Chương 10: Đi chết tiệt, lão tử không làm người!
Đối với chuyện xảy ra ở đội buôn, Yadoruhito đương nhiên không biết. Hiện tại trong đầu hắn chỉ có một việc: mau chóng tiến vào Hỏa quốc!
Một đêm chạy vội, len lỏi trong rừng rậm phức tạp. Dù có không ít kinh nghiệm đi rừng, nhưng quần áo hắn đã cũ nát, trên mặt và người đầy thương tích. May có Binh lương hoàn chống đỡ, nên Yadoruhito không bị kiệt sức.
Nhìn phía trước, ranh giới Hỏa quốc hiện ra, Yadoruhito không dám chút nào lơ là cảnh giác. Càng lúc này càng không thể buông lỏng. Huống chi, vào được Hỏa quốc cũng chưa chắc an toàn, còn cách Konoha một quãng đường dài.
Hắn hít sâu một hơi: "Hô, không biết là ta đẹp trai quá mức nên trời phú dị bẩm, hay Binh lương hoàn quả thật hiệu quả tuyệt vời, cả đêm lẫn sáng sớm mà ta chẳng thấy mệt mỏi gì." Yadoruhito vuốt vuốt mái tóc hơi dài vì không kịp cắt tỉa, lẩm bẩm. Kéo dài được, vẫn là then chốt nhất!
Rồi như chợt nghĩ tới điều gì, Yadoruhito sờ bụng: "Lẽ nào là nhờ ngươi? Đại phiêu lượng..." Lần đầu làm Jinchuriki, Yadoruhito thật sự không chắc lắm.
Hắn nhìn xuống cánh tay, nơi quần áo bị cành cây sắc bén cứa rách, da thịt cũng bị đứt. May mà Yadoruhito có kinh nghiệm, lập tức lau sạch vết máu trên cành cây. Nhưng khi hắn nhìn lại vết thương thì thấy nó đã liền lại, không hề thấy sẹo.
Yadoruhito hơi khiếp sợ, nhớ đến trong phim hoạt hình, Naruto cũng nhờ Cửu vĩ mà vết thương trên tay liền lại rất nhanh. Đây rất có thể là một trong số ít lợi ích của việc làm Jinchuriki.
Nghĩ vậy, Yadoruhito sờ mặt: "Nếu vậy thì ta không cần lo lắng khuôn mặt đẹp trai sẽ bị sẹo nữa!" Chà chà – người đẹp trai thì hay bị người nhớ đến...
Bước chân liên tục, biên giới Hỏa quốc đã ở trước mắt. Hắn thở phào nhẹ nhõm, chuẩn bị bước nhanh lên. Hiện giờ trọng binh Konoha hẳn là ở Vũ quốc, nhưng không biết chiến sự bên đó đã kết thúc chưa.
Vèo ——
Ngay khi Yadoruhito vừa nhấc chân, tóc gáy hắn dựng đứng lên! Giác quan thứ sáu báo hiệu nguy hiểm, sắc mặt hắn đột biến. Hắn nghiêng người ngã xuống.
Oành!!
Một nhánh Kunai đen cắm chặt trên cây, ngay chỗ hắn vừa đứng. Kunai không hề nhúc nhích, nhưng cây nhỏ run nhẹ vì lực đâm.
"Ồ ——"
Một tiếng khe khẽ vang lên từ trên cây phía sau Yadoruhito. Đó là một Ninja Ám bộ Vân ẩn, đeo mặt nạ trắng kín mặt, thân hình cường tráng.
Tên Vân nhẫn này cũng hơi ngạc nhiên. Hắn tưởng chắc trúng mục tiêu, vậy mà lại bị tên nhóc này né được vào lúc nguy cấp. Hắn theo dõi Yadoruhito đã một thời gian, xác định tên nhóc này không có Chakra, không phải Ninja, mới ra tay ở biên giới Hỏa quốc. Tuy hắn không tin một tên nhóc có thể mang đi Nhị vĩ khiến cả làng Mây đau đầu, nhưng truy tung Nhị vĩ là nhiệm vụ của hắn.
Nhiệm vụ là bắt sống tên nhóc này, nên Kunai vừa rồi hắn chưa dùng toàn lực, cũng không ra tay sát. Nhưng một tên nhóc không phải Ninja mà né được đòn đánh lén của mình thì đủ làm hắn bất ngờ.
Né được đòn tấn công, Yadoruhito vội ngồi xổm xuống đất, không kịp phủi bụi, nhìn theo hướng Kunai bay đến. Con ngươi Yadoruhito co lại, tim đập nhanh hơn, a-đrê-na-lin tăng vọt.
Vân nhẫn Ám bộ!
Dù vẻ mặt nghiêm túc, nhưng lòng Yadoruhito đầy bất đắc dĩ. Điều hắn lo sợ nhất rốt cuộc cũng xảy ra.
Nhìn thấy đối phương trên vai con chuột kia, hắn đại thể cũng đoán được chuyện gì xảy ra. Trong lòng bất đắc dĩ càng sâu. Coi như hắn lại cẩn thận thế nào, lại đánh giá cao nghề nghiệp Ninja thế nào... chung quy vẫn là coi thường bọn họ. Chưa từng tiếp xúc nghề nghiệp này, hiểu biết trước sau có hạn.
Vèo ——
Trong tầm mắt, bóng người đột nhiên biến mất, Yadoruhito chỉ có thể miễn cưỡng nhìn thấy một điểm bóng. Có thể nhìn thấy! Lại lần nữa một cái nằm lăn! Coi như biết tỷ lệ đào tẩu rất xa vời, nhưng để hắn bó tay chịu trói, vậy khẳng định không thể! Lúc này, trong lòng Yadoruhito chỉ có một ý nghĩ... Lần này để ta sống tiếp, đang không có thực lực tuyệt đối không xuất hiện! Chỉ cần cho ta một cơ hội vững vàng, ta liền có thể cho ngươi ổn đến đại kết cục!!
Oành!!
Vân nhẫn Ám bộ xuất hiện ở chỗ Yadoruhito mới vừa ngồi xổm, thấy Yadoruhito lại né tránh, trong mắt kinh ngạc càng sâu. Trong lòng không khỏi có chút ngạc nhiên. Coi như hắn am hiểu truy tung, tương đối mà nói chiến đấu không phải sở trường của hắn, nhưng làm Vân nhẫn này, không có mấy người tố chất thân thể kém, chiến đấu đương nhiên cũng không yếu. Đối mặt một tiểu quỷ tay trói gà không chặt, hắn đã hai lần thất thủ.
Yadoruhito né tránh xong lập tức tìm vị trí tương đối an toàn, không đứng lên, vẫn duy trì tư thế "Ưng non cất cánh". Tư thế này là hắn mài luyện trên chiến trường, một "tuyệt kỹ". Có thể phát huy tối đa sức mạnh chân, bùng nổ tốc độ, để hắn né tránh những đòn tấn công không cần thiết. Cùng lúc đó, trong lòng Yadoruhito dâng lên ý chí cầu sinh mãnh liệt. Có thể nhìn thấy! Lấy mắt thường có thể nhìn thấy động tác đối phương! Tuy rằng rất miễn cưỡng, chỉ có thể nhìn thấy một chút bóng dáng! Chỉ có thể nhìn thấy một chút quỹ tích vận hành! Nhưng có thể làm cho Yadoruhito, một tiểu bạch không phải Ninja, nhìn thấy. Vậy đã nói rõ thực lực đối phương không mạnh lắm. Ít nhất, không phải Thượng nhẫn! Thậm chí khả năng Trung nhẫn cũng hơi miễn cưỡng, chỉ là điểm này Yadoruhito không thể xác định.
Tranh ——
Chỉ thấy tên Vân nhẫn Ám bộ kia chậm rãi rút đoản kiếm sau lưng. Nhìn Yadoruhito cảnh giác nhìn mình, trong lòng hắn càng tò mò. Là nguyên nhân gì khiến một tiểu quỷ không dùng chút Chakra nào có thể né tránh hai lần công kích của hắn? Là gì khiến tên tiểu quỷ này trong mắt nhìn về phía hắn không có chút sợ hãi nào? Thói quen nhìn người bình thường, tên tiểu quỷ này thật sự có chút đặc biệt. Bất quá, hắn không nói gì. Hắn là Ám bộ! Nói chuyện là chuyện rất hạ giá, hắn cần làm là khiến đối phương nói ra tất cả trước khi hắn mở miệng! Để người nói chuyện, mới là một trong những kỹ xảo chuẩn bị của Ám bộ! Trùng hợp là, ngoài truy tung, hắn thứ hai am hiểu là tra hỏi!
Nhẹ nhàng tung một cái hoa đao giữa không trung. Hắn thừa nhận hai lần thất thủ trước là vì xem thường tên tiểu quỷ này, nhưng tình huống như vậy sẽ không xảy ra nữa!
Yadoruhito nửa ngồi xổm trên mặt đất, chăm chú nhìn chằm chằm thanh niên khỏe mạnh trước mặt, thân thể hắn thực sự quá nhỏ bé trước mặt đối phương. Dù đối phương không phải Ninja, phỏng chừng cũng không phải Yadoruhito có thể đối phó.
Hoa đao kết thúc. Vân nhẫn Ám bộ lại biến mất tại chỗ! Yadoruhito trợn mắt! Ở đâu... ở đâu... ở đâu... Trong lòng gào thét. Nhìn thấy...
Bành ——
Bóng người đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, một chân giơ cao. Khi Yadoruhito nhìn thấy đối phương thì đã không kịp.
"Phốc..."
Máu tươi nóng bỏng không kiềm chế được phun ra từ miệng. Trên bụng đã trúng một cước. Thân thể nhỏ gầy căn bản không thể ngăn cản đòn tấn công của đối phương. Ý chí cầu sinh buồn cười đó phảng phất đang chế giễu Yadoruhito yếu ớt. Liền thực lực chênh lệch cũng không hiểu tiểu tử, làm sao có thể ngăn cản một Ninja chính thức tấn công, hơn nữa còn không phải Ninja bình thường! Đi chết tiệt ý chí cầu sinh!
...
Yadoruhito bị đạp bay. Mà giờ khắc này, hắn chỉ có thể cố nén sự hỗn loạn kèm theo buồn nôn, dựa vào ý chí lực cuộn tròn thân thể mình lại.
Hai tay ôm đầu, tránh những tảng đá cứng và thân cây đập vào. Đây là điều duy nhất hắn có thể làm. Tóm lại, chỉ một câu… Không hề chống cự! Đi chết tiệt, lão tử không làm người!!!