Mộ bà nội tôi đâu? Tôi nhớ rõ lần trước chỗ này có một ngôi mộ! cho dù tôi không chắc có phải là của bà nội hay không, thậm chí không cần biết đó liệu có phải là một ngôi mộ, nhưng chỗ này đáng lẽ phải có một đống đất nhỏ, vì sao hiện tại, lại không có gì cả?
Tôi nhìn vị trí mộ bà nội, trên mặt đất có cỏ, chứng minh nơi này trước kia không có mộ, nếu không, cây cỏ không thể mọc lên được, cho dù có rời mộ đi, cây cỏ cũng không thể mọc dài cao nhanh đến thế.
Tôi còn phát hiện, cỏ ở chỗ này không giống với những chỗ khác, màu sắc xanh hơn xung quanh một chút, hẳn là trong đất có nhiều dinh dưỡng, nghĩ đến đây, tôi gần như có thể xác định, mộ của bà nội đã bị dời đi rồi, mà cây cỏ ở chỗ này, là được mang tới từ nơi khác lấp lên.
Hiểu ra chuyện này, tôi không còn quá sợ hãi, chỉ cần có người đến động qua, ít nhất chứng minh những gì tôi từng thấy không phải là giả, Trương mù nói chuyện ở thư viện, đến bây giờ tôi còn chưa hoàn hồn, thật sự không chịu được thêm đả kích nữa.
Trương mù nhìn mặt đất bằng phẳng, lông mày nhíu chặt, tôi nghĩ, anh ta nhất định không bớt kinh hãi hơn tôi, dù sao một ngôi mộ đột nhiên biến mất. Ai mà không khiếp sợ? Huống chi. ở nông thôn, dời mộ là chuyên đại sự, cần phải lập từ đường, tổ chức cúng bái, được sự cho phép của tổ tiên thì mới có thể động thổ đào mộ.
Cho nên, lúc Trần tiên sinh muốn đào mộ ông nội, bác cả và bố tôi mới kiên quyết không cho, chuyện đại sự như đào mộ tổ tiên, mặc kệ là người thời đại nào, đều sẽ bị mắng đoạn tử tuyệt tôn! ---- từ từ, Trương mù không biết ngày trước ở đây có một ngôi mộ, vậy anh ta khiếp sợ cái gì?
Nếu không phải bởi vì mộ của bà nội, vậy biểu cảm sợ hãi trên mặt anh ta, rốt cuộc là vì cái gì?
Tôi hỏi Trương mù, làm sao vậy?
Anh ta nói:
- Nơi này ngày trước có một ngôi mộ!
Nghe Trương mù nói vậy, tôi thiếu chút nữa nhảy dựng lên, chẳng lẽ, anh ta từng đến đây? Không thể, Trương mù chỉ ghé thăm quê tôi một lần, với lại mọi hành trình gần như đều có tôi ở bên, vì sao có thể đã từng đến đây?
Chờ một chút, lần trước anh ta tới, có một khoảng thời gian tách ra! Lúc anh ta ra ngoài rồi bị bệnh không tính, nhưng khi vừa vào thôn, anh ta đã tách ra với tôi rồi! lúc về, trên bụng mới bị thương, lúc ấy tôi tưởng là hai vợ chồng bà lão người giấy làm, nhưng sau này mới biết, là ông bác làm, vậy có lẽ ân oán giữa hai người họ bắt đầu từ khi ấy, chẳng lẽ, lần trước Trương mù đến nơi này, xảy ra xung đột với ông bác, cho nên, anh ta mới biết ở đây còn có một ngôi mộ?
Thế này có thể giải thích mọi chuyện, nhưng còn có một vấn đề khác nữa, nếu đúng như vậy, Trương mù sau khi dùng bát nước lá tre xác định vị trí người giấy xong, phải biết ngay ngôi mộ này có vấn đề, nhưng anh ta lại không phát hiện. lúc lên đây, anh ta vừa đi vừa tính, không có đi thẳng đến, chứng minh, anh ta không biết ở đây từng có mộ!
Vậy, Trương mù làm thế nào biết được ở đây có một ngôi mộ?
Trương mù nói:
- Cậu nhìn thấy đám cỏ kia chưa?
Lòng tôi lộp bộp một tiếng, quả nhiên, là cỏ có vấn đề, tôi đáp:
- Thấy rồi.
Trương mù nói:
- Chẳng lẽ cậu không cảm thấy cỏ có vấn đề?
Tôi nói:
- Màu sắc hình như không hài hòa với xung quanh.
Anh ta gật đầu:
- Đây là cỏ trên mộ!
Cỏ trên mộ!?
Chỉ nhìn từ cái tên, đã biết cỏ này mọc trên mộ phần, nơi này ngay cả mộ cũng không có, sao có thể mọc cỏ trên mộ chứ?
Trương mù nói:
- Ai nói nơi này không có mộ?
Nghe Trương mù nói vậy, tôi lập tức ngẩn cả người, chẳng lẽ nói, dưới đám cỏ này, có một ngôi mộ!?
Ở nông thôn chúng tôi, tất cả các ngôi mộ, đều được đắp thành một đống đất nhỏ, coi như là xây một ngôi nhà cho người chết, nếu như không có cái đống đất nhô lên cao hơn mặt đất, vậy có nghĩa là lúc xây nhà không xây tường với nóc, một ngôi nhà như vậy, người chết có chịu ở không? cho nên Hoàng Lăng thời xưa, ‘phong thổ’ trên mặt đất đều phải kéo dài cà ngàn dặm, để thể hiện khí phái, biểu thị người này sau khi chết, vẫn được ở trong một cung điện lớn, chẳng qua, làm vậy chẳng có ai thấy khí phái, ngược lại, còn dẫn tới vô số đám trộm mộ.
Nếu đúng như Trương mù nói, vậy thì người nằm trong mộ, chắc chắn không phải là người thôn chúng tôi, trong thôn cho dù là nhà rất nghèo, cũng đều được lấp ‘phong thổ’. nên thời điểm ông nội hạ táng, thầy phong thủy làm lễ cho ông nội không biết dưới vị trí này còn có một ngôi mộ khác, ngoài thực lực của ông ta không cao ra, thì cũng có liên quan đến phong tục tập quán chỗ chúng tôi.
Nếu không phải người trong thôn, vậy lúc hạ táng bà nội, chẳng lẽ lại là bố cục ‘dưới mộ có mộ’ của ông nội ?
Tôi đem vấn đề này hỏi Trương mù, anh ta lập tức lắc đầu nói:
- Không giống, nơi này chỉ có một ngôi mộ, bố cục của ông nội cậu, không phải chỗ nào cũng làm được, hơn nữa, màu sắc của cỏ trên mộ nói, nơi này chỉ có một ngôi mộ.
Tôi nói:
- Còn có thể phán đoán có mấy ngôi mộ nhờ màu sắc của cỏ trên mộ?
Trương mù cười nói:
- Cỏ trên mộ, có rất nhiều điểm cần chú ý, bình thường, trên mộ không mọc cây, nếu mọc cây, sẽ phá hỏng kim đường của mộ, người nằm trong mộ nhất định không vui, hắn không vui, thì con cháu trong nhà, không ai có kết cục tốt, nhưng nếu mộ phần mọc cỏ, thì khác, có hai kiểu phân biệt cỏ trên mộ, một kiểu là mọc cỏ dại, có nghĩa là loại cỏ nào cũng mọc, mà còn mọc rất cao, cỏ trên mộ thế này không thể giữ, nhất định phải cắt đi, bằng không, hậu quả sẽ giống mọc cây. Một kiểu khác thì giống loại cỏ trước mặt cậu đây, chỉ mọc một tầng cỏ vừa ngắn vừa rậm, vừa xanh vừa mượt, đây là dấu hiệu tốt, con cháu đời sau nhất định thăng quan phát tài! ( đoạn này là sự thật có thể áp dụng trong đời sống, Trương mù cố tình nhắc nhở qua.)
Trương mù tiếp tục nói:
- Mặt khác, cậu còn nhớ cỏ trên mộ ông nội cậu hướng về phía nào không?
Tôi nghĩ ngợi nói:
- Trên mộ ông nội tôi không mọc cỏ.
Trương mù nghe như thế sửng sốt, nói:
- Cái tông môn nhà nó, tôi quên mất, nếu mộ của ông nội cậu mọc cỏ, thì mới quái lạ! địa sát hướng nguyệt đều xuất hiện rồi, làm sao mọc được cỏ, thằng ngốc, hôm nay tôi sẽ dạy cậu chiêu phân biệt giới tính của mộ!
Tôi nói:
- Mộ cũng có giới tính?
Trương mù nói:
- Cái tông môn nhà cậu, người có giới tính, chẳng lẽ mộ thì không?
Nghe đến đó, tôi mới hiểu, cái gọi là phân biệt giới tính của mộ, chính là giới tính của người bị chôn bên trong, Trương mù nói:
- Phán đoán giới tính ngôi mộ, cũng phải nhìn cỏ trên mộ, nếu như cỏ hướng về phía trái nhiều hơn, là mộ của đàn ông, nếu hướng về bên phải nhiều hơn, là mộ phụ nữ, nam trái nữ phải, đơn giản không?
Tôi làu bàu:
- Anh cũng chỉ dạy tôi mấy cái đơn giản, cái thật sự có bản lĩnh thì chả dạy bao giờ!
Trương mù nghe nói như thế liền không vui, chỉ tay vào mặt tôi mắng:
- Cái tông môn nhà cậu, có phải gần đây tôi giữ mặt mũi cho cậu rồi không? tôi dạy cậu mấy cái này, đã phạm vào cấm kị rồi, còn đòi chọn ba lấy bốn. mấy cái đơn giản còn chưa biết, đã đòi học cái phức tạp?
Nghe đến đó tôi mừng rỡ, nói:
- Ý anh là, anh chuẩn bị dạy thợ thuật cho tôi?
Trương mù hừ lạnh một tiếng, không trực tiếp trả lời, mà nói:
- Chủ yếu là bây giờ tôi còn chưa làm rõ cậu rốt cuộc là thế nào, nói cậu không biết thợ thuật, nhưng lần trước cậu có thể dùng Quải Ấn Phong Kim, nói cậu không biết thợ thuật, nhìn cậu lại không giống, cho dù tôi muốn dạy, cũng không biết dạy từ đâu.
Tôi ‘ồ’ một tiếng, không nói gì, sau đó nhìn cỏ, nhìn một lúc, lên tiếng hỏi Trương mù:
- Cỏ này không trái không phải, thì tính như thế nào?
Trương mù nói:
- Chứng minh bên trong chôn thợ nhân, chỉ có thợ nhân chúng tôi sau khi chết, cỏ trên mộ mới không trái không phải.
Nghe đến đó, ta mới hiểu, vì sao Trương mù cứ luôn nhíu mày, trong thôn chúng tôi chôn một thợ nhân, chuyện này chỉ nghe thôi đã thấy khủng bố rồi. tôi định đoán thử thân phận của người thợ nhân này, một là bà nội, hai là thợ mộc Vương Minh Tuyên!
Tôi không xác định được là ai, vì thế tiếp tục nhìn mộ, lại hỏi:
- Bông hoa kia có nghĩa là gì?
Trương mù nghe thấy thế hoảng sợ nói:
- Làm gì có hoa?
Tôi chỉ cho Trương mù xem, Trương mù nhìn thấy xong thì hét lớn:
- Tông môn nhà nó, mộ phần nở hoa! thằng ngốc, mau đào mộ!