Người Đọc Sách Đại Ngụy

Chương 1028: Bạch Y Môn Đoán Thái Tử Mồ Côi Chính Là Trần Tinh Hà? Lần Thứ Hai Trò Chuyện Với Chu Thánh (1)

Chương 1028: Bạch Y Môn Đoán Thái Tử Mồ Côi Chính Là Trần Tinh Hà? Lần Thứ Hai Trò Chuyện Với Chu Thánh (1)

Huyện Bình An.
Núi Vọng Thu.
Có tầm khoảng năm người đang tập trung ở chỗ này.
Năm người đều đeo mặt nạ cùng nhau nhìn lên bầu trời, không nhìn ra được nét mặt như thế nào.
Mặt nạ họ đeo lần lượt vẽ hình Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ, Kỳ Lân, đại biểu cho thần thú năm phương, cũng là ngũ đại thiên vương của Bạch Y Môn.
"Đợi thêm một lúc là đến ngày trăng rằm, đến lúc đó chúng ta có thể mượn âm dương chi lực mở bảo khố của Võ Đế, giành được bào vật của Võ Đế.
Có người lên tiếng, giọng điệu có vẻ vô cùng phấn kích.
Bọn chúng là ngũ đại thiên vương của Bạch Y Môn, địa vị cực cao, đã được coi như trung tâm của cả trung tâm.
"Ừ, môn chủ nói rồi, nếu chuyện này làm tốt thì chúng ta đều nhận được khen thương."
"Ngày trăng rằm đúng là khó đợi được thật, nhưng mà cũng mau là không làm trễ quá nhiều thời gian."
Bọn chúng bàn luận, thân là ngũ đại thiên vương, cùng là tứ phẩm vương giả, nhưng đối với khen thưởng mà môn chủ của Bạch Y Môn hứa hẹn thì vẫn vô cùng mong chờ.
"Được rồi, đừng nói linh tinh nữa, sắp đến lúc trăng tròn rồi, mau ngưng tụ âm dương lực đi."
Có người nói, mặt nạ vẽ hình kỳ lân, bảo mọi người đừng có nói chuyện tầm phào nữa.
Nói như này, bốn người còn lại lập tức im lặng.
Ước chừng khoảng một phút đồng hồ sau, cuối cùng mặt trăng trên vòm trời kia cũng bừng sáng.
Ngay lúc này, hai vị thiên vương Thanh Long và Bạch Hổ ra tay, ngưng tụ âm dương chi lực.
Sau đó không gian bắt đầu vặn vẹo, một sức hút cực lớn kéo cả năm người vào trong.
Thoáng cái.
Bóng dáng năm người kia đã biến mất.
Mà sau đó một khắc, ngũ đại thiên vương của Bạch Y Môn đã tiến vào bên trong bí cảnh của Võ đế.
Bí cảnh của Võ Đế.
Là một sơn động.
Thoáng nhìn thì có chút hoang sơ đổ vỡ, ngoại trừ một tế đàn ra thì không có bất cứ đồ vật nào khác.
Đến cả một sợi lông cũng không có.
Năm người tiến vào bí cảnh đã bắt đầu tìm kiếm ngay lập tức, chỉ một cái liếc mắt đã phát hiện trong sơn động này chẳng có cái gì hết.
Nhưng ngay lúc này giọng của Kỳ Lân thiên vương vang lên.
"Các ngươi mau nhìn trên vách đá đi."
Theo tiếng của Kỳ Lân thiên vương vọng lại, thoáng chốc cả bốn vị thiên vương còn lại cũng thi nhau đưa tầm mắt nhìn về phía vách đá.
Nhìn cái, tức thì thần sắc của bốn người có chút thay đổi.
[Ngô chính là trung lương của Đại Nguỵ, cả đời theo bệ hạ chinh chiến, bảy lần Bắc Phạt, chiến công hiển hách, nhưng, trời không chiều lòng người, khải hoàn hồi triều, bệ hạ không còn lòng dạ nào với triều chính, chi nên gian thần trong triều thi nhau sinh sôi, viện cớ bệ hạ ốm đau, không coi ai ra gì, chiến giữ triều đình, lễ nhạc sụp đổ.]
[Bệ hạ lúc xế chiều thì chịu khổ bị gian thần giam cầm, bệ hạ biết rõ triều đình đại biến, tuy có tâm phạt đảng, nhưng vô lực làm, chi nên uỷ thác hạ thần mang con nối dõi của bệ hạ đi, giấu nhờ trong dân gian, đợi thời cơ chín muồi, khải hoàn hồi triều, lần nữa đoạt lại hoàng vị.]
[Nhưng mà, đại thần trong triều đã phát hiện ra, phái vô số tinh binh ngày đêm truy sát, vì bảo vệ đứa con mồ côi này của bệ hạ, ngô đã thu vén cho ngài ấy ở trong huyện Bình An, tạo ra nơi này, nếu người hậu thế có lòng báo quốc, có trái tim trung quân nhất định phải tìm ra bằng được đứa con thất lạc của Võ đế.]
[Tru gian thần, thanh quân phản trắc, trả lại cho Đại Nguỵ một thiên hạ thái bình.]
[Chú thích: Bệ hạ từng mời cao nhân xem tướng cho hoàng tử, tướng mạo tương lai anh tuấn, có tư chất nho đạo đại tài, cũng có thần uy vĩ đạo, văn võ song toàn, người đời sau hãy nhớ kỹ.]
Năm dòng chữ xuất hiện trên bức tường đá, lúc này cả năm người trong nháy mắt cũng hơi kinh ngạc.
"Đây là?"
"Đúng là tiên đế có một đứa con thất lạc thật."
"Đây chính là chứng cứ quan trọng, đúng là giống hệt lời môn chủ nói, Võ Đế có một đứa con thất lạc, không ngờ lại ở trong chính huyện An Bình này."
Mấy người kinh ngạc.
Bọn chúng thân là thiên vương của Bạch Y Môn, đối với Bạch Y Môn tất nhiên phải trung thành tuyệt đối rồi, nhưng đối với đứa con trai bị thất lạc này của Võ đế thì chẳng mấy tin tưởng như vậy.
Dù sao thì chuyện này bọn chúng cũng không rõ lắm, Bạch Y Môn đánh cái khẩu hiệu tìm kiếm con trai thất lạc của Võ đế, mưu đồ tạo phản là thật hay giả, ai dám đi xác định?
Mà đối với bọn chúng mà nói thì gia nhập Bạch Y Môn, hoặc là loại cùng đường mạt lộ, hoặc Bạch Y Môn có thể mang lại sự giúp đỡ cho bọn chúng, mọi người đều có lợi.
Nếu như tạo phản thành công, ngươi được lợi ta cũng được lợi, nhưng nếu như tạo phản thất bại, thế thì chẳng còn gì để nói nữa.
Nhưng bây giờ, bọn chúng đã đi vào trong di tích của Võ đế rồi, cũng thật sự biết được chuyện Võ đế có con trai thất lạc vậy mà lại là thật.
Cái này có nghĩa Bạch Y Môn căn bản cũng không phải tổ chức tạo phản, mà chính là chiến sĩ chiến đấu vì chính nghĩa.
Mặc dù đối với đại cược thì cũng không có bất cứ ảnh hưởng nào, dù sao thì Bạch Y Môn đã nói từ trước rồi, nhưng vách đá kia đối với đệ tử của Bạch Y Môn, đặc biệt là đối với năm người bọn chúng thì có một ý nghĩa nhất định.
Tăng lòng tự tin tạo phản.
Nhưng thứ khiến năm người ngạc nhiên thật sự không phải cái này, mà là "con trai thất lạc của Võ đế đang ở trong huyện Bình An", thậm chí còn có tướng Nho đạo Đại Tài, cũng có thần uy Võ đạo, văn võ song toàn.
Đây mới chính là chỗ khiến năm người phải ngạc nhiên đến vậy.
Vương triều Đại Nguỵ bây giờ quốc vận đang hưng thịnh, tụ ra đương Đại Nguỵ long đỉnh, khí vận vô song.
Dùng thực lực của Bạch Y Môn bây giờ, muốn tạo phản, trên cơ bản là không làm được, trừ khi hợp tác với phiên vương Đại Nguỵ, nếu không, muốn tạo phản á, tắm rồi đi ngủ đi.
Ngũ đại binh doanh giờ đều bị Nữ Đế không chế rồi, quân dân đồng lòng, lại thêm Hứa Thanh Tiêu thì thôi đừng nói nữa.
Cho nên chuyện tạp phản, bây giờ Bạch Y Môn không dám suy nghĩ, chỉ có thể chờ, chờ đợi thời cơ chín muồi.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất