Người Trông Giữ Giấc Mơ

Chương 350 Tách rời thân thể

Tôi từ lúc nào lại mặc quần áo và giày của bé gái! Với lại, vì sao chiều cao của tôi là một người trưởng thành, nhưng so với người kia, hắn vẫn còn cao hơn tôi nhiều như vậy?

Trong nháy mắt, tôi lập tức hiểu ra, giây phút này, mặt của tôi đang ở trên đầu bé gái, mà thân thể không có mặt giơ tay đi lên phía trước kia, chính là bản thân tôi!

Mặt của tôi sao lại ở trên đầu bé gái? Vì sao tôi một chút phản ứng cũng không có?

Thảo nào thân thể của tôi lại giơ tay sờ soạng phía trước, hóa ra là vì không nhìn thấy gì, đây là cách đi đường của người mù, thào nào trong tay và trên cổ không có cái gì. bởi vì hiện tại, tôi chính là bé gái!

Cho tới bây giờ, tôi cuối cùng mới hiểu vừa rồi nó nói “cho dù tự tìm, ông nội cũng không tránh nó” . có lẽ từ lúc đó, nó đã chuẩn bị muốn dính mặt của tôi lên đầu nó rồi. ‘tìm’ mà nó nói, căn bản không phải là đi tìm, mà là lấy một gương mặt từ đầu người khác! Mà ‘người khác’ này không phải ai khác, chính là tôi!

Thảo nào nó vẫn đi theo sau lưng tôi, hóa ra không phải vì cái khác, mà là vì khuôn mặt trên đầu tôi!

Đúng lúc này, tôi nhìn thấy ‘tôi’ vỗ tay, hai chân nhảy dựng lên nói:

- Hì hì, anh ơi, em tìm thấy mặt của em rồi, anh xem, đẹp không?

Tôi có thể cảm giác được miệng của ‘tôi’ đang động đậy, nhưng âm thanh là tiếng của bé gái. Miệng là của tôi, nhưng giọng nói lại là của nó.

Tôi thét lớn:

- Trả mặt cho tao!

Âm thanh này phát ra từ trong miệng tôi, còn là giọng nói của chính tôi, nhưng lại là cái miệng trên đầu bé gái động đậy!

Tôi cuối cùng cũng nhịn không được hét to một tiếng ‘A’. sau đó giơ đôi tay non nớt của bé gái lên, chộp vào mặt mình, nhưng tay giơ được một nửa, đột nhiên cổ tay như bị người ta túm lấy, nhấc lên trên cao, không thể động đậy.

Mà miệng của ‘tôi’ vẫn đang động đậy, tôi nghe thấy nó nói:

- Anh trai, đây là cơ thể của em đấy, chẳng lẽ anh còn muốn khống chế tay của em?

Tôi thử vài lần, cũng không thể đưa đôi tay không thuộc về tôi chộp lên mặt. đúng lúc này, tôi nhìn thấy hai tay của thân thể đứng trước mặt mình, cũng chính là thân thể của tôi, đã tự đưa lên trên mặt.

Nhìn đến đây, tôi đột nhiên ý thức được, đúng vậy, tôi vẫn còn một cách nữa có thể dùng.

Tôi chuyên tâm khống chế thân thể phía trước, mới vừa nhấc bước chân, cả cơ thể đã té ngã xuống đất, vẫn may, trên đầu không có mặt, cho dù ngã cũng bị ‘hủy nhan’ ---- đây có lẽ là chỗ có lợi duy nhất tôi có thể nghĩ ra.

Bé gái không biết có phát hiện ra ý đồ của tôi hay không, xoay người chuẩn bị chạy trốn, tôi dùng suy nghĩ của mình, cố gắng khống chế cơ thể bé gái không được chạy.

Nhưng ngày trước vẫn còn ở trên cơ thể chính mình không thấy được, hiện tại một khi ở trong cơ thể một người khác, lúc này mới cảm thấy rõ, hóa ra muốn khống chế một người, là một việc khó khăn cỡ nào. Mà tôi, không phải chỉ khống chế cơ thể bé gái, còn phải khống chế cơ thể tôi chạy lên trước, còn phải khống chế nó xoay người. nhưng đây vốn là chuyện ‘nhất tâm nhị dụng’ không đơn giản. thao tác khó khăn vượt ngoài sức tưởng tượng.

Càng đáng sợ chính là, bé gái còn không ngừng dùng miệng của tôi để nói chuyện, toàn nói những câu nói vô cùng khủng bố quái gở. cái gì mà ở trong nước rất lạnh, muốn ra ngoài phơi nắng vân vân.càng nghe càng thấy lạnh lẽo khủng bố, không biết có phải ảo giác hay không. tôi cảm thấy rất lạnh, thật giống như rơi vào trong nước.

Bởi vì không ở trên cơ thể của chính mình, cho nên không nắm giữ được cân bằng, tôi không biết cơ thể tôi đã ngã bao nhiêu lần, thật vất vả lắm mới ngồi xổm xuống trước mắt bé gái kia, nhưng khi tôi nhìn thấy mặt nó. Trái tim tôi như bị chùy sắt đâm mạnh. Trên gương mặt như cái bánh của tôi, lại mọc ra một cái bím tóc, giống hệt bím tóc sau đầu bé gái.

Tôi không quan tâm được những cái khác, vươn tay ra, nắm chặt gương mặt bé gái, sau đó dùng hết sức lực xé ra ngoài!

Đau! Đau như kim châm muối xát!

Nhưng tôi cảm thấy kỳ quái chính là, gương mặt kia rõ ràng không mọc trên cơ thể tôi, nhưng vì sao tôi lại đau đớn như vậy? chẳng lẽ là bởi vì gương mặt này dời đi, khiến tôi đối với cảm giác toàn thân mình cũng hoàn toàn thay đổi?

Tôi cảm thấy rất có thể, bằng không vừa rồi cơ thể tôi ngã nhiều lần như vậy, vì sao tôi không cảm nhận được gì. nhưng hiện tại muốn xé gương mặt này xuống, lại cảm thấy vô cùng đau đớn?

Nếu đúng là vậy, tôi nghĩ, khuôn mặt này rất có thể không xé xuống được, cái đó và ý chí của một con người không có bất cứ quan hệ gì, mà có liên quan đến sinh lý của một người, còn về vì sao, bạn có thể thử dùng tay kéo mặt mình xuống, nếu kéo được, tôi vái bạn làm thầy.

Đúng là bởi vì đau đớn, cho nên mới không tiếp tục kéo nữa, cho dù có ý định đó, nhưng cơn đau trong não cũng khiến bạn giảm bớt lực đạo trên tay, đây là não đang bảo vệ cơ thể mình. Lấy một ví dụ đơn giản, người không thể tự khiến mình ngạt chết.

Nhưng mặt tôi không kéo xuống được, vậy thì thế nào cũng phải gỡ bím tóc xuống, dù sao tôi cũng không cảm nhận được cơn đau trên thân thể thật của mình.

Nghĩ đến đây, tôi không khống chế được hai tay, bắt đầu sống chết kéo bím tóc đuôi ngựa, không bao lâu, tôi thấy chỗ trán lộ ra một khe hở. trong lòng vui vẻ, kéo xuống nhanh hơn.

‘xoạt’ một tiếng, bím tóc đuôi ngựa bị xé khỏi mặt tôi hoàn toàn, gương mặt như cái bánh lại lần nữa hiện ra, nhưng, mặt của tôi vẫn ở trên cơ thể bé gái, kéo thế nào cũng không được, phải làm sao bây giờ?

Trong tình thế cấp bách, tôi nhìn thấy miệt dao cắm một bên, tôi nhớ rõ Trương mù từng chỉ dùng miệt dao chém một cái là cái đầu dính trên cổ tôi rụng xuống. vậy liệu có phải, tôi cũng có thể dùng miệt dao chém mặt tôi đang ở trên cơ thể bé gái xuống, sau đó lại dán lên gương mặt của cơ thể chính mình?

Đúng vậy, một suy nghĩ không tồi, nhưng chuyện này căn bản không thể hoàn thành, làm không cẩn thận, còn khiến bản thân bị ‘hủy nhan’. Càng quan trọng hơn là, tôi không thể để thân thể bé gái cầm được miệt dao, rất nguy hiểm, tôi có cảm giác tôi sắp không giữ được nó. Nếu còn để nó cầm được miệt dao, tôi cam đoan cơ thể mình sẽ bị nó tách rời.

Suy nghĩ này vừa thoáng qua trong đầu, tôi liền hối hận, hiện tại tôi đang ở trên cơ thể bé gái, vậy thì những suy nghĩ của tôi, bé gái cũng biết rõ. Nói cách khác, tôi nghĩ cái gì, nó cũng biết ---- thảo nào lúc tôi không chế cơ thể mình lại khó khăn như vậy, hóa ra là nó đang làm loạn.

Quả nhiên, nó nghiêng đầu đi, dùng mắt của tôi nhìn miệt sao, tôi có thể cảm giác được khóe miệng mình khẽ gợn lên một nụ cười quỷ dị. sau đó nhấc bước chân, đi tới chỗ miệt dao, tôi ra sức tập trung tinh thần muốn khống chế bước chân của nó. Nhưng cho dù tôi có lợi hại đến đâu, cũng không phải chủ nhân cơ thể, không ngăn nổi bước chân nó đi.

Khoảng cách với miệt dao càng ngày càng gần, tôi có thể cảm giác được trên trán đã chảy đầy mồ hôi, nhưng càng căng thẳng, tôi lại càng không thể tập trung tinh thần. ngược lại, còn để nó đi nhanh hơn.

Tôi thấy nó rút miệt dao ra khỏi mặt đất, sau đó đắc ý quơ quơ trước mắt tôi, lúc này, mới đi tới trước cơ thể tôi, đúng lúc này, tôi đột nhiên hiểu ra, nếu cơ thể tôi bị tách rời. như vậy khuôn mặt này cũng không thể quay về được nữa, chỉ có thể vĩnh viễn ở lại trên người bé gái.

Tưởng tượng đến đây, lòng tôi nóng như lửa đốt, nhưng lại không thể làm được gì, cái cảm giác sợ hãi cùng tuyệt vọng, tràn khắp đại não tôi, khiến tôi hoàn toàn suy sụp.

bé gái từng bước từng bước tiến tới chỗ thân thể của tôi. tôi rất muốn khống chế thân thể mình chạy đi, nhưng hiện tại tôi sao còn tập trung tinh thần được nữa? nó giơ cao miệt dao trong tay, vung xuống.

Tôi đã nhắm hai mắt lại, không dám trơ mắt nhìn thân thể của chính mình bị một bé gái tách rời .

Nhưng đúng lúc này, tôi nghe thấy một tiếng nói vang lên:

- Cái tông môn nhà nó, chỉ không chú ý cậu một lát, cậu đã thành ra thế này rồi, chó chết thật, đứa bé này là thai người con quỷ nhà nào đây?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất