Chương 153: Tổ hợp (1)
* * *
Vương Đấu Sơn cười to nói: “Còn muốn chạy? Tất cả lưu lại cho lão tử!”
Đôi tay tản ra, hào quang Tuyết Hạc nở rộ, một làn sóng ánh sáng màu tuyết thổi quét hai người, đem hai người nuốt chửng tại chỗ.
Đợi làn sóng ánh sáng biến mất, hai thí sinh kia đã bất tỉnh nhân sự.
“Không tệ. Đây là chiêu số gì?” Tô Trầm đi tới hỏi, thuận tiện lấy điểm các thí sinh kia. Vừa lúc bốn người, mỗi người hai tên.
“Huyết mạch nguyên kỹ, Tuyết Chấn Bạo, thế nào, lợi hại chứ?” Vương Đấu Sơn đắc ý trả lời.
Một đòn Tuyết Chấn Bạo này, uy lực cực lớn, không thua Toái Vân Liệt Không chút nào, lại là công kích quần thể, bởi vậy lại ở trên Toái Vân Liệt Không.
“Nhưng công kích như vậy, sử dụng tiêu hao hẳn là cũng không ít nhỉ?” Nhìn sắc mặt Vương Đấu Sơn hơi trắng bệch, Tô Trầm hỏi.
Mập mạp lập tức tiêu trừ đắc ý, có chút xấu hổ cười nói: “Vẫn bị ngươi nhìn ra, chiêu này rất tốn sức, dưới tình huống bình thường ta cũng không muốn tùy tiện dùng.”
Mập mạp chết tiệt có ý khoe khoang, đi lên đã là tuyệt chiêu sát thủ, ngại là bị người ta nhìn thấu nền móng, liền không vênh váo nổi nữa.
Nghĩ chút, chuyển giọng, nói: “Ngươi vừa rồi là chiêu số gì? Sao uy lực lớn như vậy, là huyết mạch nguyên kỹ sao?”
“Không phải, là một loại kỹ xảo thay đổi ta tự nghiên cứu.”
“Không phải huyết mạch nguyên kỹ còn có thể có uy lực như vậy?” Trên mặt mập mạp lộ ra nét kinh ngạc: “Ngoan ngoãn của ta, vậy không tệ đâu.”
Tô Trầm lắc đầu: “Ta cũng mới nghiên cứu ra, còn không quá thuần thục, mỗi lần ngưng tụ đều cần hao phí không ít thời gian.”
Vương Đấu Sơn bừng tỉnh đại ngộ: “Trách không được ngươi lúc trước cần ta giúp ngươi bám trụ. Đúng rồi, công kích như vậy, ngươi nhiều nhất có thể sử dụng mấy lần?”
Tô Trầm cũng không gạt gã, trả lời: “Nếu là thời kì toàn thịnh, có thể sử dụng xấp xỉ một trăm lần.”
Nghe được con số này, Vương Đấu Sơn bị dọa giật mình: “Nhiều như vậy?”
Huyết mạch của gã tuy cường đại, lại không cách nào liên tục vận dụng. Lấy thực lực trước mắt của gã, Toái Vân Liệt Không nhiều nhất dùng liền nhau hai mươi lăm lần, về phần Tuyết Chấn Bạo, dùng liền nhau năm lần đã là cực hạn, không ngờ Bạo Liệt Hỏa Điểu của Tô Trầm thế mà có thể sử dụng nhiều lần như vậy.
Thật ra cái này hắn lại hiểu lầm Tô Trầm rồi.
Bạo Liệt Hỏa Điểu của Tô Trầm quả thực tiêu hao không lớn, nhưng cũng không tới mức chênh lệch bảy tám lần.
Mấu chốt Tô Trầm đồng thời còn là tu vi Dẫn Khí tầng năm, Bạo Liệt Hỏa Điểu sử dụng một lần, nguyên lực tiêu hao khoảng nửa hoàng tinh, lấy tu vi tầng năm thi triển, tự nhiên có thể sử dụng nhiều hơn trăm lần.
Nhưng cho dù không phải tu vi tầng năm, tu vi tầng hai cũng có thể thi triển bốn mươi lần, con số vẫn khả quan, từ phương diện này so sánh, Bạo Liệt Hỏa Điểu lại so với huyết mạch nguyên kỹ của Vương Đấu Sơn còn hơn một bậc.
Vương Đấu Sơn không ngờ sẽ gặp phải một tên quái thai như vậy, kinh ngạc nhìn nhìn Tô Trầm, đột nhiên nghĩ đến cái gì, cười nói: “Ta có chủ ý. Ngươi không phải nói nguyên kỹ này ngươi còn chưa thuần thục sao? Ta thấy không bằng cứ như vậy, ta giúp ngươi ở phía trước bám trụ, ngươi ở phía sau dùng Bạo Liệt Hỏa Điểu. Con chim lửa này của ngươi uy lực lớn, còn có thể truy kích mục tiêu, thích hợp nhất tốc chiến tốc thắng, bảo đảm những thằng cha kia chịu không nổi!”
Mắt Tô Trầm cũng hơi sáng lên: “Vừa lúc có thể thuần thục một phen.”
Rầm rầm!
Trong tiếng nổ vang kịch liệt, hai bóng người ngã bay ra.
“Tiếp theo, ngươi một tên, ta một tên.” Theo thí sinh khóc thét, là tiếng hưng phấn chia của từ Vương Đấu Sơn.
Hai người đồng thời lao tới, mỗi người một tên bắt lấy mục tiêu, sau khi cướp điểm lập tức rời khỏi, tốc độ nhanh tới mức không cho người ta thời gian phản ứng, đợi mục tiêu bị “đánh cướp” kia tỉnh ngộ lại, hai người sớm đã nhẹ nhàng đi xa.
“Ta bốn điểm, ngươi thì sao?” Vương Đấu Sơn hỏi.
“Nhiều hơn ngươi chút, năm điểm.” Tô Trầm trả lời.
“Xùy, thực ít.” Vương Đấu Sơn bĩu môi.
Sau khi trải qua một ngày chiến đấu, không ít thí sinh bị đào thải, thí sinh còn lại hẳn là không ít điểm. Bọn họ lại chỉ đạt được một chút như vậy, chỉ có thể nói vận khí rất không tốt.
Điểm đã không đủ, vậy chỉ có thể dùng số người bù lại.
Vương Đấu Sơn Tô Trầm vốn thuộc loại cấp bậc cao thủ trong thí sinh, bây giờ liên hợp lại, thì càng không có người nào có thể đối phó bọn họ, ở khu thứ sáu có thể nói là một đường hoành hành.
Bởi vì không còn áp lực Táng Linh Đài, Tô Trầm cũng không vội đi khu khác, cho nên vui vẻ trước cùng Vương Đấu Sơn càn quét khu sáu, thuận tiện thuần thục vận dụng Bạo Liệt Hỏa Điểu.
Vương Đấu Sơn phụ trách cuốn lấy đối thủ, Thiên Vũ Thủ của gã vốn sở trường vây ngăn, khi toàn lực thi triển ra, quả nhiên là ngay cả con muỗi không được cho phép cũng đừng mơ bay qua.
Tô Trầm thì đứng ở phía sau an tâm chà xát chim lửa của hắn.
Bạo Liệt Hỏa Điểu uy lực cường hãn, còn có thể tự động truy kích đối thủ, người khác lại chưa từng gặp loại chiêu số này, cho nên có thể nói là đánh cái nào chuẩn cái đó, trên cơ bản chỉ cần đụng tới đối thủ, đi lên như vậy ha ba chiêu là có thể xử lý xong.
Nếu đụng phải đối thủ một đòn Bạo Liệt Hỏa Điểu không thể xử lý xong, vậy bổ sung một cái nữa.
Chiến đấu bởi vậy trở nên thoải mái đơn giản, hai người liên thủ, dọc đường nghiền áp đánh đâu thắng đó không gì cản nổi.
Bạo Liệt Hỏa Điểu vốn là Hỏa Cầu Thuật diễn biến mà có, nắm giữ cũng trở nên dễ dàng hơn nhiều. Sau khi trải qua hơn trăm lần vận dụng, Tô Trầm đối với vận dụng Bạo Liệt Hỏa Điểu cũng dần dần quen thuộc.
Cùng lúc đó, khu thứ sáu cũng rốt cuộc biết có hai sát tinh như vậy liên thủ mang phiền toái cho bọn họ, trong lúc nhất thời mỗi người cảm thấy bất an. Cuối cùng cũng không biết là ai, thế mà dẫn đầu tổ chức một tổ liên hợp thí sinh nhiều tới hơn ba mươi người, bao vây tiễu trừ hai người.
Vương Đấu Sơn và Tô Trầm không biết, lao đầu vào trong cạm bẫy, ngay lúc chuẩn bị động thủ đối với mấy con mồi kia, lại thấy chung quanh nháy mắt trào ra mấy chục thí sinh bổ nhào tới, bị dọa giật mình, nhanh chân bỏ chạy.
Thực lực cường giả ở lúc này thật sự bày ra, hơn ba mươi thí sinh liên hợp, tuy ép hai người chật vật chạy trốn, lại không thể giữ được bọn họ.
Tô Trầm đơn giản nhất, hắn đem Yên Xà Bộ vận dụng đến cực hạn, tốc độ chợt tăng lên, ở trước khi thí sinh hợp vây liền xông ra.
Vương Đấu Sơn cũng không chậm, sau lưng tái hiện hư ảnh Tuyết Hạc, toàn thân chợt lao lên trời cao, thế mà ở không trung lướt đi một vòng, lao xuống rời đi. Tuy bị nguyên kỹ của vài tên thí sinh đập vài cái, tạo ra chút thương thế, nhưng vẫn thành công thoát khỏi bao vây.
Hai người cùng nhau chạy như điên, phía sau là vô số thí sinh đuổi theo, lại phát hiện thực lực kém đối phương, ngay cả tốc độ cũng kém, dần dần bị hai người cắt đuôi.
Chỉ có một thí sinh tốc độ rất nhanh, cũng không thấy hắn có nguyên kỹ gì, cứ như vậy sải một đôi chân dài chạy như điên, thế mà từ đầu tới cuối cắn chặt hai người.