Người Chơi Hung Mãnh

Chương 712: Triều Đình Tranh Đấu, Câu Trả Lời Của Đại Ngụy, Uy Của Nữ Đế, Trăm Nước Vạch Tội (5)

Chương 712: Triều Đình Tranh Đấu, Câu Trả Lời Của Đại Ngụy, Uy Của Nữ Đế, Trăm Nước Vạch Tội (5)

“Ti Long Vương, việc này có thể thành công sao? Không nói trước Đại Ngụy còn có hai tôn võ giả nhất phẩm, cho dù nhất phẩm không chinh chiến thì phiên vương Đại Ngụy cũng không có khả năng cho phép chúng ta thoát ly, cũng như chuyện chúng ta chiếm cứ đất đai của Đại Ngụy.”
“Đúng vậy, cho dù những phiên vương này có tạo phản thì chỉ sợ là cũng không cho phép chúng ta thoát ly, huống chi còn muốn chiếm cứ đất đai của Đại Ngụy.”
“Ta tin là khi phiên vương tạo phản thì đối với Đại Ngụy mà nói thì đó đơn giản là thay người khác làm hoàng đế, thế nhưng bọn họ không đến mức nỗ lực trả giá lớn như thế chứ?”
“Nói khó nghe một chút thì đó không phải là hoàng thất tranh đấu hay sao?”
“Mà nếu để đạt được ủng hộ lại đưa việc trông nom nhà cửa cho người ngoài, chuyện này có phần không hợp lý. Mấy phiên vương này đều là người thông minh, không thông minh thì đã bị chơi chết từ lâu rồi.”
“Sao có thể đưa ra lựa chọn như thế.”
Bọn họ có chút khó hiểu, đồng thời cũng đầy sự tò mò.
Đối diện với việc sứ giả hỏi thăm, Ti Long vương không nhịn được mà lộ ra một nụ cười lạnh.
“Tất cả chuyện này còn phải nhờ vào Hứa Thanh Tiêu.”
“Hắn xây dựng công trình guồng nước, chèn ép thương nhân các tộc, đồng thời lại đầu quân cho Nữ Đế, còn là tân thánh tương lai của Đại Ngụy, cộng thêm hắn đem thương nhân thiên hạ gom lại một chỗ, cắt đứt tài lộ của vương thất.”
“Kể từ đó khiến cho những phiên vương này càng khẩn trương. Bọn họ không muốn đợi chờ nữa, vậy nên mới đàm phán với kẻ địch bên ngoài, tình nguyện nhường lại những tấc đất đã từng thuộc về chúng ta.”
“Đương nhiên, đây cũng có thể là kế hoãn binh, muốn nhờ cậy hai vương triều lớn và Man tộc, bao gồm cả thế lực của chúng ta để lật đổ sự thống trị của Nữ đế.”
“Nhưng chúng ta cũng hiểu rõ mưu kế của bọn họ. Bọn họ đã quá đề cao mình rồi. Hai vương triều lớn đều nhìn chằm chằm Đại Ngụy, Man tộc ở phương Bắc lại càng không thể nào bỏ qua cho Đại Ngụy, chỉ có thể nói là phiên vương của Đại Ngụy gấp gáp.”
“Làm ra quyết định ngu ngốc này.”
“Nhưng bất kể là như thế nào thì đối với chúng ta mà nói đây cũng là một chuyện tốt, một chuyện vô cùng tuyệt vời.”
“Chỉ cần thành công chẳng những chúng ta có thể thoát khỏi sự quản chế của vương triều Đại Ngụy, đồng thời chúng ta còn có thể mở rộng đất đai, tạo thành thế chân vạc.”
Ti Long Vương giải thích đơn giản một lượt.
Sở dĩ phiên vương đồng ý rõ ràng đã nói lên đây là kế hoãn binh. Trước tiên sẽ kết hợp với kẻ địch bên ngoài lật đổ sự thống trị của Nữ đế, sau đó họ đăng cơ làm vua rồi nghĩ cách từ từ giải quyết bọn hắn.
Hơn nữa tính toàn của bọn hắn cũng rất đơn giản. Thoát ly Đại Ngụy, mở rộng lãnh thổ, ăn được mấy chỗ tốt, cả vương triều Đột Tà và vương triều Sơ Nguyên đều không viện trợ Man tộc nữa, hơn nữa còn nhất định sẽ viện trợ bọn họ.
Tạo thành một tình thế chân vạc.
Cứ như vậy, cả vương triều Đột Tà và vương triều Sơ Nguyên sẽ có thể thanh thản ổn định cạnh tranh.
Tất cả mọi người đều có mục đích và lợi ích của mình.
Mười một vị sứ giả nghe nói xong thì trong mắt mỗi người đều tỏa sáng.
Bọn họ đã hoàn toàn hiểu được mục đích của Ti Long Vương.
Mở rộng địa bàn, nương nhờ lực lượng của cả vương triều Đột Tà và vương triều Sơ Nguyên để phát triển mạnh, chiếm đoạt một phần địa bàn của Đại Ngụy, khiến cho Đại Ngụy kéo dài hơi tàn, còn Man tộc cũng không nhận được lợi ích của mình.
Mặc dù nói như thế nhưng mình vẫn bị vương triều Đột Tà và vương triều Sơ Nguyên hạn chế, nhưng dù thế nào thì đối với phần lớn kẻ thống trị và quý tộc ở hiện tại mà nói thì cũng là một chuyện rất tốt.
Ít nhất thì cũng tốt hơn gấp mười, tốt hơn gấp trăm lần.
Nghĩ đến đây, nhóm người không kìm được mà rất vui.
Mà đúng vào lúc này, giọng nói của Ti Long vương vang lên lần nữa.
“Được rồi, nói chuyện này cho vương của các người. Ba ngày sau đáp lại vương triều Đại Ngụy.”
Ti Long vương cũng không nói nhiều, thẳng thừng đứng dậy rời đi.
Mười một vị sứ giả còn lại cũng nhao nhao làm lễ bái dị tộc rồi sau đó nhanh chóng rời đi nói chuyện lớn này cho vương của bọn họ.
Thời gian nhanh chóng trôi qua từng chút từng chút một.
Ba ngày trôi qua.
Cuối cùng đáp án bách tính Đại Ngụy mong mỏi đã xuất hiện.
Mười hai dị tộc đã đưa ra lời đáp.
Chỉ là lần đáp lại này.
Khiến cho từ trên xuống dưới Đại Ngụy đều tức giận.
Lần này, triều đình Đại Ngụy không thể nào giấu đi.
Bởi vì biết rằng có Văn cung Đại Ngụy ở đây, loại tin tức này không giấu được.
Hơn nữa lần này không phải chỉ là lời đáp của mười hai nước dị tộc.
Mà là một trăm hai mươi mốt dị tộc liên thủ trả lời lại, mười nước thì cũng có năm nước tham dự.
Nội dung liên danh rất đơn giản.
Đầu tiên là mười hai dị tộc tình nguyện hạ chiếu tạ lỗi để bày ra sự tôn trọng với vương triều Đại Ngụy, cũng sâu sắc hiểu được chính mình đã quá giới hạn.
Nhưng bọn họ vẫn không phục Hứa Thanh Tiêu, cho rằng Hứa Thanh Tiêu ảnh hưởng đến quan hệ của các nước.
Vậy nên một trăm hai mươi mốt nước liên minh với nhau vạch tội Hứa Thanh Tiêu.
Yêu cầu Nữ đế nhất định phải nghiêm trị Hứa Thanh Tiêu, bãi miễn chức vụ của hắn. Hy vọng Nữ đế có thể cho bọn họ một câu trả lời.
Còn nếu như Nữ đế của Đại Ngụy không muốn bãi miễn Hứa Thanh Tiêu.
Bọn họ sẽ xem như Đại Ngụy bất công, thiên vị gian thần, muốn thoát ly khỏi… Đại Ngụy.
Phát triển độc lập.
Tin tức này truyền vào kinh đô Đại Ngụy.
Chỉ trong nháy mắt triều chính rung chuyển, còn bách tính thì nổi giận.
Trong các phủ đệ của võ quan nháo nhào vang lên tiếng chửi rủa.
Mấy vị võ tướng tính tình nóng nảy, lại càng kéo phiên thương đến đánh một trận tơi bời.
Mà bên trong Lục bộ.
Cũng là một trận thổn thức.
Nhất là Trần Chính Nho, ông hoàn toàn dự liệu được chuyện sẽ như thế này.
Nhưng vẫn không ngờ rằng thế mà đám dị tộc này lại có can đảm uy hiếp Đại Ngụy.
Chuyện này thật đúng là… đã hạ quyết tâm.
Giờ phút này, tất cả hy vọng của Trần Chính Nho ký thác lên người Hứa Thanh Tiêu.
Ông hy vọng Hứa Thanh Tiêu có thể né tránh khỏi trận chiến này.
Cũng đúng vào một canh giờ sau khi chư quốc đáp lại.
Trong cung đình Đại Ngụy truyền đến một đạo thánh chỉ.
“Truyền, Thị lang bộ Hộ Hứa Thanh Tiêu vào cung diện thánh.”
Ngay khi thánh chỉ vang lên.
Trong một thoáng có vô số ánh mắt chiếu lên trên người Hứa Thanh Tiêu.
Ngọn nguồn khiến chư quốc nổi dậy.
Chính là Hứa Thanh Tiêu.
Lần này, Hứa Thanh Tiêu có thể gặp dữ hóa lành hay không, thật sự là có phần không đoán trước được.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất