Chương 117 - Cuối cùng đã tìm được rồi
Đầu tiên nữ quỷ hơi ngạc nhiên, nhưng sau khi thấy Triệu Khách không thể làm gì mình, trên mặt tỏ ra vui mừng, tùy tiện thò mặt đến trước mặt Triệu Khách, thò đầu vào trong nồi đun nước ngay trước mặt Triệu Khách, sau khi đảo quanh mấy lần mới thò đầu ra.
Thấy thế, Triệu Khách cau mày, đột nhiên đưa tay túm lấy đầu của nữ quỷ.
Nhưng hiển nhiên lần này nữ quỷ không thèm né tránh, dù sao ngươi cũng không thể tổn thương ta.
Nhưng trong nháy mắt bàn tay của Triệu Khách chạm đến nữ quỷ, chỉ thấy trong con ngươi của Triệu Khách lóe lên tia sáng lạnh, sau lưng Triệu Khách hiện ra bóng dáng con tem “Quỷ tân nương”.
Năng lực đặc thù Phệ hồn thuật bị Triệu Khách phát động.
Nếu là Phệ hồn thuật, Triệu Khách tin tưởng không có lý do gì lại có tác dụng với người sống, đúng như dự đoán, chỉ thấy trong lòng bàn tay của Triệu Khách có một luồng lực hút, một cái miệng đen nhánh mở rộng trong lòng bàn Triệu Khách, còn để lộ ra răng nhọn đầy mồm, há miệng hút vào.
“A!”
Một tiếng hét thảm vang lên, thậm chí vì nữ quỷ áp sát quá gần, nàng không thể phản kháng đã bị thôn phệ.
Sau đó chỉ thấy cái mồm to này nhai nuốt một trận, há miệng “ọe” một cái phun ra một quả cầu, đồng thời nhếch miệng thè lưỡi phát ra tiếng nôn mửa phì phì phì.
Dường như không tịnh hóa được oán khí của quỷ, cho nên không thể biến thành quả cầu sinh mệnh, mà biến thành một quả cầu nhỏ màu đen.
Triệu Khách cầm lên nhìn, chỉ thấy thân thể nữ quỷ hoàn toàn bị ép thành một đống, khuôn mặt vặn vẹo kia còn đang không ngừng giãy giụa.
“Hắc hắc, ngươi thích chơi như vậy phải không!”
Triệu Khách đột nhiên nghĩ đến trong sách tem của hắn còn dư lại một ít dầu sôi ở bếp sau Bạch gia, không nhịn được nhếch môi cười một tiếng, đặt một cái nồi lớn lên bếp lò.
Phệ hồn thuật: Tiêu hao 1 điểm bưu điện phát động Phệ hồn thuật, thôn phệ sinh mệnh lực của đối phương, đồng thời chuyển hóa thành quả cầu sinh mệnh.
“Cạch cạch cạch…”
Theo hàm răng trong miệng cẩn thận nhai nuốt, tiếng vỡ vụn xốp giòn không ngừng vang lên bên tai.
Thấy một miếng bánh bích quy nhỏ đen xì giống với rong biển trên tay, không ngờ cảm giác ăn ở trong miệng lại rất trong trẻo, rất xốp giòn, hương vị không thể nói là ngon miệng nhưng cảm giác lại rất đặc biệt.
Bên tai vang lên tiếng cọt kẹt, luôn có cảm giác như khi mình bóp bóng nhựa hồi còn bé, sau khi ăn hết luôn cảm thấy rất đã.
Sau khi ăn xong lại uống một chén trà hoa nhài, trà nóng vào miệng, tinh thần cả người hoàn toàn bình tĩnh lại, dường như tất cả gánh nặng trên vai mình đã được dỡ xuống, cả người đều nhẹ nhàng.
“Phù…” Thở phào một hơi, thấy trên đĩa còn hai miếng bánh bích quy nhỏ, không nhịn được ngẩng đầu lên hỏi: “Đây là bánh gì? Rong biển? Không giống, không xốp giòn như thế.”
“Thích không, nơi này còn có một lọ vừa làm xong, coi như quà tặng cho bữa ăn đêm nay.”
Chỉ thấy Triệu Khách lấy ra một cái hộp thủy tinh vuông vức từ dưới bàn, bánh bích quy nhỏ màu đen được đặt gọn gàng trong đó, từng miếng như là tờ giấy mỏng, phía trên còn rắc thêm một ít hạt vừng, phối hợp với hộp thủy tinh xinh đẹp càng giống một món quà không tệ.
Nhưng đưa tay vào sờ thấy trên hộp vẫn còn hơi ấm, hiển nhiên là món điểm tâm nhỏ vừa được làm xong không lâu.
Làm phiền Triệu Khách lâu như thế, hai vị thực khách cũng quên hỏi thăm lai lịch của hộp bánh bích quy nhỏ này, ngược lại còn hơi xấu hổ nói: “Vậy thì ta không khách sáo.”
“Ồ??”
Lúc này một tên thực khách khác nhìn thời gian không nhịn được ngạc nhiên, nghi ngờ nói: “Kỳ quái, sao cảm giác thời gian đêm nay trôi qua rất nhanh, dường như chỉ chớp mắt đã đến bốn giờ sáng rồi??”
“Ha ha ha, có lẽ nơi này quá thoải mái.”
Hai thực khách nhìn nhau mỉm cười, hồn nhiên không phát hiện trong trí nhớ của mình, ngoại trừ một món ăn vừa rồi, ấn tượng với những món ăn khác đều rất mơ hồ, hoàn toàn không biết mình đã ngồi đây bao lâu.
Triệu Khách híp mắt, sau khi phát hiện bọn họ thật sự không phát hiện điểm đáng nghi nào, yên lặng buông con dao đã được lau sạch sẽ xuống, nói thầm: “Tuy đối phó với người đưa thư hơi quá sức, nhưng đối phó với người bình thường này, Quỷ hoặc thật sự có hiệu quả rất tốt.”
“Chúng ta muốn đặt trước thời gian lần sau đến đây ăn cơm, xin hỏi bây giờ còn phải chờ bao lâu.”
Giống với thực khách thường ngày, sau khi đến đây ăn cơm thường sẽ đặt sẵn thời gian đến ăn lần sau.
Nhưng lần này hơi khác với thường ngày, chỉ thấy Triệu Khách lắc đầu nói: “Thật xin lỗi, từ hôm nay trở đi, ta không định nhận thêm nữa, bởi vì gần đây cần phải đi xa nhà, không biết khi nào mới trở về.”
Hắn nhất định phải nhanh chóng tìm ra khu vực tứ tượng được nhắc đến trong Vạn thực sách, tin tưởng lấy sự phát triển của khoa học kỹ thuật hiện tại, điều kiện đường xá thông suốt, sẽ không khó để tìm ra nơi này, nhưng chỉ sợ sẽ tốn rất nhiều thời gian của mình.
Cho nên Triệu Khách từ chối tất cả lời hẹn trước, gần đây chuẩn bị bắt đầu rời đi, đi tìm khu vực tứ tượng, không chỉ từ chối lời hẹn trước, Triệu Khách còn trả lại tất cả tiền đặt cọc của những cuộc hẹn tiếp theo.