Chương 186: Lại ngộ
* * *
Loại khoái cảm này thành lập ở trên thất bại của người khác vô cùng tuyệt vời, cũng là trụ cột tâm lý chống đỡ tuyệt đại bộ phận người thất bại.
Nhưng sự khoái hoạt của hắn hiển nhiên không duy trì quá lâu.
Khi cánh cửa thứ hai sáng lên đèn xanh, khỉ ốm rõ ràng ngây dại.
“Qua rồi? Hắn thế mà thông qua rồi?”
Tô Trầm lại từ phía sau cửa đi ra, trên lệnh bài thân phận trong tay đã lại có thêm năm mươi điểm cống hiến.
“Được đấy, tiểu tử!” Khỉ ốm rất nhanh đã thu lại tâm tình chấn động, ra vẻ tán thưởng nói: “Muốn thử một chút cửa ải thứ ba hay không? Trong học sinh năm thứ nhất, có rất ít người có thể ở lúc này qua được cửa ải thứ ba.”
“Ừm.” Tô Trầm rất nghiêm túc suy nghĩ chốc lát, sau đó gật đầu nói: “Ta muốn thử chút.”
Sát, ngươi còn chơi thật!
Trong lòng khỉ ốm phát ra tiếng cười lạnh, quả nhiên là thằng cha không biết tiến thối.
Tiềm Long viện là bố trí dựa theo mười năm học, một năm hai cửa.
Nói cách khác, làm học viên năm thứ nhất, có thể hai cửa đã là đủ tư cách, cửa thứ ba thật ra đã thuộc về học viên năm thứ hai, đối với học viên năm thứ nhất mà nói, chỉ có người nổi bật trong đó mới có thể qua được.
Toàn bộ cống hiến đều là ở trên cơ sở này tiến hành thao tác. Có người xông qua trước, thưởng thêm, thông qua chậm, thì đối ứng khấu trừ.
Thật sự có thể làm được xông qua sớm, bình thường chỉ có các tuyển thủ hạt giống hạng nhất, nhưng người như vậy hiển nhiên không có khả năng là thằng cha không có huyết thống trước mắt này.
Cánh cửa thứ ba... Chờ lao đầu vào tường ăn bụi đi.
Khỉ ốm cười lạnh trong lòng.
Không lâu sau.
Khi cánh cửa đồng một lần nữa sáng lên đèn xanh, khỉ ốm kinh ngạc tới mức cằm cũng sắp rơi xuống.
Con mẹ nó chứ, hắn thế mà thật sự qua được cánh cửa thứ ba!
Trong thời điểm theo học, lấy thân phận không có huyết thống, xông qua cánh cửa thứ ba, điều này nếu để người ta biết, còn không kinh ngạc tới mức rụng răng?
Một lần này đi ra, Tô Trầm hiển nhiên không thoải mái như lúc trước.
Trên mặt xuất hiện vẻ mệt mỏi rõ ràng, cái trán cũng mang theo mồ hôi.
Nhưng trên mặt lại mang theo vui sướng, thì ra cửa ải thứ ba thưởng một trăm điểm.
Không biết mình nếu xông qua cửa ải thứ tư sẽ như thế nào.
Nhưng hắn vừa rồi ở bên trong cũng đã dùng hết thủ đoạn, ngay cả Bạch Tháp Chiết Dược và Nguyên Năng Phi Đạn mới nắm giữ cũng đã dùng ra, tự nghĩ muốn xông qua cửa ải thứ bốn cũng không có gì nắm chắc, cũng chỉ có thể dập tắt tâm tư này.
Tuy như thế, Tô Trầm vẫn hỏi khỉ ốm một câu: “Đúng rồi, xin hỏi trong học sinh năm nhất, có mấy người xông qua cửa ải thứ ba?”
Có lẽ là bởi Tô Trầm liên tục xông qua ba ải, giọng điệu khỉ ốm cũng trong chốc lát cung kính hẳn lên, tra xét ghi chép một phen rồi trả lời: “Cho tới bây giờ, bao gồm ngươi có tám mươi bốn người.”
Thế mà nhiều tới tám mươi bốn người sao?
Đây còn chưa bao gồm còn có một số người còn chưa đến vượt ải, nhưng cũng có thực lực để vượt ải.
Quả nhiên thiên hạ vô số người tài ba, chỉ riêng ở trong học viên năm thứ nhất đã có không ít cường giả.
“Vậy có ai xông qua cửa ải thứ tư không?” Tô Trầm lại hỏi.
Khỉ ốm lật một lần nữa, trả lời: “Năm người.”
Xông qua cửa ải thứ tư cũng có nhiều tới năm người sao?
“Có thể biết thân phận không?” Tô Trầm hỏi.
Khỉ ốm đáp: “Hai người lựa chọn giữ bí mật, ba người công khai thân phận. Phân biệt là Giang Tích Thủy, Nguyệt Lông Sa cùng Cơ Hàn Yến.”
Quả nhiên Cơ Hàn Yến cũng ở trong đó sao?
Lấy thực lực của nàng, điều này quả` thực không kỳ quái.
Hơn nữa xông qua cửa ải thứ tư, cũng không có nghĩa là dừng lại ở đây, Cơ Hàn Yến là người ngay cả Phan Hạo cũng có thể đọ sức, trên lý luận nàng ít nhất có thể xông qua cửa ải thứ năm. Không xông vào có thể còn là vì xuất phát từ sự cẩn thận.
Chỉ là không biết Giang Tích Thủy và Nguyệt Lông Sa lại là người nào.
Bên này khỉ ốm đã cười hì hì nói: “Đúng rồi, ngươi có thể xông qua ba ải, đã có tư cách lưu danh ở trên danh sách, muốn hay không...”
“Không cần.” Tô Trầm lắc đầu.
Hắn không có hứng thú đối với tên đề bảng vàng, ở sau khi xem những thứ tự này, Tô Trầm đã xác nhận, mình bây giờ, trên thực lực hẳn là đã xấp xỉ với Thụ Cung Trương Thánh An, Huyết Yêu Chung Đỉnh loại nhân vật này, lúc trước hắn ở trên kỳ thi Tam Sơn quận mưu lợi đủ loại mới đạt được hạng năm, bây giờ cuối cùng có thể nói danh xứng với thực.
Về phần Cơ Hàn Yến loại đỉnh cấp thiên tài này, hắn vẫn như cũ có một khoảng chênh lệch.
Nhưng không sao, mục tiêu không phải là dùng để đuổi theo sao?
Quay đầu nhìn thoáng qua cánh cửa thứ tư, trong lòng đã có tính toán, Tô Trầm xoay người rời đi.
“Hoan nghênh lần sau lại đến nha!” So sánh với lúc trước tản mạn lười nhác, giọng điệu khỉ ốm đã tràn ngập cung kính cùng nịnh bợ.
Vốn chỉ là muốn thử nguyên kỹ mới nghiên cứu ra, không nghĩ tới lại đạt được một trăm bảy mươi điểm cống hiến, khiến Tô Trầm cảm thấy rất hài lòng.
Tới Tiềm Long viện mấy tháng, tuy luôn ru rú trong nhà, Tô Trầm cũng biết tầm quan trọng của cống hiến ở Tiềm Long viện, biết rất nhiều dịch vụ trong Tiềm Long viện đều cần thông qua cống hiến để đạt được. Nghe nói như vậy, là vì cân bằng khác biệt của học viên, dù sao cái gì cũng dùng tiền để kết toán mà nói, học viên giàu có trời sinh đã chiếm ưu thế so với học viên nghèo khó, không tốt cho phát triển.
Chọn dùng phương thức cống hiến, ít nhất có thể khiến toàn bộ mọi người ở trên cùng điểm xuất phát.
Đương nhiên, công bằng thật sự là không tồn tại, cái khác không nói, chỉ riêng ưu thế trời sinh của huyết mạch quý tộc, đã là thứ người không có huyết mạch không thể bằng được, nhưng ở phương diện này, ai cũng không có cách nào cả.
Được một trăm bảy mươi lăm điểm cống hiến, lại thêm ban đầu có cống hiến, Tô Trầm muốn đi thư viện xem một chút.
Có lẽ là vì chịu Áo tộc ảnh hưởng khá sâu, Tô Trầm theo đuổi đối với tri thức vượt xa người bình thường.
Điều này cũng có liên quan với sự khác biệt của hai chủng tộc.
Áo tộc là chủng tộc điển hình tri thức quyết định thực lực, mỗi một đại áo thuật sư đồng thời cũng là đại học giả, dốc lòng nghiên cứu bí mật của thế giới.
Nhân tộc thì khác. Nhân loại cũng nghiên cứu tri thức, nhưng càng thêm chú trọng tri thức và tu luyện đồng bộ tiến hành. Mỗi một chút tri thức đều phải tương quan với tu luyện, đều phải phù hợp với bản thân tu luyện, nếu không không có ý nghĩa.
Như vậy là vì thân thể khác biệt to lớn giữa hai chủng tộc, Áo tộc trời sinh bất lợi tu luyện, nhưng bọn họ trời sinh có thể có được sức quan sát sâu sắc, có thể lý giải nguyên năng vận hành biến hóa, cho nên bọn họ làm phép đều là phương thức nguyên lực mô hình. Chính bởi vậy, mặc dù là chủng tộc khác cũng có thể học tập và sử dụng thượng cổ áo thuật, bởi vì áo thuật chỉ có liên quan với phương thức nguyên năng vận hành, không quan hệ với chủng tộc.