Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn

Chương 416. Đại hoàng tử (1)

Chương 416. Đại hoàng tử (1)


Đại hoàng tử (1)
Thực lực Đại Càn + liên minh tu chân giả vững vàng ép yêu đình một bậc, đây là điều không có vấn đề.
Cho dù yêu đình có chút nội tình, nhưng ai có thể nói Đại Càn và liên minh tu chân giả không có nội tình chứ?
Cho nên mưu tính của yêu sư đời hai hiển nhiên cũng chưa đạt thành mục tiêu lúc ban đầu.
Nhân tộc trái lại đã nội đấu, vấn đề là Yêu tộc chưa chiếm được lợi ích nha, ngược lại còn trả giá không nhỏ.
Ngụy Quân lảm nhảm: “Ta sao cảm giác Yêu tộc giống như là một đại thiện nhân, luôn luôn giúp đỡ Nhân tộc chúng ta. Không có súng, không có pháo, Yêu tộc làm cho chúng ta.”
Càn đế cười: “Trẫm cũng là loại cảm giác này, cho nên trẫm mới nói, vô luận Yêu tộc có mưu tính gì, đều không cần lo lắng, bởi vì bọn họ sẽ tự khéo quá hóa vụng. Hồ Vương vừa mới thả, chính là yêu sư đời thứ ba của Yêu tộc. Ngụy Quân, ngươi không cảm thấy lúc này rất giống trước đây sao?”
Kinh nghiệm thành công trong quá khứ, cho Càn đế lòng tin thật lớn.
“Tuy mưu tính của Hồ Vương nghe qua cực kỳ xảo diệu, nhưng muốn mang nhân yêu đời hai bồi dưỡng lên, khẳng định lại cần tiêu phí không ít tài nguyên cùng trả giá. Theo trẫm thấy, cái này không chỉ sẽ không sinh ra uy hiếp đối với Nhân tộc chúng ta, ngược lại sẽ suy yếu thực lực yêu đình. Chúng ta chỉ cần yên lặng chờ xem biến hóa là được, không cần quá mức lo lắng.” Càn đế nói.
Ngụy Quân trầm ngâm một lát, lặng lẽ nói: “Bình thường mà nói, tựa như quả thật không cần lo lắng, nhưng ai bảo hoàng đế Đại Càn bây giờ là ngươi chứ?”
Càn đế nổi giận: “Ngụy Quân, ngươi ý tứ gì?”
Ngụy Quân bình tĩnh nói: “Ý tứ của ta là cho dù Yêu tộc ra sức đưa, liều mạng muốn làm đại đội trưởng vận chuyển, không chịu nổi chúng ta bên này đại ca cầm đầu là phế vật.”
Càn đế vỗ bàn đứng lên: “Ngụy Quân, ngươi quá đáng lắm rồi, trẫm còn chưa không chịu nổi như ngươi nói.”
“Không có sao?” Ngụy Quân thản nhiên nói: “Cái khác không nói, Nhân Hoàng giết yêu sư đời một, tu hành giả giết yêu sư đời hai. Ngươi thì sao? Ngươi mang yêu sư đời ba thả. Đừng tưởng người khác thành công là đương nhiên, cũng không nên nhìn Yêu tộc luôn luôn đưa tặng. Có lẽ kẻ địch quả thật đủ ngu xuẩn, nhưng ngươi cũng phải đủ thông minh mới được.”
“Trẫm tự có tính toán.” Càn đế cứng rắn nói.
Ngụy Quân bĩu môi: “Hy vọng như thế đi.”
Đại đội trưởng vận chuyển ngu xuẩn nữa, năm đó đánh bại đại đội trưởng vận chuyển cũng không phải người thường.
Càn đế... Ngụy Quân luôn cảm thấy gã chính là đại đội trưởng vận chuyển số 2.
Mấy năm nay liên minh tu chân giả cũng không thiếu từ trong tay hắn lấy được thứ tốt.
Tám lạng nửa cân, hai đại đội trưởng vận chuyển quyết đấu?
Ai thắng ai thua, thật đúng là không dễ nói.
Càn đế biểu hiện tràn đầy tự tin.
Dù sao hắn vẫn là hoàng đế trên danh nghĩa, vậy Ngụy Quân cũng lười nói tiếp nữa.
Chung quy không thể kéo cờ tạo phản, đạo chí thành cũng không cho phép hắn làm như vậy.
Ngụy Quân chỉ có thể hy vọng Càn đế tốt số đi.
“Mưu tính của Hồ Vương, ta có thể tạm thời mặc kệ. Nhưng nếu ả tham dự đến phát động chiến tranh vệ quốc năm đó, vậy ta vẫn sẽ động thủ đối với ả.” Ngụy Quân nói.
Càn đế trầm ngâm một lát, gật gật đầu, nói: “Trẫm cũng muốn biết, phía sau chiến tranh vệ quốc năm đó có Yêu tộc nhúng tay hay không, mấy năm nay thật ra trẫm cũng luôn hoài nghi chuyện này.”
“Vậy ngươi đã làm cái gì?” Ngụy Quân hỏi.
“Trẫm vẫn luôn phái người điều tra.” Càn đế trầm giọng nói: “Chẳng qua chưa tra ra thứ gì hữu dụng.”
“Phế vật.”
Hôm nay làm nhục Càn đế 7/1.
Vượt mức quá trời.
Càn đế tức đến mức rất muốn mắng nhau với Ngụy Quân.
Nhưng lại cảm giác mất thân phận của mình.
Càn đế chỉ có thể nói: “Ngươi có thể rời khỏi rồi.”
“Nói như ta thích ở lại điện Thanh Tâm.” Ngụy Quân bĩu môi: “Đúng rồi, trước khi đi hỏi ngươi chuyện này nữa, Đại hoàng tử thật là ngươi cùng Yêu tộc sinh ra?”
Càn đế nhíu mày nói: “Ngươi nghe ai nói?”
“Ngươi mặc kệ ta nghe ai nói, rốt cuộc có phải hay không?”
“Không phải.” Càn đế phủ nhận nói.
Ngụy Quân nhìn Càn đế một cái, mở miệng lần nữa: “Nói thật.”
Ở phương diện phán đoán người ta có nói láo hay không, Ngụy Quân có lẽ không phán đoán chuẩn như Bạch Khuynh Tâm, nhưng cũng không phải mắt mù.
Câu trả lời này của Càn đế rất khó khiến hắn tin phục.
Dấu hiệu nói dối quá nhiều.
Quả nhiên, thấy Ngụy Quân căn bản không tín, Càn đế chỉ có thể bất đắc dĩ nói: “Phía sau việc này có rất nhiều bí ẩn, trẫm không muốn nhắc lại, ngươi chỉ cần biết Đại hoàng tử sẽ không tạo thành uy hiếp đối với nền tảng lập quốc là được.”
“Xem ra Đại hoàng tử quả thật là một tên yêu nhị đại.” Ngụy Quân như có chút suy nghĩ: “Cho nên ngươi năm đó mang Đại hoàng tử lưu đày, cũng không phải bởi vì hắn cầu tình cho thái tử trước kia, mà là vì hắn là yêu nhị đại.”
Càn đế cười khổ nói: “Ta cùng đại ca không có hiềm khích, cũng không có âm mưu hãm hại cháu, lại nào sẽ bởi vậy giáng tội con của chính ta?”
Tiền thái tử là tự nguyện hy sinh, điểm ấy đã được Kiếm Thần xác nhận.
Với cái bộ dạng này của Càn đế, còn chưa có tư cách để Kiếm Thần giúp hắn nói dối.
Cho nên điểm ấy có thể xác nhận.
Đã như thế, vậy Càn đế cùng tiên đế quả thật không có mâu thuẫn gì không thể hóa giải.
Vì nguyên nhân có lẽ có này mang con trai mình lưu đày, vậy đơn thuần là có bệnh.
Cho nên xem ra đồn đãi không giả.
Nhưng vấn đề đến rồi.
“Đại hoàng tử đã là yêu nhị đại, ngươi không mang hắn nuôi ở dưới mí mắt ngược lại thả ra, không sợ hắn phát triển lệch lạc?”
“Trẫm tự có sắp xếp.” Càn đế nói.
“Chỉ sợ ngươi bị sắp xếp.” Ngụy Quân nói: “Ta nếu là Hồ Vương, khẳng định sẽ phái người tiếp xúc Đại hoàng tử, sau đó nâng đỡ hắn lên ngôi.”
“Ngươi làm sao biết Hồ Vương chưa từng làm loại chuyện này?” Càn đế hỏi ngược lại.
Ngụy Quân nhíu mày, phản ứng lại: “Cũng chính là nói, ngươi là cố ý, chính là vì sáng tạo điều kiện cho Đại hoàng tử tiếp xúc với Yêu tộc? Nhưng ngươi lấy đâu ra sự tự tin Đại hoàng tử tất cả đều ở trong khống chế của ngươi? Nhỡ đâu Đại hoàng tử thật sự bị Yêu tộc xúi giục thì sao?”
“Trẫm từ trước tới giờ không tính truyền ngôi cho hắn.” Càn đế trầm giọng nói: “Nhân tuyển hoàng đế tiếp theo của Đại Càn, sẽ chỉ từ trong Tử Thần cùng Ức Thiển chọn ra một người.”
“Cho nên Đại hoàng tử là đồ bỏ?” Ngụy Quân nghĩ chút, giọng điệu có chút không hiểu: “Ta sao cảm giác cục diện này cảm giác Deja Vu mạnh như thế chứ?”
“Ngươi đang nói cái gì?”
“Xuất thân hoàng tử, phụ thân là đế vương Nhân tộc, mẫu thân là quý nữ Yêu tộc. Bởi vì hai tộc nhân yêu ngăn cách, hoàng tử này bắt đầu từ lúc chào đời đã nhận hết kỳ thị, sau khi lớn lên càng bị phụ thân máu lạnh vô tình lưu đày khỏi cung, mặc kệ hắn tự sinh tự diệt.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất