Chương 394. Đợt này ta ở tầng khí quyển (3)
Đợt này ta ở tầng khí quyển (3)
Hơn nữa căn cứ tư liệu của Nhâm Thiên Hành xem, hắn là một Binh bộ thượng thư đủ tư cách thậm chí ưu tú.
Cho nên Ngụy Quân nghĩ thế nào cũng không cảm thấy Nhâm Thiên Hành sẽ bất lợi đối với hắn.
Nhưng Ngụy Quân không biết là, lúc này Nhâm Thiên Hành thật sự đã động sát tâm đối với hắn.
Hồ Vương ở sau khi kết thúc trò chuyện với Nhâm Dao Dao, liền ngay lập tức liên hệ Nhâm Thiên Hành.
“Thiên Hành, bí mật của Dao Dao bị Ngụy Quân phát hiện rồi.”
Nhâm Thiên Hành nghe được Hồ Vương truyền âm vậy, thân thể liền có chút cứng ngắc.
Bí mật của con gái thế mà bị Ngụy Quân phát hiện rồi.
Tình huống gì vậy?
Làm sao phát hiện được?
Nhưng Nhâm Thiên Hành dù sao cũng là quan to triều đình trải qua mưa gió, năng lực khống chế cảm xúc vẫn rất mạnh, một lát sau, hắn liền khôi phục bình thường.
Sau đó hỏi lại: “Bao gồm bí mật Dao Dao là hồ yêu sao?”
Hồ Vương: “Bao gồm.”
Nhâm Thiên Hành: “Phiền rồi, Ngụy Quân rất có khả năng từ trên người Dao Dao phỏng đoán ra ý đồ chân thật của chúng ta.”
Hồ Vương: “Ta hoài nghi trên người Ngụy Quân có thể có thần khí cường đại nào đó có thể nhìn thấu chân thân một người, hoặc là chính hắn sâu không lường được. Vô luận như thế nào, ở trước mặt hắn rất nhiều nhân yêu đều không thể gạt được hắn, cái này đối với chúng ta ẩn nấp sẽ tạo thành sự phá hoại thật lớn.”
Nhâm Thiên Hành: “Nàng muốn làm thế nào?”
Hồ Vương thể hiện bản thân sát phạt quyết đoán: “Nên dứt khoát không dứt khoát tất sẽ loạn, kế hoạch của chúng ta mới đi xong một nửa, tuyệt không thể để Ngụy Quân phá hư nghiệp lớn của chúng ta. Thiên Hành, trước xem xem có thể thuyết phục hắn gia nhập chúng ta hay không, nếu hắn cứng đầu, vậy thì nghĩ biện pháp giết chết hắn. Một khi bại lộ, ta sẽ an bài chàng an toàn rút lui.”
Nghe được Hồ Vương nói như vậy, Nhâm Thiên Hành nghĩ tới sự nghiệp to lớn trong kế hoạch của hắn cùng Hồ Vương.
Loại thịnh cảnh đó, tuyệt đối không cho phép bị bất luận kẻ nào phá hỏng.
Cho nên hắn rất nhanh làm ra quyết định: “Được.”
Hôm sau.
Ngụy Quân một thân thoải mái cùng Lục Nguyên Hạo tràn đầy cảnh giác cùng nhau xuất hiện ở cửa Nhâm gia.
Ngụy Quân nhìn Lục Nguyên Hạo cảnh giác, cảm giác có chút buồn cười: “Nhóc mập mạp, hôm nay ta sở dĩ gọi ngươi tới, chính là vì không dùng đến ngươi. Không có nguy hiểm, ngươi có thể hoàn toàn yên tâm.”
Nếu thật là hắn phán đoán có nguy hiểm, Ngụy Quân sẽ không gọi Lục Nguyên Hạo hôm nay đi cùng.
Dù sao có một tuyệt đỉnh đao khách đeo thanh kiếm hơn nữa còn là khiên thịt cấp tối đa như vậy bảo hộ, muốn tìm chết thật sự là quá khó khăn.
Cho nên vẫn là để Lục Nguyên Hạo mò thêm chút cá, đợi tới thời khắc mấu chốt, sẽ điều hắn đi.
Ngụy Quân cảm giác đợt thao tác này của mình quả thực ở tầng khí quyển.
Ngụy Quân an ủi cũng chưa khiến Lục Nguyên Hạo thả lỏng cảnh giác.
Đây là khí chất xâm nhập cốt tủy của hắn.
“Ngụy đại nhân, làm người vẫn là phải vững vàng một chút, cẩn thận lật thuyền trong mương.” Lục Nguyên Hạo khuyên giải an ủi: “Tử từng nói, thuyền cẩn thận dùng vạn năm.”
“Tử nào từng nói? Sao ta không biết?” Ngụy Quân có chút kỳ quái.
Ở phương diện dày công tu dưỡng văn học, hắn một trạng nguyên như thế nào cũng mạnh hơn so với Lục Nguyên Hạo một tên mập ru rú ở nhà nhiều.
Hắn sao không nhớ “thuyền cẩn thận dùng vạn năm” là “Tử” nào từng nói?
Lục Nguyên Hạo ho nhẹ một tiếng, giọng điệu có chút mất tự nhiên: “Lục Tử nói.”
Ngụy Quân: “...”
Không khí có chút xấu hổ.
May vào lúc này cổng Nhâm gia đã có động tĩnh.
Nhâm Dao Dao vừa vặn từ bên trong đi ra.
Sau khi thấy Ngụy Quân, Nhâm Dao Dao bị dọa giật mình.
“Ngụy Quân, ngươi... Ngươi... Ngươi tới nhà ta làm cái gì?”
Bộ dáng bối rối này, rất phù hợp thiết lập nhân vật hôm qua mới bị Ngụy Quân nhìn thấu.
Ngụy Quân và Lục Nguyên Hạo đều không chút hoài nghi.
Dù sao bọn họ hôm nay tới nhà bái phỏng cũng quả thật không có thông báo trước.
Nhâm Dao Dao kỳ quái và bối rối là bình thường.
Ngụy Quân an ủi: “Yên tâm, không phải tới tìm ngươi, ta tới tìm phụ thân ngươi.”
Nhâm Dao Dao càng sợ hãi: “Ngươi muốn đi hướng cha ta cáo trạng?”
“Ta không rảnh rỗi như vậy.” Ngụy Quân nói: “Phụ thân ngươi có thể liên lụy đến một ít chuyện tương quan chiến tranh vệ quốc, cho nên ta cần tìm hắn điều tra một phen.”
“Cha ta liên lụy đến chiến tranh vệ quốc?” Nhâm Dao Dao kinh ngạc: “Cha ta ở thời kì chiến tranh vệ quốc chỉ là một chủ sự nho nhỏ của Binh bộ, ông có thể làm cái gì?”
“Không phải chủ sự, khi đó lệnh tôn đã là Binh bộ thị lang.” Ngụy Quân nói.
Tuy thị lang so sánh với thượng thư kém một cấp, nhưng mà Binh bộ thị lang cũng là nhân vật thực quyền.
Huống chi còn là Binh bộ thời kì chiến tranh.
Binh bộ thị lang khi đó, quyền thế cũng không nhỏ hơn thượng thư bây giờ.
Lục Nguyên Hạo bổ sung nói: “Nhâm đại nhân ở thời chiến cũng từng ra tiền tuyến, hơn nữa từng phụ trách công tác hậu cần của không ít đại chiến, cũng lập công lao không nhỏ cho chiến tranh.”
“Vậy các ngươi còn muốn điều tra cha ta?” Nhâm Dao Dao nghi hoặc nói.
Ngụy Quân cười cười: “Việc liên quan chiến tranh vệ quốc, người ta điều tra không nhất định là có tội, cũng có khả năng là thần tử có công. Không cần kiêng kị như vậy, ta đã chấp bút cho chiến tranh vệ quốc, khẳng định sẽ cầm bút viết đúng sự thật, sẽ không oan uổng một người tốt, cũng sẽ không để quan lại có công công lao bị che giấu vô cớ.”
Ngụy Quân tuy nói như vậy, nhưng Nhâm Dao Dao lại không cho rằng Ngụy Quân tới cửa là tới đưa công lao cho Nhâm Thiên Hành.
Dù sao còn có Lục Nguyên Hạo đi cùng.
Người Giám sát ti tới nhà bái phỏng quan to triều đình, rất khó là chuyện gì tốt.
Huống chi ngày hôm qua Ngụy Quân vừa mới biết bí mật của nàng.
Nhưng nàng cũng chưa ngăn trở.
Nhâm Dao Dao cũng muốn biết Ngụy Quân rốt cuộc có thể điều tra ra cái gì.
Tuy như thế, Nhâm Dao Dao cũng chưa biểu hiện ra ý tứ hoan nghênh, chỉ là nói: “Cha ta hôm nay không nhất định có rảnh, ông là Binh bộ thượng thư, bình thường đều rất bận.”
Lục Nguyên Hạo nói: “Trước khi đến chúng ta đã hỏi, nhâm đại nhân hôm nay xin nghỉ bệnh.”
“Phụ thân xin nghỉ bệnh?” Trong lòng Nhâm Dao Dao hơi chấn động.
Nàng còn không biết chuyện này.
Nhìn Ngụy Quân và Lục Nguyên Hạo một cái, Nhâm Dao Dao mím bờ môi đỏ mọng, chủ động nói: “Vậy ta mang các ngươi đi gặp phụ thân, vừa lúc cũng hướng phụ thân thỉnh an.”
Ngụy Quân có thượng phương bảo kiếm, ở trước khi sách sử chiến tranh vệ quốc viết xong, hắn có quyền hạn điều tra bất luận kẻ nào.
Bậc cửa phủ đệ Nhâm gia cao nữa, cũng không ngăn được hắn.
Cho nên làm khó Ngụy Quân căn bản không có ý nghĩa.