Chương 161 - Giết ngược
Theo một tiếng vỡ tan, Triệu Khách cảm giác trên lưng mình nhanh chóng có cảm giác đau rát nóng bỏng ập tới, một luồng sương đen thật mỏng bao trùm trên da Triệu Khách nhưng lại bị móng vuốt vô tình xé rách.
Chỉ thấy trên lưng có năm vết thương bị xé rách, bắt đầu nhanh chóng chảy ra vệt máu, trong chớp mắt sau lưng Triệu Khách đã bị nhuộm đỏ một mảng lớn.
Chỉ mới cọ xát một cái đã vồ xuống một lớp da thịt của mình, đây là có hiệu quả bị động của “Dạ giáp” tăng thêm rất nhiều phòng ngự cho hắn.
Cũng may hắn né tránh kịp thời, nếu thật sự bị bắt được, có lẽ đầu hắn cũng bị xuyên thủng.
Triệu Khách liên tục lộn trên mặt đất một vòng, đứng lên, không nói câu nào xoay người bỏ chạy, đồng thời vừa chạy vừa cầm Hàng ma phi đao trong lòng bàn tay, xoay tay ném lại.
“Vèo…”
Chỉ thấy sau khi phi đao cắt ra một đường cong ở trong không khí, xác nữ kia nghiêng đầu một cái, lại khéo léo né tránh phi đao của hắn.
“Thật nhanh!”
Đồng tử của Triệu Khách co rụt lại, trong ánh mắt lóe lên tia sáng lạnh, dựa vào hiệu quả chạy ban đêm vẫn còn, nhanh chóng chạy đến một hướng khác của thông đạo.
“Hương vị đã lâu không thấy.”
Chỉ thấy xác nữ kia đặt tay ở bên miệng ngửi những vụn thịt còn lưu lại ở trên móng tay, xác nữ không nhịn được cong môi nở một nụ cười quái dị, thoạt nhìn còn khó coi hơn khóc.
Điều khiến người ta cảm thấy buồn nôn là, nàng lại cứ thế đứng lên, ngậm nắm tay ở trong miệng, cắn từng ngón tay xuống, đặt ở trong miệng nhai rắc rắc, từng tiếng động vang lên trong bóng đêm khiến người ta lạnh run, sợ hãi tận xương.
Lúc này, bóng dáng xác nữ mới dần rõ ràng, chỉ thấy từ trên xuống dưới thân thể xác nữ này không có một chỗ da thịt nào hoàn chỉnh, trên đó đầy dấu vết như từng con rết to lớn bò đầy thân thể của nó.
“Ngươi chạy không thoát!”
Triệu Khách có thể nghe được từng tiếng gào quỷ quái sau lưng như vang lên ngay bên tai mình, đồng thời không ngừng tiếp cận mình.
“Chạy đi, đúng vậy, cứ chạy như vậy, chỉ có vậy, máu cả người ngươi mới có thể nóng lên, chất thịt sẽ ăn càng ngon hơn.”
Thấy Triệu Khách phi nước đại thật nhanh, dáng vẻ vội vàng thoát thân, ngũ quan trên mặt xác nữ như cũng sắp chen chúc lại với nhau.
Nhưng đúng vào lúc này, chỉ thấy hắn đột nhiên xoay mũi chân trên mặt đất một cái, cơ thể cứ như đang trượt băng ở trên mặt băng, nhanh chóng xoay người về.
“Vèo vèo vèo…”
Liên tục có ba thanh phi đao thể hiện ra quỹ tích khác nhau, đâm giết tới.
“Trò mèo!”
Đối mặt với phi đao, trên mặt xác nữ lập tức lộ ra vẻ khinh thường, thân thể lại bắt đầu vặn vẹo đồng thời nhanh chóng xuyên qua từ khe hở phi đao, đưa tay chụp lấy cổ họng Triệu Khách, dường như cảm thấy trò chơi truy đuổi này đã kết thúc.
“Khúc xạ!”
Nhưng đúng lúc này chỉ thấy ba thanh phi đao đụng vào nhau ở giữa không trung, lần này lại khúc xạ về từ một góc độ khác.
“Ồ!”
Thấy thế, trong mắt xác nữ xuất hiện một tia sáng khác lạ, nhưng đối mặt với phi đao khúc xạ đến, chỉ nghe thân thể xác nữ đột nhiên vang lên từng tiếng khớp xương va chạm “rắc rắc rắc…”
Lần này Triệu Khách thấy rõ, xương cốt trên người nó đều đang ngọ nguậy, nhanh chóng thay đổi dáng vẻ của mình, trước đó có thể né tránh phi đao của hắn cũng nhờ vào năng lực như vậy.
Chỉ có điều, hiển nhiên nó không đoán được phi đao của Triệu Khách lại đột nhiên khúc xạ, trong lúc vội vã chỉ có thể tránh thoát điểm yếu hại của mình.
“Phốc!”
Phi đao lướt qua bả vai xác nữ mang theo một sương mù máu đen, chỉ thấy phù chú trên Hàng ma phi đao lóe lên, một ngọn lửa bốc cháy trên cánh tay xác nữ.
“Đáng chết!”
Thấy trên tay mình bốc cháy từng đốm lửa, trên mặt xác nữ lập tức toát ra vẻ hoảng sợ, đưa tay nhanh chóng vỗ vào bả vai.
“Xoẹt…”
Chỉ thấy xác nữ tiện tay vồ một cái, xé rách cánh tay từ trên bả vai của mình, tiện tay tránh sang một bên, không lâu sau chỉ thấy cánh tay kia nhanh chóng bốc cháy.
“Đau quá!”
Thấy bả vai mình máu thịt be bét, khuôn mặt xác nữ cũng vặn vẹo vào một chỗ, trong ánh mắt nhìn về phía Triệu Khách đầy sự âm tàn hận thù, chỉ thấy bóng dáng nó nhanh chóng mơ hồ, chỉ hai, ba bước mà tốc độ đã đạt đến trình độ kinh người.
Móng vuốt vung lên trực tiếp vỗ vào đầu Triệu Khách.
Nhưng trong nháy mắt móng vuốt sắp chạm đến Triệu Khách, một nụ cười quỷ quyệt xuất hiện ở trên khóe miệng Triệu Khách.
Móng vuốt xuyên qua đầu Triệu Khách nhưng không đụng chạm mang tính thực chất, chỉ như chộp vào một cái bóng dáng, biến mất không thấy gì hết.
“Ong…”
Một tiếng dây thừng bị kéo căng cứng vang lên, chỉ thấy xung quanh xác nữ lóe lên từng ánh sáng bạc rồi biến mất.
Ánh sáng bạc xuyên qua huyết nhục của xác nữ kia, lại nghe “ầm” một tiếng ở giữa không trung.
Chỉ thấy xác nữ nghiêng một cái, một chia thành hai lập tức ngã trên mặt đất.
Máu đen dọc theo sợi tơ nhỏ giọt xuống khiến người ta đã có thể thấy rõ ràng, không biết trước mắt đã xuất hiện một cái lưới gần như không thấy từ lúc nào.
Sợi tơ lưới còn sắc bén hơn tơ thép lại chỉ mảnh như một cọng tóc, gần như bé nhỏ đến mức không thể thấy ở trong bóng đêm.
“Phù…”