Nguyên Huyết Thần Tọa

Chương 166: Hợp tác mới (Thượng) (1)

Chương 166: Hợp tác mới (Thượng) (1)



* * *

Tô Trầm không biết là, khi hắn đánh ngã Kim Linh Nhi, trên đài cao đã xôn xao thành một mảng.
Khảo hạch tiến vào ngày thứ ba, thí sinh lưu lại đã càng ngày càng ít, thí sinh tinh anh thì càng ngày xuất hiện càng nhiều ở trên quầng sáng.
Tần suất Tô Trầm xuất hiện cũng tăng rõ ràng, vừa rồi một trận chiến đó càng hoàn toàn bày ra ở trước mặt mọi người.
Tô Trầm thế mà đánh bại Mê Điệp Kim Linh Nhi?
Đêm qua một đêm truy hung, đã khiến biểu hiện của hắn chấn động tất cả mọi người. Nhưng kinh diễm như thế nào nữa, cũng sẽ không giật mình như bây giờ giờ khắc này.
Tuy bản thân tiểu cô nương này vũ lực tương đối bình thường, nhưng có thể khống chế người khác để mình dùng, khiến nàng ở lúc chiến đấu luôn có thể lấy nhiều hiếp ít, lại thêm bản thân cũng có chiến lực không tệ, khiến nàng trong lần khảo hạch này rõ ràng ở vị trí đỉnh cao, gần với số ít mấy người bọn Cơ Hàn Yến Chung Đỉnh.
Không ngờ là một tuyển thủ hạt giống như thế, lại bị một thí sinh không có huyết mạch đánh bại, mọi người đều kinh ngạc không thôi.
Có người đã nói: “Xem ra, Long Phá Quân mới thật sự sắp xuất hiện rồi, lấy điểm của Kim Linh Nhi, mười danh ngạch đầu nhất định có một phần của hắn.”
“Cái gì Long Phá Quân, cũng chỉ là mưu lợi mà thôi. Người này thực lực chân thật phi thường tầm thường, chính diện tác chiến, tuyệt đối không có khả năng là đối thủ của bất cứ một thí sinh nào trong mười hạng đầu, chỉ là trời sanh tính giả dối, thích chơi phục binh.”
“Đúng vậy đúng vậy, trận địa bầu rượu kia hắn bày không tệ, lại chung quy không phải thực lực bản thân, cho dù đến một lần nữa, Kim Linh Nhi cũng sẽ không mắc mưu.”
“Kim Linh Nhi cũng là quá mức sơ ý, mới cho hắn cơ hội lật kèo.”
“Lời tuy như thế, có thể ở dưới loại tình huống đó tính kế được tất cả cái này, cũng không tầm thường rồi.”
“Nhưng chung quy không gánh vác được việc lớn. Con đường cơ mưu giảo quyệt, xét cho cùng là đường nhỏ. Trước mặt đàn thú, kế sách công tâm thế nào cũng là không có ý nghĩa, chỉ có thực lực đao thật thương thực mới là đạo lý cứng rắn.”
“Đúng là như thế, hắn tuy có thể vào mười hạng đầu, nhưng chung quy không phải Long Phá Quân, không có phần thực lực lòng dạ đó của gã.”
“Ta lại cảm thấy, thực lực chung quy có thể tăng lên, tâm trí không thể tu luyện. Nếu là ta, ta càng nguyện ý xem trọng tiểu tử này.”
“... Lời này nghe cũng có chút đạo lý.”
“Nhưng cho dù như vậy, tiểu tử này cũng sẽ không có tương lai gì. Vậy mà dám đuổi giết người Phan gia, hê hê. Phan Tường tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn.”
Một đám quý tộc ùn ùn nghị luận, có kẻ than thở kinh diễm, ác ý hạ thấp có, oán hận phẫn nộ cũng có.
Trong đám người, mấy ánh mắt nhìn chằm chằm Tô Trầm, giống như muốn nhớ kỹ hắn.
Một thanh âm trầm thấp vang lên: “Dám giết con ta, Tô Trầm này phải chết!”
Trong một bên khác, Tô Trường Triệt cũng đang gặp phải phiền não tương tự.
Một mặt, là Tô Trầm thành công tiến vào mười hạng đầu, không ít người đang tới chúc mừng. Nhưng một mặt khác, Tô Trầm giết Phan Việt, nhất định đắc tội một đại huyết mạch quý tộc.
Lúc này, Tô gia nên đi nơi nào?
Tô Trường Triệt nhất thời mờ mịt.
So sánh, Tô Thành An thản nhiên hơn nhiều.
Ở sau khi thấy Tô Trầm giết Phan Việt, tâm tình mâu thuẫn chợt buông xuống.
Lúc đó đang có người hướng Tô Thành An chúc mừng, Tô Thành An trầm giọng nói: “Không cần chúc mừng, nghịch tử kia, đã sớm không phải con ta. Hắn có thành tựu lớn bao nhiêu, không quan hệ với ta, gây họa như thế nào, cũng không quan hệ với ta.”
Một câu cuối cùng này, trái lại đã nói hết tiếng lòng.
Gian nan ngồi dậy, Kim Linh Nhi chỉ cảm thấy mũi vừa xót vừa đau, lấy tay lau một lần, thế mà đầy máu tươi.
Khốn kiếp!
Thằng cha này, hắn đánh vào mũi của mình!
Hắn sao có thể làm ra chuyện như vậy đối với một cô gái thanh xuân!
Trong lòng tràn ngập phẫn nộ, nhưng vừa ngẩng đầu, nhìn thấy Tô Trầm hướng nàng đi từng bước, đầy khí phách, rốt cuộc ý thức được không ổn, nàng che ngọc bài kêu lên: “Điểm có thể cho ngươi, nhưng đừng đánh vỡ ngọc bài của ta!”
Tô Trầm dừng bước, trường đao chỉ Kim Linh Nhi: “Bây giờ biết cần đàm phán rồi? Sao không sớm làm?”
Nét phẫn nộ chợt lóe qua trong mắt Kim Linh Nhi: “Nếu không phải ngươi dùng thủ đoạn không biết xấu hổ, ngươi cho rằng ta sẽ sợ ngươi?”
Tô Trầm lắc đầu: “Quả nhiên là tiểu thư đại gia quý tộc, ngay cả cầu xin tha thứ cũng không biết.”
Thuận tay vụt một nhát sống đao ở trên lưng Kim Linh Nhi, đem nàng đánh một phát nằm sấp xuống.
“Ngươi!” Kim Linh Nhi giận dữ.
Từ nhỏ đến lớn, không ai dám đối với nàng như vậy.
Tô Trầm đã bóp chặt cổ họng của nàng, chỉ chỉ thi thể Phan Việt cách đó không xa nói: “Ngươi tốt nhất nhìn cho rõ tình huống bên kia, sau đó ngươi mới có thể hiểu, ngọc bài tan vỡ thật ra không phải kết cục tệ nhất, còn có chuyện so với cái này càng đáng sợ hơn.”
Nhìn thấy thi thể Phan Việt, lòng Kim Linh Nhi run lên: “Ngươi đã giết hắn?”
“Là ngươi cùng ta.” Tô Trầm sửa đúng: “Một đòn Bạo Liệt Hỏa Điểu kia vốn là đánh về phía ngươi. Nhưng cái này đã không quan trọng, quan trọng là ta bây giờ khẳng định đã đắc tội một huyết mạch quý tộc. Cho nên ta cũng không có lý do sợ hãi đắc tội thêm một cái nữa, đúng không?”
Kim Linh Nhi ngơ ngác nhìn hắn, dưới mặt quỷ âm lãnh, đôi mắt vô tình khiến tâm thần Kim Linh Nhi run lên, toàn bộ phẫn nộ cùng bất khuất ở trong phút chốc tan thành mây khói, còn lại chỉ có sợ hãi.
Một khắc đó, cánh mũi nàng cay cay, thế mà ‘Oa’ một tiếng bắt đầu khóc.
Nhìn thấy Kim Linh Nhi cất tiếng khóc rống, Tô Trầm cũng dại ra.
Hắn như thế nào cũng không ngờ được, Mê Điệp Kim Linh Nhi này được liệt vào một trong mấy thí sinh hạt giống cường đại nhất, thế mà còn có một mặt yếu đuối như vậy.
Giờ khắc này khóc như mưa, ta thấy còn thương, nào còn có sự cường thế lúc trước.
Mặc dù Tô Trầm cũng có vài phần không thích ứng, tâm địa vốn cứng như sắt thép cũng vì thế mềm đi vài phần.
Ho nhẹ một tiếng, hắn nói: “Được rồi, đừng khóc nữa, ta chưa nói muốn giết ngươi.”
Tiếng khóc của Kim Linh Nhi không dừng, lại nức nở một hồi lâu mới ngừng được nói: “Vậy ngươi cũng sẽ không đánh nát ngọc bài của ta để cho ta bị loại đúng không?”
“Nếu ngươi cam đoan không tìm ta gây sự nữa.” Tô Trầm trả lời.
“Ta bây giờ còn lấy cái gì gây sự với ngươi.” Kim Linh Nhi than thở: “Thật không dễ gì khống chế được một tên huyết mạch quý tộc, còn đánh mất vì ngươi. Bây giờ tên kia khẳng định vừa thấy ta là chạy, muốn tìm một tên thực lực cường lại dễ khống chế như vậy nữa là không dễ dàng.”
“Nhưng chung quy sẽ tìm được, đúng không?” Tô Trầm cười nói: “Nếu không phải quá kén chọn.”
Kim Linh Nhi lườm hắn: “Được rồi, ta dùng huyết mạch Kim gia ta thề, chỉ cần ngươi không đánh nát ngọc bài của ta, lần thi này ta sẽ không tìm ngươi gây sự nữa... Về sau cũng không tìm.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất