Nguyên Huyết Thần Tọa

Chương 120: Bạch Tháp Chiết Dược (1)

Chương 120: Bạch Tháp Chiết Dược (1)



* * *

Bên này Tô Trầm làm bộ nghiêng tai lắng nghe, nghe tiếng gió nổi lên, cười nói: “Vậy thì bắt đầu.”
Nói xong dựng bàn tay phải như đao, làm đao tay, hướng Lâm Tịnh Hiên chém đi, phát ra tiếng sét đánh cực lớn.
Một chiêu này Lâm Tịnh Hiên từng gặp, trong lòng có chuẩn bị, đưa tay về đón đỡ, đồng thời bước chân liên tục nhoáng lên, không cứng đối cứng tiếp xúc bất cứ lần nào với Tô Trầm, ức hiếp hắn mù.
Nhưng ngay tại cùng lúc hắn đón đỡ, Tô Trầm lại đem một câu đưa vào trong tai hắn: “Lâm Nghiệp Mậu đã về nhà, ngươi không lo lắng sợ hãi sao?”
Cái gì?
Trong lòng Lâm Tịnh Hiên chấn động, lần ra tay này lập tức chịu ảnh hưởng.
Đao bàn tay của Tô Trầm đã chém vào trên cổ tay Lâm Tịnh Hiên, ép đôi tay Lâm Tịnh Hiên bật về, nện thẳng ở trên ngực chính hắn.
Tô Trầm được thế không tha người, tiếp tục ép lên, lời nói ngưng tụ thành một đường, như kim chui vào trong lòng Lâm Tịnh Hiên: “Chuyện ngươi giựt giây Lâm Nghiệp Mậu tới giết ta, để từ trong đó mưu lợi bất chính, ngươi cho rằng có thể giấu nổi ta?”
“Không biết ngươi đang nói gì.” Lâm Tịnh Hiên trả lời, lôi âm nổ vang che dấu hắn nói chuyện, Tô Trầm lại nghe rõ. Hoặc là nói hắn không cần nghe cũng biết Lâm Tịnh Hiên đang nói cái gì.
Lôi Âm Đao tiếp tục bổ ra, liên trảm mười tám đao, đồng thời nói: “Ngươi có thể phủ nhận đối với ta, nhưng điều đó hữu dụng sao? Ngươi là như thế nào ăn nói với Lâm Viễn Kiều Lâm Hưng Vinh hắn đến đuổi giết ta? Là nói hắn tự mình quyết định nhỉ? Khi đó, ngươi nhất định cho rằng hắn đã chết, đem mọi trách nhiệm đẩy tới trên thân hắn là được. Nhưng ngươi không ngờ hắn chưa chết... Nói cách khác, chỉ cần hắn tỉnh lại, liền có thể vạch trần lời nói dối của ngươi.”
Lâm Tịnh Hiên bị hắn nói một câu trúng tâm khảm, trong lòng hoảng hốt, ra tay chậm một tia, Tô Trầm đã áp sát cơ thể Lâm Tịnh Hiên, một cú lên gối hung ác vô cùng húc ở chỗ bụng dưới của Lâm Tịnh Hiên, hắn đau đến mức hộc máu bay lên.
“Đừng để hắn tới gần ngươi!” Đám con em Lâm gia ùn ùn kêu to.
Chỉ là lúc này Lâm Tịnh Hiên tâm thần đại loạn, đối mặt Tô Trầm công kích cuồng dã căn bản không có sức chống trả.
Oành!
Lôi Âm Đao của Tô Trầm lại lần nữa chém ở trên vai Lâm Tịnh Hiên, túm lấy hắn chợt hướng ra phía ngoài phóng đi, vào thẳng trong rừng, dọc đường cũng không biết húc gãy bao nhiêu cây cối, càng cày ra ở trên mặt đất một khe nứt thật sâu.
Vừa húc, Tô Trầm vừa nói: “Lâm Nghiệp Mậu bị ta trút Thất Nhật Túy, còn bốn ngày nữa sẽ tỉnh lại. Chờ sau khi hắn tỉnh lại, sẽ xảy ra chuyện gì, ngươi tự biết. Nếu không muốn chết, thì tự cứu đi.”
“Ngươi muốn ta đi giết Lâm Nghiệp Mậu?” Lâm Tịnh Hiên rốt cuộc hiểu tâm tư Tô Trầm: “Sau đó ngươi liền có thể mượn cơ hội áp chế ta?”
Tô Trầm cười hê hê: “Đây chẳng phải là lối suy nghĩ của ngươi lúc trước sao?”
Quay người đánh một đòn, nện ở trên bụng dưới Lâm Tịnh Hiên, lực lượng cuồng bạo đánh toàn thân Lâm Tịnh Hiên run lên.
Hắn vẫn kiên trì: “Ngươi đừng hòng!”
Tô Trầm cười ha ha: “Ngươi sẽ đáp ứng. Khi nào nghĩ thông suốt, thì khi đó tới tìm ta, không có ta hỗ trợ, ngươi không giết nổi hắn. Nhớ kỹ, ngươi chỉ có bốn ngày thời gian.”
Lại một cú đấm nện ở trên mặt Lâm Tịnh Hiên.
Hắn nói: “Về phần bây giờ, mặc kệ ngươi có đồng ý hay không, ngươi cũng phải thua.”
Túm chặt cổ Lâm Tịnh Hiên, mang hắn hung hăng ấn xuống dưới đất.
Một cuộc chiến đấu nhẹ nhàng vui vẻ, toàn bộ người Lâm gia nhìn mà đều không nói nên lời.
Cả khuôn mặt Lâm Hưng Vinh cũng cứng đờ, đám con em Lâm gia càng là ai cũng tràn ngập cơn giận, tất cả đều không nghĩ ra sao có thể như vậy, chỉ có Cố Khinh La vui vẻ ra mặt.
Tự nhiên kiếm được một con Bái Nguyệt Thiềm Thừ, tâm tình như thế nào cũng không sao tệ được.
Người Lâm gia còn muốn tái chiến, Cố Khinh La lại đã mở lời ngăn cản, lý do càng thêm minh chính ngôn thuận.
Người ta mặc kệ nói như thế nào cũng là khách Lâm gia ngươi mời đến, luận bàn mấy lần thì được, xa luân chiến thì miễn đi.
Mọi người không còn lời nào để nói, cùng nhìn Lâm Hưng Vinh. Lâm Hưng Vinh trầm khuôn mặt già, phẩy tay áo, lại cứ thế bỏ đi.
Đi rồi!
Chủ nhà ném nồi, người phía dưới cũng chỉ có thể tiếp nhận. Chỉ là vừa nghĩ đến về sau nói tới, Tô Trầm đến Lâm gia làm khách, thuận tiện nghiền ép một đám con em Lâm gia, sợ là không tránh được.
Sự tình cứ như vậy chấm dứt, ở sau khi uống trà cùng Cố Khinh La, cảm giác mình đã kéo đủ thù hận, Tô Trầm rốt cuộc biết điều về Tô phủ.
Ra khỏi Lâm phủ, Tô Trầm đi Ngọc Chân các trước một chuyến, đây là buổi sáng Đường Chân bảo người chuyển lời gọi hắn tới, nhưng hắn bận việc Lâm gia tạm thời không rảnh.
Sau khi đến Ngọc Chân các, vừa hỏi Đường Chân, quả nhiên không ngoài dự liệu, ở trong hơn một trăm ngày đã qua, Đường Chân đã đem toàn bộ Áo văn còn lại dịch ra.
Phân biệt là Định Thần Thuật, Nguyên Năng Phi Đạn cùng Di Hình Hoán Ảnh Tô Trầm rất muốn.
Nhưng ở chỗ Ô Nhĩ Lý Khắc, nó không tên Di Hình Hoán Ảnh, gọi là Bạch Tháp Chiết Dược.
Bạch Tháp là một tổ chức Áo tộc cỡ lớn tồn tại thời kì Áo Thế đế quốc, chuyên môn nghiên cứu phương thức khai phá cùng lợi dụng nguyên năng. Nguyên khí sĩ của tổ chức này thích lấy Bạch Tháp làm tiền tố nguyên kỹ bọn họ phát minh, bởi vậy có cả một dòng Áo thuật Bạch Tháp.
Bạch Tháp Chiết Dược chính là một trong số đó.
Khác với Tô Trầm dự đoán, hắn vốn tưởng nguyên kỹ loại Di Hình Hoán Ảnh này là một nguyên kỹ loại không gian thực ảo thuật, không ngờ Bạch Tháp Chiết Dược lại là một Áo thuật loại không gian chân chính.
Nguyên kỹ loại không gian xưa nay là bộ phận cao cấp nhất trong lịch sử vận dụng nguyên năng, nó vĩnh viễn đều ở danh sách thượng tầng nhất của nguyên kỹ, chỉ có nguyên khí sĩ thực lực mạnh nhất mới có tư cách chạm đến nó.
Nhưng điều mọi người không biết là, sớm từ thời kì Áo Thế đế quốc, Áo tộc đã có người thử đem nguyên kỹ không gian kéo xuống khỏi thần đàn, để nguyên sĩ tầng cấp thấp hơn cũng có thể vận dụng.
Bạch Tháp Chiết Dược chính là ở dưới điều kiện tiên quyết này được sáng tạo ra.
Chính bởi vậy, đặc điểm lớn nhất của Bạch Tháp Chiết Dược chính là ngưỡng cửa sử dụng thấp, nguyên sĩ cấp thấp cũng có thể sử dụng, nguyên lực tiêu hao cũng không phải quá lớn.
Mà trả giá, chính là nó mô hình nguyên lực dị thường phức tạp cùng khoảng cách nhảy siêu ngắn.
Khoảng cách nhảy của Bạch Tháp Chiết Dược có liên hệ nhất định với thể trọng bản thân, cơ bản chính là thể trọng càng nhẹ, có thể nhảy khoảng cách càng xa. Nhưng xa nữa cũng chỉ sáu bảy thước, hướng xa xa nữa cơ bản không làm được. Nói cách khác, không thể dùng để chạy trốn, chỉ có thể sử dụng ở trên chiến trường. Ngoài ra chính là không thể nhảy tới nơi có trở ngại, cũng chính là không thể xuyên tường.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất