Người Đưa Thư Khủng Bố

Chương 136 - Đệ tử ra tay (2)

Chương 136 - Đệ tử ra tay (2)


“Linh cô nãi nãi nói, biết đâu đêm nay thứ đồ chơi giết Vương bí thư chi bộ còn đến nữa, thôn trưởng tổ chức chúng ta thành đội tuần tra, có lẽ thôn trưởng tìm ngài cũng vì chuyện này.”
Thanh niên nói hết câu, Triệu Khách cau mày, chỉ thấy trên bức tường trước mặt hiện ra một hàng chữ lớn sơn đỏ.
【 Nhiệm vụ chi nhánh 1: Gia nhập đội tuần tra 】
【 Nhắc nhở nhiệm vụ: Bảo vệ thôn dân, bảo vệ trọng điểm một đoàn người Trương Hải Dương. 】
【 Nhiệm vụ chi nhánh 2: Điều tra chân tướng 】
【 Nhắc nhở nhiệm vụ: Điều tra nguyên nhân cái chết của người chết Vương Mẫn Tài, tìm ra hung thủ, thời hạn là đêm nay. 】
Sự xuất hiện của hai nhiệm vụ chi nhánh khiến đôi mắt Triệu Khách sáng lên, nói thầm: “Quả nhiên, đêm nay cái bóng đen kia còn xuất hiện nữa, nhưng e rằng những người đưa thư khác đã nhận được tin tức về nhiệm vụ này, nếu vậy…”
Nghĩ đến đây, ánh mắt Triệu Khách đảo qua hai thanh niên phía sau, trong lòng không khỏi trở nên cảnh giác, không biết có người đưa thư lựa chọn gia nhập đội để hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh 1 hay không.
“Tứ Hỉ thúc, ngươi sao thế?”
Thấy Triệu Khách không nói lời nào, thanh niên sau lưng không nhịn được mở miệng dò hỏi, Triệu Khách lắc đầu nói: “Không có việc gì, lớn tuổi rồi, ở trong núi cả ngày đã mệt mỏi, các ngươi khiêng giúp ta đi.”
Triệu Khách nói xong đưa con hươu bào trên vai đến, để bọn họ giúp đỡ mang đi nhưng thật ra là muốn hai người này dẫn đường cho mình, bởi vì đến lúc này Triệu Khách mới nhớ ra hắn vẫn chưa biết nhà thôn trưởng ở đâu.
Có hai người trẻ tuổi dẫn đường, Triệu Khách cũng bớt rất nhiều chuyện.
“Tử Hỉ, ngươi trở về rồi, ta biết ngươi sẽ làm được mà.”
Thấy Triệu Khách xách hươu bào về, trên mặt thôn trưởng lập tức hiện ra ý cười, nhưng lúc nhìn lên thấy hai chân sau của hươu bào đã không còn, vẻ mặt lập tức kỳ quái.
“Dù sao đã mang thịt về cho ngươi rồi, công điểm của ta…”
“Cho cho cho, sẽ ghi lại điểm tháng này cho ngươi, đêm nay ngươi đi tuần tra cùng bọn họ đi, ta nói cho ngươi biết nhất định phải bảo vệ… Ôi ôi ôi, sao ngươi lại đi rồi?”
Thôn trưởng còn chưa nói hết câu, đã thấy Triệu Khách sải bước muốn đi, vội vàng kéo tay Triệu Khách: “Đừng đi, ngươi là người duy nhất biết dùng súng trong thôn chúng ta, người không vào đội tuần tra là không được. Vậy đi, thêm công điểm được không, cuối năm cho ngươi thêm hai tấm phiếu lương thực.”
“Vậy còn tạm được.”
Triệu Khách bĩu môi đang muốn rời đi, đột nhiên giậm chân như nghĩ đến điều gì đó, quay đầu khẽ nói với thôn trưởng: “Ta cảm thấy việc này ngươi nhờ ta cũng vô dụng, không bằng đi cầu xin Tam Linh cô nãi nãi đi.”
“Cầu xin! Nhưng… Bên đội khảo sát.”
Thôn trưởng do dự, sợ sự xuất hiện của Tam Linh cô nãi nãi lại khiến bên đội khảo sát chú ý, nói là đến khảo sát địa chất nhưng chẳng may vừa trở về đã báo cáo việc này lên trên, hắn ta cũng không gánh được trách nhiệm này.
Thấy thôn trưởng do dự, Triệu Khách rút tẩu thuốc ra, ngồi xổm trên mặt đất nói: “Ngươi không đi mời nàng, tối nay ta ngủ ở nhà, ngươi cứ coi như ta chưa nói việc đội tuần tra, đến lúc đó trong thôn lại chết tầm hai ba ngươi, ta xem ngươi giải thích thế nào.”
Thấy dáng vẻ khó chơi của Triệu Khách, thôn trưởng tức giận đến giậm chân, nói: “Ngươi! Sao ngươi lại chơi xấu ta thế chứ.”
Nhưng Triệu Khách lại đắc ý nhìn về phía hắn ta, lấy thuốc lá nhét vào tẩu thuốc, dáng vẻ ngươi không đồng ý thì ta không làm việc.
Thôn trưởng do dự một lúc lâu, nhìn thịt hươu bào của Triệu Khách, không nhịn được cau mày nói: “Thịt chân sau đâu, ngươi lấy thịt chân sau ra, ta đưa cho Tam Linh cô nãi nãi nói chuyện thử xem?”
“Không có, ta ăn rồi, ngươi muốn lấy thì lấy chân trước.”
Thôn trưởng nghe vậy nghẹn lại một hơi, khuôn mặt đỏ bừng vì tức, nhưng hắn ta cũng biết tính cách của Trần Tứ Hỉ, việc này quan trọng không có hắn thì không được, chỉ có thể đen mặt cắt chân trước của hươu bào.
“Cẩu Đản tử, các ngươi đưa thịt này đến nhà bếp, nếu dám ăn vụng, ta sẽ lột da chó của các ngươi.”
Thôn trưởng liên tục đánh mắng, gọi hai tên thanh niên đứng bên cạnh để bọn họ mang thịt đến nhà bếp, sau đó lôi kéo Triệu Khách đi đến một hướng khác của thôn.
Triệu Khách và thôn trưởng vừa đi vừa nói chuyện, cũng không cần phát động Quỷ hoặc, Triệu Khách chỉ cần nói chuyện là có thể khiến thôn trưởng không nhịn được nói ra hết.
Triệu Khách nghe xong mới biết, vị thôn trưởng già đội mũ da chó này lại là một trong những người theo đuổi trung thành của Tam Linh cô nãi nãi.
Nhưng sau này trong nhà Tam Linh cô nãi nãi xảy ra biến cố, người một nhà chết sạch chỉ còn lại một đứa cháu, nếu không phải nàng nhanh chóng trở về mời linh vật cung phụng trên người ra, có lẽ đứa cháu này cũng không giữ được.
Sau này đứa cháu trưởng thành lấy vợ liền về tỉnh thành.
Mấy năm trước, Tam Linh cô nãi nãi mang một hài tử ở bên ngoài về, chính là người thanh niên tên là Phùng Ba luôn đi theo bên cạnh nàng, nói là cả nhà cháu trai gặp tai nạn xe cộ, bây giờ chỉ còn lại hài tử này, liền dẫn theo bên người.
Lúc Triệu Khách và thôn trưởng nói chuyện với nhau mới biết, thì ra vị Tam Linh cô nãi nãi này là một vị đệ tử xuất mã, thờ phụng một Hồ linh.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất