầy sương mù cao vút tĩnh lặng trang nghiêm kia.
*Phúc linh tâm chí: Ý chỉ người khi gặp phúc khí, đầu óc cũng sáng suốt lanh lợi, làm việc càng thuận buồn xuôi gió hơn.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất