Người Nhặt Thi Ở Conan

Chương 27: Vô hạn quỷ

Chương 27: Vô hạn quỷ
Quỷ hài nhi vô cùng bận rộn.
Sau khi đưa xong sát khí, nó lại quay đầu bò vào bên trong nhà lao, muốn thử giật lấy thức thần đang bám chặt đùi của tên tử tù bị giam cầm.
Nhưng mà, thức thần kia bám chân quá chặt, quỷ hài nhi không thành công.
Enatsu có chút thất vọng nhìn một hồi, rồi dời tầm mắt, quay sang nhìn hai người bạn nhỏ bên cạnh.
Conan vẫn còn ôm cổ ho khan, có vẻ như bị lão thái thái vừa nãy bóp không hề nhẹ.
Ayumi giúp cậu bé vỗ lưng, vỗ xong liền ngơ ngác nhìn Enatsu.
Enatsu vừa vặn bắt gặp ánh mắt của cô bé, thuận miệng hỏi: "Không sao chứ?"
"Không, không có chuyện gì!" Ayumi lớn tiếng trả lời.
Nói xong, cô bé do dự nhìn Enatsu, cảm thấy theo thông lệ trong mấy bộ phim truyền hình thì sau khi được cứu giúp, lúc này nên bày tỏ lòng cảm ơn. Nhìn xem, anh đại ca ca còn cố ý ngồi xổm xuống, ân nhân cứu mạng phát tín hiệu rõ ràng như thế…
Ayumi vừa mong chờ tiến lại gần, vừa nghĩ xem nên hôn má trái hay má phải, vừa đỏ mặt nhỏ giọng nói: "Cảm ơn a. . ."
Lời còn chưa dứt, một bàn tay bỗng nhiên đặt lên vai cô bé từ phía sau, ngăn cản lại.
Conan vô cùng tang thương khuyên nhủ: "Đừng hôn hắn."
. . . Dựa vào kinh nghiệm lần trước, cái miệng này mà chạm vào, e rằng chỉ có thể hôn đến cây lau nhà.
Sau đó còn bị chụp lên cái nồi kỳ quái nữa chứ.
Mà Ayumi hôm nay đã phải chịu đựng không ít kinh hãi rồi. Nếu như lại đột nhiên phải trải qua một đòn chí mạng đến từ đồng đội, nói không chừng sẽ khóc rống lên mất.
Enatsu chắc chắn sẽ không thèm để ý đến chuyện con nít khóc nhè, đến lúc đó, chẳng phải bản thân cậu phải đi dỗ dành sao…
Ayumi hoàn toàn không biết nội tình.
Cô bé kinh ngạc nhìn Conan, suy đoán rằng Conan đang ghen, và bắt đầu nghiêm túc xoắn xuýt xem nên chọn ân nhân cứu mạng từ trên trời giáng xuống, hay là chọn bạn học cùng lớp quen biết lâu hơn.
Đúng lúc này, trong hành lang truyền đến những tiếng bước chân dồn dập.
Cảnh sát đã tìm tới địa lao.
Thanh tra Megure dẫn theo mấy người đi vào, nhìn cảnh tượng bên trong, kinh ngạc đến ngây người.
. . . Trong xã hội pháp trị mà lại có người ngang nhiên xây dựng nhà tù ngay dưới mắt họ.
Thật quá đáng, quá sức là quá đáng.
Thanh tra Megure nhìn những "thị dân" thảm hại đầu bù tóc rối trong nhà lao, ân cần bước tới, định hỏi han vài câu.
Ai ngờ "người bị hại" vừa nhìn thấy cảnh sát, liền đột nhiên như mãnh hổ vồ mồi, nhào tới bên song sắt, mừng rỡ đến phát khóc mà hô lớn: "Thả tôi ra ngoài! Tôi muốn tự thú!"
Thanh tra Megure: ". . . Tự thú?"
Vừa nghe thấy câu này, thức thần đang bám chặt đùi tên tử tù liền buông tay ngay lập tức.
Quỷ hài nhi lôi cả chân thức thần, cả hai con quỷ đồng thời "bịch" một tiếng rơi xuống đất.
Quỷ hài nhi thoáng ngẩn ngơ.
Một lát sau nó mới định thần lại, mừng rỡ kéo thức thần, chạy về phía Enatsu, đem "chiến lợi phẩm" nhặt được dâng lên.
Đồng thời, nó tha thiết mong chờ nhìn về phía hộp thuốc lá trong tay Enatsu.
Hôm nay có thể nhặt được sát khí, cũng coi như là một thu hoạch ngoài ý muốn.
Hơn nữa loại sát khí sinh ra từ trạng thái do dự không kiên định này có thời hạn sử dụng rất ngắn, chỉ để được hai, ba ngày là hỏng mất, không giống như những sát khí có dự mưu, hoặc là ý chí kiên định, loại đó có thể để được mấy năm liền.
Nghĩ vậy, Enatsu gõ ra một điếu quỷ bạc hà.
Vừa định châm lửa, một bàn tay bỗng nhiên vươn tới từ bên cạnh, giật lấy điếu thuốc của cậu.
Enatsu vội rụt tay lại, quay sang nhìn.
Kẻ dám cướp thuốc lá của cậu, không ai khác chính là cảnh sát Sato.
Cảnh sát Sato cau mày nói: "Cao trung đã hút thuốc rồi, lớn lên phổi sẽ ra sao hả? Điếu thuốc này cậu lấy ở đâu ra?"
Theo quy định, bất kỳ địa phương nào cũng cấm bán rượu bia thuốc lá cho người chưa đủ tuổi. Nếu như cậu ta trộm từ trong nhà. . . Vậy nhất định phải tìm phụ huynh của cậu ta để nói chuyện.
Enatsu trừng mắt nhìn cô với ánh mắt sắc bén, trong lòng thầm thở dài một hơi.
Cậu lại quên mất cái quy định này.
Dù sao thì từ trước đến nay, trong ấn tượng của Enatsu, 18 tuổi đã là tuổi trưởng thành rồi.
Ai ngờ vừa đổi địa phương, đột nhiên lại còn thiếu tận hai năm nữa.
Enatsu nhìn quỷ hài nhi bằng ánh mắt Q-Q, giấu điếu thuốc vào ống tay áo, giải thích: "Tôi không hút, tôi chỉ thích ngửi cái mùi khói cháy lúc vừa châm lửa thôi, nó giúp tôi suy nghĩ."
Conan đứng bên cạnh khẽ giật khóe mắt.
Cậu nhớ lần trước, khi giải cứu bé gái bị bắt cóc, Enatsu cũng đã châm thuốc lá.
Hơn nữa không chỉ ngửi, chắc chắn còn hút nữa, nếu không thì lúc đó, khói làm sao mà cháy nhanh đến thế được.
Huống hồ hiện tại, hung thủ cũng đã bị bắt rồi, căn bản không cần phải "giúp suy nghĩ" gì cả.
Cảnh sát chắc chắn sẽ không tin mấy chuyện ma quỷ của Enatsu.
Conan còn đang suy nghĩ, thì thấy Sato gật đầu ra vẻ "thì ra là thế": "Hóa ra là vậy."
Conan: "?"
Sato cũng không hoàn toàn là nhìn mặt mà bắt hình dong.
Cô chủ yếu cảm thấy rằng, người hút thuốc lâu năm và người không hút thuốc, thực tế có không ít điểm khác biệt.
Còn Enatsu, bất kể là màu răng, dáng vẻ ngón tay, hay mùi trên người, đều không có những đặc trưng của một người nghiện thuốc lá.
Hơn nữa. . . Hơn nữa Enatsu nhìn qua, thực sự rất chân thành, không hiểu sao lại rất có sức thuyết phục, khiến người ta muốn tin cậu.
. . .
Enatsu tiễn cảnh sát đi, cẩn thận thu hồi những thức thần mới, rồi đến công ty hậu cần để giao ban.
Ngày hôm sau, sau khi tỉnh dậy, cậu ngồi ngẩn người một lúc, dư vị lại cảnh tượng hùng tráng trong giấc mơ, nơi cậu vung tay hô lớn, và trăm quỷ đồng loạt đáp lời.
Sau đó, cậu thả hết lũ quỷ và thức thần bị niêm phong trong hoa văn ra.
Bốn con quỷ lần lượt xếp hàng trên chăn.
Thức thần thì khá thành thật, giống như những tờ giấy thật sự, co ro nằm im trên chăn.
Quỷ hài nhi thì nghi hoặc nhìn xung quanh, theo thói quen muốn trèo lên người Enatsu.
Nhưng nó bị Enatsu ấn trở lại chăn, cưỡng chế xếp hàng.
Enatsu sắp xếp xong lũ quỷ, quay sang đếm chúng từng con một: 1, 2, 3, 4.
. . . Mới có bốn con.
Cậu lại đếm thêm một lần nữa, 1, 2, 3, 4.
Vẫn chỉ có bấy nhiêu.
. . . Vẫn là trong mơ tốt hơn.
Enatsu chống cằm, thở dài một hơi.
Không biết bây giờ cậu có thể ngủ bù để tiếp tục giấc mơ vừa nãy hay không.
Quỷ hài nhi nhìn chằm chằm vào đầu ngón tay của Enatsu, suy tư.
Enatsu chán nản bắt đầu đếm lần thứ ba: 1, 2, 3, 4. . .
Lần này, sau khi bị đếm xong, quỷ hài nhi nhanh chóng lộn mấy vòng, chuyển đến cuối hàng.
Ngón tay đếm số của Enatsu dừng lại trên đỉnh đầu nó: ". . . 5."
Miễn cưỡng lắm mới có số lẻ.
Cả người và quỷ đều cảm thấy thoải mái.
Quỷ hài nhi ngoan ngoãn xoa xoa tay, sau đó dùng ánh mắt khát khao nhìn về phía hộp thuốc lá bên gối Enatsu.
Enatsu lấy ra một điếu, kẹp giữa các ngón tay xoay xoay vài vòng, nhưng không châm lửa:
"Cứ 'ngươi ngươi ngươi' mãi cũng không tiện, hay là ta đặt cho ngươi một cái tên đi."
Quỷ hài nhi: ". . ."
Nhớ lại những cái tên Enatsu đã đặt cho mấy chậu hoa bảo bối của nó, quỷ hài nhi không chỉ muốn lắc đầu, mà còn muốn bỏ chạy.
. . . Nhưng trong tay Enatsu, lại đang nắm giữ khẩu phần lương thực của nó.
Quỷ hài nhi cắn cắn ngón tay, chịu nhục gật đầu.
Enatsu vô cùng hài lòng với sự phối hợp của nó: "Vậy gọi là Tiểu Bạch nhé."
Quỷ hài nhi vi diệu thở phào nhẹ nhõm.
Tuy rằng hơi đơn giản.
Nhưng cũng còn tốt, không phải là mấy cái tên kiểu như Mèo Ú, Cẩu Đản, Tai Lợn, Xanh Mào Gà. . .
Thế là khi Enatsu gọi nó "Tiểu Bạch", nó rất phối hợp đáp lại một tiếng.
Enatsu thỏa mãn xoa đầu nó, xuống giường đi đến bên bàn, đốt điếu quỷ bạc hà.
Cậu thu lại mấy con thức thần trên giường vào trong hoa văn, chuẩn bị dọn dẹp một chút rồi đến văn phòng làm việc trực ban.
Đúng lúc này, chuông cửa vang lên.
Enatsu mở cửa ra, phát hiện là người giao hàng nhanh.
Gần đây cậu không mua sắm online gì cả, bình thường cũng không có ai gửi đồ cho cậu.
Chỉ có Sherry và chị của cô ấy thỉnh thoảng sẽ gửi một ít thuốc tự chế bảo vệ sức khỏe đến.
Enatsu nhận lấy kiện hàng.
Giống như trước đây, ở cột người gửi viết chữ "S", là chữ cái đầu trong tên tiếng Anh của Sherry.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất