Nguyên Huyết Thần Tọa

Chương 167: Hợp tác mới (Thượng) (2)

Chương 167: Hợp tác mới (Thượng) (2)



* * *

“Xem, vậy không phải rất tốt.” Tô Trầm thu đao, nhân tiện cướp điểm trên ngọc bài của Kim Linh Nhi đi.
Kim Linh Nhi này điểm thật sự không ít, Tô Trầm một lần đã được một trăm sáu mươi hai điểm, Tô Trầm nhìn mà cũng lập tức ngây ngẩn cả người: “Nhiều như vậy?”
Khuôn mặt nhỏ của Kim Linh Nhi giật giật, ủy khuất đến tột đỉnh: “Nhiều nữa không phải vẫn bị ngươi đoạt đi rồi. Bây giờ xong rồi, một lần mất nhiều điểm như vậy, mười hạng đầu khẳng định không có nữa.”
Bộ dáng thế mà lại muốn khóc.
Tô Trầm vội an ủi: “Này, này, ngươi đừng khóc nha. Không phải là mười hạng đầu sao? Có gì hiếm lạ. Không cần để ý những hư danh này.”
“Ngươi biết cái gì!” Kim Linh Nhi kêu lên: “Thí sinh có thể tiến vào mười hạng đầu của thi quận, sẽ được liệt vào hạt giống tiềm lực, ở Tiềm Long viện sẽ có rất nhiều lợi ích thêm vào.”
“Lợi ích thêm vào?” Tô Trầm sửng sốt: “Có cái gì?”
“Cái đó thì nhiều lắm. Ví dụ như nơi tu luyện tốt nhất, ví dụ như quyền hạn mượn đọc ở thư viên lớn, còn có thể chỉ định đạo sư của mình, tóm lại, rất nhiều đặc quyền chỉ có hạt giống tiềm lực mới có thể đạt được. Bằng không ngươi cho rằng bổn cô nương cần gì liều mạng kiếm được như vậy? Nếu chỉ vì danh ngạch tiến vào Tiềm Long, bổn cô nương bây giờ dừng tay cũng không có gì ảnh hưởng. Không ngờ xui xẻo như vậy gặp ngươi, rõ ràng thực lực so ra kém người ta, lại vẫn thua ngươi.” Kim Linh Nhi càng nói càng ủy khuất.
Nàng nếu thua người thực lực mạnh hơn mình cũng sẽ tiếp nhận, nhưng gặp được Tô Trầm kẻ khác loại như vậy, rõ ràng thực lực không bằng nàng, lại dùng giảo quyệt thắng nàng, trong lòng tự nhiên không phục các kiểu.
“Thì ra là như thế.” Tô Trầm sờ sờ cằm.
Đối với nơi tu luyện các thứ, Tô Trầm ngược lại không thèm để ý, hắn có đôi mắt nguyên năng, nhu cầu đối với tu luyện tài nguyên cực ít, nhưng quyền hạn đọc ở thư viện lớn ngược lại là rất quan trọng.
Ở thế giới này, tri thức là có giá, từ trước tới nay không có khả năng không trả giá gì mà dễ dàng có được.
Thư viện lớn của Tiềm Long viện nghe nói có được sách cất chứa số lượng phong phú nhất trong nước Long Tang, không chỉ có phong phú các loại nguyên kỹ, thuật hấp thu, tương tự cũng có các loại tri thức trân quý.
Nhưng muốn đọc những thứ này đều cần quyền hạn thư viện, không có quyền hạn là không có khả năng mượn đọc được bất cứ một quyển sách nào.
Tô Trầm không biết hạt giống mười hạng đầu có thể đạt được quyền hạn cấp mấy, nhưng nếu đây là một con đường tắt đạt được quyền hạn, quả thực phải tranh thủ.
Nhất là... Hắn hình như đã không cần tranh thủ nữa.
Ở sau khi đạt được điểm trên thân đám người Kim Linh Nhi, Phan Việt, điểm của Tô Trầm đã đạt tới 587 điểm.
Tô Trầm không biết điểm này là bao nhiêu, nhưng có thể khẳng định, điểm cao như thế, quá nửa đã đứng trong mười hạng đầu.
Một điểm này chỉ cần tính toán chút là có thể biết.
Lần này thí sinh tổng cộng hơn một vạn người, chia đều mỗi người ba điểm, chính là tổng điểm hơn ba vạn, lại thêm đưa vào hung thú vân vân, nhắm chừng tổng điểm sẽ không vượt qua năm vạn.
Lấy Tô Trầm 587 điểm làm ví dụ, người như vậy chỉ cần có mười người, đã chiếm mất một phần mười số điểm.
Cho nên thứ tự của Tô Trầm nhất định không có khả năng quá thấp, hắn nếu hạng năm mươi, vậy chẳng phải là một trăm hạng đầu chia đều năm trăm điểm, một trăm người liền chia cắt mất năm vạn điểm rồi.
Nếu trên trường thi chỉ còn lại có một trăm người trái lại có khả năng này, nhưng dọc đường, Tô Trầm dám khẳng định trường thi ít nhất còn có mấy trăm đến một ngàn người.
Cơ sở số người đông đúc như thế, đã quyết định thí sinh xếp mấy hạng đầu điểm không có khả năng thái quá, cho nên Kim Linh Nhi nói đã vào mười hạng đầu đương nhiên không có vấn đề quá lớn, cho dù chưa tiến vào, nhắm chừng cũng sắp rồi.
Đương nhiên, bởi vì Tiềm Long khảo hạch chỉ nói cho thí sinh điểm, không nói cho mọi người thứ hạng, bởi vậy ai cũng không thể xác định một điểm này, cũng bởi vậy ai cũng không dám buông lỏng.
Đây vốn cũng là mục đích của Tiềm Long viện, chính là làm cho mọi người không dám thấy đủ, không dám buông lỏng.
Tô Trầm vốn hắn chỉ muốn đạt được bốn danh ngạch ở Lâm Bắc đã biết đủ rồi, nếu không phải dọc đường đuổi giết Phan Việt, căn bản không có khả năng đạt được nhiều điểm vậy. Nhưng bây giờ đã đến một bước này, lại đã biết lợi ích của vào mười hạng đầu tổng bảng, tự nhiên không muốn bỏ qua nữa.
Thời khắc này sau khi trầm ngâm một lát, nói: “Ngươi muốn tiến vào mười hạng đầu?”
Kim Linh Nhi hai mắt đẫm lệ nhìn hắn: “Đây không phải nói lời thừa sao?”
“Ta có thể giúp ngươi.” Tô Trầm nói.
“Giúp ta?” Kim Linh Nhi ngạc nhiên: “Giúp như thế nào?”
“Chúng ta hợp tác.” Tô Trầm nói: “Ngươi không phải cần một đối tượng khống chế sao? Ta đến làm đối tượng khống chế của ngươi, như thế nào?”
“A?” Kim Linh Nhi hoàn toàn choáng váng.
Khi Kim Linh Nhi còn chưa phản ứng lại, lại đã dẫn trước hiểu mục đích của Tô Trầm...
Lại là một đợt xôn xao.
Một lần này, lại là đang ùn ùn nghị luận Tô Trầm giảo quyệt.
“Ta xem như hoàn toàn phục tiểu quỷ này, chủ ý như vậy cũng có thể để cho hắn nghĩ ra được.” Có người đã tán thưởng nói.
“Đúng vậy, cố ý ngụy trang là con rối của Kim Linh Nhi, thực ra có thần trí của mình, làm bộ khô khan, thầm giấu cơ hội biến hóa. Một khi xảy ra chiến đấu, có người không biết tất thiệt thòi lớn.”
“Cái này còn chưa tính, mấu chốt của mấu chốt vẫn là Kim Linh Nhi có thể tìm người khác khống chế tiếp, che giấu thực lực, chờ thời cơ mà hành động.”
“Rõ ràng là lực lượng hai người, lại bị coi là thực lực một người, mặc kệ là ai, đều nhất định sẽ chịu đau khổ, mắc cái bẫy này cũng sẽ không nhẹ đâu.”
Một đám người ầm ầm nghị luận, khen không dứt miệng đối với Tô Trầm.
Đương nhiên cũng có người nói năng lạnh nhạt, nói Tô Trầm đắc tội Phan gia nhất định không có kết quả tốt, lại bị người ta khinh thường nói, Phan gia chỉ là hỗn huyết quý tộc, nếu Tô Trầm muốn đầu nhập nhà hắn, có thể bảo đảm Tô Trầm không phải lo.
Trong quý tộc cũng có cao thấp, thuần huyết hỗn huyết đó là cách phân chia thông thường nhất.
Kẻ nói chuyện là đại nhân vật Lữ gia thuần huyết quý tộc, ở Tam Sơn quận cũng coi như nhân vật gập ngón tay có thể tính, lần này có thể dùng lời nói ra sức nâng đỡ, lập tức được một nhóm người a dua.
Kéo theo người Tô gia vừa rồi còn đang lo lắng Tô Trầm, tâm tình mỗi người lại thả lỏng rất nhiều.
Nếu có thể được Lữ gia che chở, vẻn vẹn Phan gia đã tính là cái gì.
Trái tim Tô Thành An vừa mới thả lỏng, theo đó cảm xúc lại trở nên không phải, không biết nên tìm cơ hội lại nhận về đứa con trai này hay không.
Chỉ là vừa nghĩ đến chính hắn một kẻ làm cha thế mà phải hướng con trai cúi đầu, theo đó lại trở nên có vài phần không tình nguyện, chỉ cảm thấy chuyện mất mặt bậc này thật sự không nên đi làm. Nhưng nếu không làm, con trai ưu tú như thế thật sự sẽ bỏ mình mà đi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất