Người Đọc Sách Đại Ngụy

Chương 1035: Võ Đế Từng Tu Luyện Dị Thuật, “Quân Cờ” Ở Huyện Bình An! Nhất Phẩm Gặp Tinh Hà (1)

Chương 1035: Võ Đế Từng Tu Luyện Dị Thuật, “Quân Cờ” Ở Huyện Bình An! Nhất Phẩm Gặp Tinh Hà (1)

"Còn chuyện Võ đế làm giả di tích, nói ngược nói xuôi còn không phải bệnh đa nghi nặng à?"
Về vấn đề đằng sau, Đan Thần Cổ Kinh có vẻ không vui.
"Bệnh đa nghi nặng? Sao bệnh đa nghi của Võ đế lại nặng như vậy?"
"Đều là hoàng đế nắm quyền lực trong tay lớn, tuy Bắc Phạt thất bại, nhưng ông ta là Võ đế chứ không phải Văn đế, ai có thể khiến ông ta cảm thấy bị uy hiếp chứ?"
Hứa Thanh Tiêu có chút không hiểu.
"Ai bảo không có uy hiếp? Võ đế cảm giác được đầu óc của hắn sau khi Bắc Phạt xong có vấn đề, bệnh đa nghi nặng đến kinh khủng."
"Thường xuyên nói có người muốn làm hại hắn, nhưng mà có bí mật này ngươi có muốn nghe không, nói ra đảm bảo ngươi bị doạ nhảy lên đó."
Nói đến đây, giọng điệu của Đan Thần Cổ Kinh trở nên trầm hẳn xuống.
"Bí mật gì?"
Hứa Thanh Tiêu vô cùng tò mò.
"Võ đế thật ra bị người hại chết đấy."
Đan Thần Cổ Kinh chậm rãi nói.
Câu này khiến Hứa Thanh Tiêu ngỡ ngàng.
Võ đế bị người hại chết?
Đây còn là bí mật long trời lở đất thật.
Ăn ngay nói thật, đối với Võ đế Hứa Thanh Tiêu cảm thấy tuổi về già có bệnh đa nghĩ cũng hết sức bình thường, trên cơ bản thì đế vương dựa vào giết chóc để ổn định hoàng quyền, lúc tuổi về già đều mắc một ít bệnh đa nghi.
Thí dụ như Thái Tổ.
Giết biết bao công thần rồi?
Tất nhiên này cũng liên quan đến triều chính, có một số người đúng là phải chết, không chết Thái Tổ sẽ không yên tâm.
Nhưng Võ đế thì khác, ông ta dùng võ thành đế, là người thừa kế hợp pháp, là hoàng đế được lục bộ và các chư vương ủng hộ.
Cho dù thất bại lúc tuổi già đã khiến ông ta đánh mất một bộ phận dân tâm, nhưng ông ta vẫn là hoàng đế của Đại Nguỵ.
Sao lại bị hại chết rồi?
Hứa Thanh Tiêu yên lặng, sững sờ trên lưng phi mã, mà Đan Thần Cổ Kinh vẫn tiếp tục nói.
Giọng càng trầm hơn.
"Võ đế thường xuyên mơ thấy ác mộng, hắn mơ thấy có yêu ma đến giết hắn, lúc đó, trong cung thường xuyên có tiếng quỷ khóc sói tru."
"Này ngươi phải rõ, đó thật ra là tiếng quỷ gào của Võ đế, với cả ngươi có biết chuyện hậu cung tuẫn táng không?"
Chuyện Đan Thần Cổ Kinh đang nhắc lại chính là bí mật, là bí mật chân chính.
"Biết, sau khi Võ đế chết, hậu cung tần phi đều tuẫn táng cùng, lại lần nữa bắt đầu sử dụng lễ tuẫn táng, hơn nữa lúc đó còn bắt thừa tướng Đại Nguỵ tự mình bắt đầu sử dụng."
Hứa Thanh Tiêu gật đầu, hắn từng thấy chuyện này trong Tàng Kinh Các của Đại Nguỵ rồi.
Từ khi Văn đế kế vị, Đại Nguỵ đã phế bỏ lễ tần phi tuẫn tàng, cho rằng chuyện này gây tổn hại đến thiên lý, cho nên hành vi này cũng được người đời sau khen ngợi, bao gồm cả nho gia cũng dùng chuyện này để khen ngợi Văn đế.
Về sau liên tục đến đời thứ tư, không dùng đến lễ tuẫn táng nữa.
Vậy mà đến đời Võ đế ấy thế lại bắt đầu dùng lễ tuẫn táng, thậm chí còn bắt đầu từ thừa tướng Đại Nguỵ tự mình thực hiện nữa.
Lúc ấy thừa tướng của Đại Nguỵ không phải Trần Chính Nho, mà là một vị Đại Nho khác.
Cho nên chuyện này cũng thành một việc khiến người ta phải tò mò.
Đại Nho nhân nghĩa, sao có thể dẫn đầu bắt đầu dùng lễ tuẫn táng được? Nhưng có lẽ lo sợ hậu cung quấy nhiễu chính sự, cho nên đưa ra cái hạ sách này, dù sao cũng thành một chuyện đáng để hoài nghi.
Bây giờ nghe lời Đan Thần Cổ Kinh nói, dường như còn có ẩn tình khác.
"Ngươi biết tại sao không?"
Đan Thần Cổ Kinh tiếp tục dò hỏi.
"Tại sao?"
Hứa Thanh Tiêu đúng là tò mò.
"Bởi vì đám tần phi đó đều bị Võ đế tự tay giết sạch."
"Hơn nữa thủ đoạn cũng rất đáng sợ."
"Ta còn nhớ rất rõ, vào một đêm khuya thanh vắng, có một tần phi đang ngủ say bỗng nghe thấy tiếng gặm."
"Mơ màng tỉnh dậy thì thấy gương mặt Võ đế hiện lên chình ình, khoé miệng còn có máu, nở nụ cười tươi vô cùng quái đảm méo mó, cổ họng phát ra tiếng gầm gừ."
"Ngay sau đó là một tiếng thét chói tay vô cùng thê lương vang lên, tần phi đó đã chết rồi."
Đan Thần Cổ Kinh chậm chạp nói, giọng điệu của hắn thâm thấp, sau khi nói đến đây, càng khiến người ta phải sởn tóc gáy.
Trong nháy mắt, đầu Hứa Thanh Tiêu cũng tê hết cả vào.
Thử ngẫm lại xem, nếu như một người đang ngủ say, bỗng nghe thấy tiếng gặm ken khét, mơ màng tỉnh dậy nhìn thấy một gương mặt tươi cười quái đảm, miệng đối phương đầy máu, đổi lại là bất cứ ai thì ai mà không bị doạ cho són đái không?
"Không thể nào?"
Hứa Thanh Tiêu hít một hơi thật sâu, hắn không thể nào tin nổi.
Bệnh đa nghi của Võ đế là bệnh đa nghi, không phải mắc bệnh tâm thần, làm sao có thể doạ người đến thế được?
"Sao lại không thể?"
"Ngươi biết tại sao lại bắt đầu dùng lại lễ tuẫn táng không? Là vì hậu cung tần phi đều bị Võ đế giết hết rồi, mỗi một tần phi đều bị giết một cách đầy man rợ, trong ánh mắt đầu ngập tràn sự sợ hãi, chết không nhắm mắt."
"Thậm chí là cả mẹ đẻ của thái tử cũng chết như vậy, lúc đó ta đã nghi Võ đế trúng tà, nếu không, đến cả ta cũng không tin nổi."
"Nhưng những chuyện đó đều do lão phu tận mắt chứng kiến, may mà lão phu chỉ là một thứ đồ, không có cảm giác, nếu không thì khéo nửa đêm lão phu cũng bị hù chết."
"Thậm chí cả thừa tướng lúc đó cũng bị hù sợ, mắc cả tâm bệnh, chết cùng năm với Võ đế, nếu ngươi không tin thì ngươi đi hỏi thừa tướng bây giờ xem, hỏi xem hắn có biết chuyện này không."
Ngữ khí của Đan Thần Cổ Kinh quay dần về bình thường, thậm chí còn mang thêm xíu bất mãn.
"Chẳng trách tất cả chuyện về già của Võ đế đều bị giấu đi hết."
"Nhưng mà đến cả Đại Nho cũng bị doạ? Thế này phải khủng khiếp đến cỡ nào cơ chứ."
Hứa Thanh Tiêu nhíu chặt lông mày, như này thế này cũng cảm thấy chuyện càng lúc càng phức tạp, cũng càng lúc càng kinh khủng.
"Có giời mới biết được, tóm lại là sau khi Bắc Phạt thì Võ đế không bình thường nữa."
"Nhưng Võ đế cũng bình thường lại trong một khoảng thời gian, khoảng thời gian trước khi chết hắn rất bình tĩnh, nói cho ta biết một vài chuyện."
"Hắn là bị hại chết, đằng sau vương triều Đại Nguỵ có một àn tay, một bàn tay vô hình, hoàng đế sau này của Đại Nguỵ đều phải chịu nỗi khổ như vậy, trừ khi Đại Nguỵ xuất hiện một Thánh Nhân mới, nếu không, đừng hòng nghĩ tốt đẹp lên được."
Đan Thần Cổ Kinh từ tốn nói.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất