Chương 600: Kinh Đô Nổi Lên Sóng Gió, Trương Tĩnh Từ Quan! Dốc Sức Bảo Vệ Hứa Thanh Tiêu! (2)
Sách bản đẹp được làm bởi Nhân
Zalo: 0945 787 018, bán sách truyện giá rẻ
--------------------------
Bởi vì ngày hôm trước, lúc ông đi theo Hứa Thanh Tiêu rời khỏi hoàng cung, ông không nói gì, Hứa Thanh Tiêu cũng không nói gì.
Theo lý mà nói Hứa Thanh Tiêu nhất định sẽ nói chuyện xã giao với mình vài câu, nhưng suốt cả chặng đường Hứa Thanh Tiêu không nói gì, bắt đầu từ lúc đó, ông đã biết Hứa Thanh Tiêu có tâm sự không nói ra.
Cho nên ông mới không nhận vụ án này.
Nếu như ngày đó, Hứa Thanh Tiêu nói với mình vài câu, dù chỉ là nói chuyện tào lao thì ông sẽ không hoài nghi Hứa Thanh Tiêu.
Nhưng hiện tại, cũng không phải ông có hoài nghi, mà là không dám nhận vụ án này.
Tài hoa của Hứa Thanh Tiêu, triều đình bách quan rõ như ban ngày, nhân tài như vậy có thể đem đến bao nhiêu lợi ích cho Đại Ngụy?
Trảm phiên thương, mở thương quan, chỉ riêng hai việc này, đã giúp lấp đầy quốc khố đang trống rỗng.
Đại náo Hình bộ, giết quận vương, đây là việc mà biết bao nhiêu người muốn làm nhưng không làm được?
Mới đầu, ông thật sự rất ghét Hứa Thanh Tiêu, thậm chí ghét cay ghét đắng. Nhưng Hứa Thanh Tiêu đã sử dụng tài hoa của hắn để chinh phục ông . Đây là một đại tài thật sự, là tia sáng trong thời đại hắc ám của Đại Ngụy.
Nhưng cho dù là tia sáng cũng có hắc ám của riêng nó, ông không quan tâm, ông chỉ cần Đại Ngụy hưng thịnh và bách tính an khang.
Thế nên, ông không thụ lí!
Cũng sẽ không xử lý.
Nhưng ngay sau đó, giọng của Hoài Ninh thân vương vang lên.
"Trương Tĩnh! Ngươi có biết tội của ngươi không?"
"Thân là Hình bộ Thượng thư, ngươi từ chối tiếp nhận vụ án này, đây là tội lỗi tày trời, nếu tố cáo lên triều đường, bệ hạ nhất định sẽ cắt chức ngươi."
"Bản vương cho ngươi một cơ hội, nhận vụ án này, những chuyện khác không liên quan đến ngươi, nếu không, bản vương nhất định sẽ tố cáo ngươi, nếu ngươi còn có thể giữ vững chiếc ghế thượng thư thì chính là do ta vô năng."
Hoài Ninh thân vương la lớn, khí thế của ông ta lại mạnh mẽ hơn, ông ta tiến lên trước một bước, áp lực khiến cho toàn bộ kiến trúc của Hình bộ lại bị lung lay.
Ông ta đã nói đến mức này rồi, nếu Trương Tĩnh không nhận vụ án này, vậy thì chức vụ thượng thư của ông cũng tới lúc kết thúc rồi.
Nhưng mà ngoài phòng Hình bộ thượng thư, cho dù phải đối mặt với áp lực như thế, Trương Tĩnh vẫn không có biểu hiện gì.
Ông nhìn qua vòm trời trong xanh không một gợn mây.
Hít thở thật sâu.
"Hoài Ninh vương."
"Bản quan hôm nay nói cho ngươi biết, ngươi cũng đã phạm pháp khi dám làm càn, dùng sức mạnh võ đạo trấn áp Hình bộ như thế này."
"Về phần vụ án này, bản quan nói không nhận tức là không nhận."
"Ngày hôm nay, cho dù bệ hạ đích thân tới, bản quan cũng không thụ lí vụ án này."
"Nếu Hoài Ninh vương muốn tố cáo bản quan, vậy thì bản quan cho ngươi hay."
"Trương mỗ, ngày hôm nay chủ động từ chức Hình bộ thượng thư Đại Ngụy."
Giọng nói của Trương Tĩnh cũng vang dội khác thường.
Ngay lúc này, trên dưới Hình bộ ngưng tụ một cỗ lực lượng hùng mạnh, đây là sức mạnh quốc vận của Đại Ngụy, nó biến hóa thành một con hung thú bạch hổ gầm thét về phía tử long.
Hoàn toàn lấn áp về mặt khí thế.
Hình bộ!
Là một trong lục bộ của Đại Ngụy, nắm giữ quốc vận Đại Ngụy, Hoài Ninh thân vương dùng khí thế chèn ép người khác, nhưng Trương Tĩnh điều động quốc vận của Đại Ngụy chống lại ông ta.
"Ngươi!"
"Giỏi! Giỏi! Giỏi lắm!"
"Bản vương không ngờ rằng Hứa Thanh Tiêu có sức hấp dẫn to lớn đến thế, lại có thể khiến cho Hình bộ thượng thư chủ động từ quan."
"Nhưng ngươi thật sự cho rằng không nhận vụ án là hết chuyện sao?"
Hoài Ninh thân vương tiến lên phía trước một bước, ông ta không sợ con bạch hổ của Hình bộ, ông ta là một vị vương giả, cũng được phù trợ một phần quốc vận, là vương của Đại Ngụy vương, cũng là vương của võ đạo.
Ông ta đi thẳng về phía trước, tuy bước chân run rẩy, nhưng mỗi một bước đều tỏ ra đằng đằng sát khí.
"Vương gia!"
"Vương gia, có chuyện có thể từ từ nói."
"Vương gia, việc này vẫn còn đường lui, không cần phải đi đến bước đường này."
Ba người Cố Ngôn đồng loạt mở miệng, bọn họ không hy vọng cục diện trở nên tháo gỡ như thế, muốn tìm cách thuyết phục.
"Câm miệng!"
Tuy nhiên, một tiếng rống đầy giận dữ của Hoài Ninh thân vương vang lên, rung chấn khiến cho ba vị thượng thư khí huyết quay cuồng, đầu váng mắt hoa.
Cho dù là Trần Chính Nhoc cũng không khỏi lập tức vận chuyển Hạo nhiên chính khí để ổn định loại uy áp này. Chu Nghiêm vẫn ổn, bản thân ông ta vốn là Binh bộ thượng thư, tất nhiên biết võ công. Người thảm nhất chính là Cố Ngôn, ngay lập tức ho ra máu, mặt đỏ bừng.
Cũng may Chu Nghiêm ngay lập tức ngưng tụ chân khí, đánh vào trong cơ thể Cố Ngôn, giúp ông ổn định khí huyết, bằng không thì hậu quả khó mà lường được.
Ông ta từng bước đi tới.
Đã không còn muốn phí lời.
Bên trong Hình bộ, mọi người đều sợ hãi và hoảng hốt nhìn theo Hoài Ninh thân vương, nhưng trong ánh mắt lại tràn ngập phẫn nộ.
Hoài Ninh thân vương quá phách lối, xem thường Hình bộ, trực tiếp làm trọng thương Đại Ngụy thượng thư, việc này. . . chính là hoàn toàn vô pháp vô thiên.
So với Hoài Bình quận vương, sự phách lối của Hoài Ninh thân vương càng khiến cho người ta căm ghét hơn.
Còn bên ngoài thư phòng.
Trương Tĩnh không hề e ngại, ông nhìn Hoài Ninh thân vương đang từng bước đi tới, trong ánh mắt chỉ có sự bình tĩnh.
Ông là Đại Ngụy Hình bộ thượng thư, là quan viên nhất phẩm của Đại Ngụy, quản lý các loại hình phạt, sao có thể bị khí thế trấn áp?
Rốt cuộc, Hoài Ninh thân vương đi đến trước mặt Trương Tĩnh.
Ông ta không có động thủ, mà cất lời với ánh mắt bình tĩnh.
"Trương thượng thư, bản vương cho ngươi một cơ hội cuối cùng, vụ án này, người nhận hay không nhận?"
Hoài Ninh thân vương nhìn qua Trương Tĩnh và hỏi như vậy.
"Vụ án hoang đường vô lý, không nhận."
Nhưng mà Trương Tĩnh chỉ liếc nhìn Hoài Ninh thân vương, không hề ngần ngại nói ra suy nghĩ của bản thân.
"Được."
"Tốt thôi, Trương thượng thư quả nhiên là có cốt khí, đáng tiếc lần này ngươi nhất định sẽ hối hận."
Hoài Ninh thân vương lên tiếng, ông ta không hề phẫn nộ, mà lại thể hiện ra một sự dị dạng khó diễn tả.
Nhưng ngay lập tức, hắn trực tiếp ra tay, muốn bắt lấy Trương Tĩnh.
Chỉ là đúng lúc này, một giọng vang lên.
"Hoài Ninh vương."
"Nếu ngươi dám động vào Trương thượng thư."
"Hôm nay Hứa mỗ cho dù phải một cái trả giá thật đắt, cho dù bỏ cả sinh mệnh, cũng phải thỉnh thánh ý, diệt trừ tà tâm của ngươi."
Một giọng nói bình tĩnh vang lên.
Nhưng trong giọng nói này lại tỏ ra hết sức kiên định.
Là Hứa Thanh Tiêu.