Người Chơi Hung Mãnh

Chương 535: Trình Bày Tâm học, Mặt Đất Nở Rộ Sen Vàng, Diện Thánh, Lộ Quân Cờ (2)

Chương 535: Trình Bày Tâm học, Mặt Đất Nở Rộ Sen Vàng, Diện Thánh, Lộ Quân Cờ (2)

Từ khi Lý Thủ Minh tự phế Minh ý, tự thân huỷ đường Nho Đạo của bản thân, thế mà chưa mất tới thời gian một ngày, nhập Tâm học, trở thành môn đồ của Hứa Thanh Tiêu, vậy mà liền một phát đột phá Thất Phẩm phi lên Lục Phẩm, Lập Ngôn Chính Nho.
Chuyện này... đúng là không thể nào tưởng tượng ra nổi.
Sửa chữa quay trở lại đã coi như là một chuyện không thể nào xảy ra rồi, tiến thêm một bước nữa, này đúng là kỳ tích.
Tất cả văn nhân ở đây đều nuốt nước bọt.
Hôm qua ở Ly Dương cung, bọn họ tận mắt thấy Lý Thủ Minh tự huỷ Nho Đạo, đã cảm thấy vừa tiếc hận vừa phẫn nộ, nhưng chỉ có giận mà không dám nói là vì sao?
Đơn giản vì bọn họ không thể huỷ được, một khi đã huỷ, mấy năm đọc sách của bọn họ liền vứt ra ngoài cửa sổ, không chỉ như thế thôi đâu, tương lai của bọn họ không khéo sẽ chịu sự chèn ép của Văn Cung.
Thí dụ như quay về huyện dạy học, ai dám mời một người đọc sách đã đắc tội lớn với Văn cung Đại Nguỵ nào?
Ai dám? Ngươi dám mời hả?
Đủ loại nguyên nhân khiến bọn họ không dám nói lời nào, dù cho trong lòng có oán, cũng chỉ có thể nghẹn lại, tự mình nuốt xuống thôi.
Nhưng bây giờ, Lý Thủ Minh không những khôi phục lại phẩm cấp Nho Đạo, thậm chí còn nâng lên hẳn một bước, khiến cho bọn họ bỗng nhiên sinh ra một loại cảm giác nói không thành lời.
Giọng của Lý Thủ Minh vang lên ở trong Văn cung Đại Nguỵ.
Tôn Tĩnh An đang tĩnh tâm đọc sách bỗng nhiên sửng sốt một lát.
Lại nghe xong lời đấy, ánh mắt của ông ta hơi lạnh xuống, sau đó phất tay, trong không trung viết ra một dòng chữ.
Có học sinh tự huỷ Nho Đạo, lựa chọn gia nhập vào một học phái khác, chuyện này hiếm khi xảy ra, bởi vì sau khi Minh Ý, bình thường sẽ không có người tự huỷ Nho Đạo.
Nói như thế thì trước khi lập Minh Ý, là lúc lựa học phái mình muốn theo, cho nên nhảy tới nhảy lui cũng là chuyện hết sức bình thường.
Văn cung Đại Nguỵ nếu phân tích tỉ mỉ rõ ràng ra thì đúng ra có năm loại học phái, đại diện cho năm vị Thánh Nhân, ở trong Tứ đại thư viện, cùng có nhiều học phái khác, nhưng đại đa số đều là học phái của các thế hệ trước.
Một số ít học phái Đại Nho thời thượng cổ, hoặc một vài học vấn của Á Thánh, Bán Thánh.
Số lượng học phái nhiều nhưng số môn đồ lại ít, so với Chu Thánh nhất mạch, chẳng có chút khả năng nào để mang ra so được cả.
Lý Thủ Minh lập ngôn, mang theo ý muốn hả giận nào đó, chiêu cáo khắp văn nhân Đại Nguỵ, bản thân mình đã rời khỏi Văn cung Đại Nguỵ, cũng không cần Văn cung Đại Nguỵ thương hại mình nữa.
Bản thân mình đã nhập Tâm học, hơn nữa còn bước lên hẳn một bước nữa.
Nói khiêu khích ra chính là có ý đồ.
Nhưng không có vấn đề gì lớn, dù sao cũng là do Văn vung Đại Nguỵ các ngươi làm chuyện không đúng trước, lúc sau cũng không thừa nhận mình sai thì thôi, cứ nằng nặc bắt người ta đi xin lỗi các ngươi, bây giờ Lý Thủ Minh lập ngôn rồi, hết lời để nói.
Nhưng rất nhanh, giọng của Tôn nho cũng vang theo.
"Đã rời khỏi Văn cung Đại Nguỵ, chọn một học phái khác, từ nay về sau, tên của Lý Thủ Minh bị xoá khỏi Văn cung, là nho sinh phản bội lại Chu Thánh, nho giả Văn cung không được qua lại với người này nữa."
Lời Tôn nho vang lên, ông ta không có ý răn dạy, cũng không có ý mỉa móc, càng không gào thét, mà biểu đạt thái độ của mình, cũng coi như đại diện cho thái độ của Văn cung Đại Nguỵ.
Hơn nữa trong lời của Tôn nho cũng chứa ý vị cảnh cáo, Lý Thủ Minh rời khỏi Văn cung Đại Nguỵ, chuyện này không thành vấn đề, nhưng ở trong mắt ông ta, lại xem Lý Thủ Minh đã phản bội lại Chu Thánh, cho nên không cho phép bất cứ người đọc sách theo học Chu Thánh nhất mạch có bất kỳ liên quan gì tới Lý Thủ Minh, đây cũng là thủ đoạn chèn ép trực tiếp nhất cũng đơn giản nhất.
Chủ yếu nhất là cái loại chèn ép này còn không có bất kỳ vấn đề nào, suy ra thì đây chính là sự cạnh tranh giữa các học phái, ngươi chọn phản bội lại Chu Thánh, vậy để môn đồ Chu Thánh tuyệt giao với ngươi, đây cũng hết sức bình thường.
Đây giống như nếu Lý Thủ Minh là môn đồ của Hứa Thanh Tiêu, bỗng nhiên phản bội hắn, Hứa Thanh Tiêu sẽ không có chút hảo cảm nào đối với Lý Thủ Minh nữa, thậm chí là cả môn đồ của Tâm học cũng không còn hảo cảm nào với Lý Thủ Minh.
Nhưng nguyên nhân chính của chuyện này cũng không phải Lý Thủ Minh chủ động rời đi, mà vì Tôn Nho không công bằng.
Chuyện nào cũng có nguyên nhân hết.
Lại thêm một câu khiến bọn họ thấy không thoải mái cực kỳ.
Nho giả Văn cung không được qua lại với Lý Thủ Minh nữa?
Dựa vào cái gì? Mình đúng thật là nho sinh Văn cung, nhưng Lý Thủ Minh không phải gián điệp của địch quốc, cũng không nói lời nào sỉ nhục đến Chu Thánh, dựa vào cái gì không được qua lại nữa?
Thế này đúng là quá đáng quá quắt lắm rồi, hạn chế quyền tự do của bọn họ à.
Chuyện này khiến bọn họ khá là không thoải mái, thậm chí đầu môi chót lưỡi toàn lời ra lệnh, khiến người ta phản cảm.
Giọng Tôn nho vọng tới tận con phố này, trong học đường Thủ Nhân, hứa Thanh Tiêu cũng nghe được uy hiếp bên trong ngữ khí của Tôn nho, cũng mang theo một loại ta ở trên tất cả của ông ta.
"Ha."
Trong học đường.
Hứa Thanh Tiêu cười lạnh một tiếng, cái lão Tôn Tĩnh An này từ lúc bắt đầu đủ loại nhắm vào mình rồi, bây giờ chọc nhiều người phẫn nộ rồi còn chưa biết sai, bảo lão ta ngu, chắc lão ta không ngu đâu, nói ra thì cũng thành Đại Nho, không thể không có não được.
Nhưng bảo lão không ngu thì đấy là có mục đích khác rồi, theo lời của Trần Chính Nho giống y hệt nhau, có người muốn tách Văn cung Đại Nguỵ đi khỏi đây, mà Tôn Tĩnh An cũng tự lộ ra sơ sót của mình, là một tên dầu muối không ăn.
Người như thế, chẳng khác gì con buôn thằng bán cả, một tên trục lợi, một lão trục danh mà thôi.
Nghĩ tới đây, Hứa Thanh Tiêu cũng phải phản kích lại chứ.
"Ta tên Hứa Thanh Tiêu, Chính Nho Đại Nguỵ, sáng lập Tâm học đã được ba tháng, hôm nay, thu nhận môn đồ Nho Đạo khắp nơi, trở thành học giả Tâm học ta, có thể hưởng vô vàn vô tận tài khí, phàm là nho sinh Minh Ý, nếu như huỷ ý, ta sẽ dùng tài khí vô tận để chắp lại."
Hứa Thanh Tiêu lạnh nhạt lên tiếng, mà lời này cũng vô cùng khí phách.
Ai nhập Tâm học của ta sẽ được chia sẻ tài khí vô tận này, nếu có nho sinh Minh Ý nguyện lòng tự huỷ Nho Đạo, gia nhập Tâm học, hắn sẽ dùng tài khí vô tận để chắp lại.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất