Nguyên Huyết Thần Tọa

Chương 232: Mời (2)

Chương 232: Mời (2)



* * *

Hắn quay đầu nói với Kim Linh Nhi: “Linh Nhi, chuyện lần trước nói với ngươi, ngươi cân nhắc thế nào?”
Kim Linh Nhi đang theo trong sân nhạc thanh lay động thân thể, nghe được Trương Thánh An hỏi nàng, một đôi mắt to chợt sáng nói: “Ngươi là nói chuyện Thiên Trần Hạp?”
Trương Thánh An gật gật đầu.
“Ta trái lại không có ý kiến gì, nhưng ta muốn mang hai người bạn đi.”
“Bọn hắn?” Trương Thánh An nhìn nhìn Tô Trầm cùng Vương Đấu Sơn, nhướng mày.
Tô Trầm không biết bọn họ nói cái gì, sửng sốt một phen, hỏi Vương Đấu Sơn: “Thiên Trần Hạp là chuyện gì?”
“Ồ, là như thế này. Bọn họ tính một đoạn thời gian nữa đi Thiên Trần Hạp lịch luyện...” Vương Đấu Sơn trả lời.
Thiên Trần Hạp là một thung lũng nằm ở bắc bộ Lạc Ưng sơn, bên trong nguyên năng dư thừa, có linh hoa dị thảo nhiều nhất cả tòa Lạc Ưng sơn, tương tự chiếm cứ nhiều hung thú nhất, là nơi hung hiểm nhất của Lạc Ưng sơn, đồng thời cũng là nơi học sinh Tiềm Long viện thí luyện.
Hàng năm đều sẽ có lượng lớn học viên tới nơi đó, hái linh hoa, săn giết hung thú.
Người trước phát tài, kẻ sau lịch luyện.
Rất nhiều học viên càng lấy việc có thể ra vào Thiên Trần Hạp cùng an toàn trở về làm vinh quang.
Nhưng Tiềm Long viện đối với việc này có quy định nghiêm mật. Một học viên Tiềm Long viện phải ở trong Tiềm Long viện tu hành bốn trở lên mới có thể vào Thiên Trần Hạp. Hai kẻ tiến vào không thể hướng kẻ chưa tiến vào truyền bá chuyện bên trong Thiên Trần Hạp, tất cả đều cần học viên tự mình mò mẫm. Ba nhân số thành viên chính thức không thể vượt qua bảy người, người hầu không thể vượt qua ba người, thực lực không thể vượt Phí Huyết.
Cũng chính là hạn chế hạn dưới cùng hạn trên.
Cho nên học viên đợt này như bọn Tô Trầm trước đó vẫn luôn không được cho phép tiến vào nơi đó.
Theo bình xét cuối kỳ chấm dứt, học viên lần này rốt cuộc cũng có tư cách Thiên Trần Hạp, các học viên đã sớm nghẹn muốn ở Thiên Trần Hạp xông pha Kiếm Tên tuổi một phen cũng bắt đầu ùn ùn tổ đội muốn đi Thiên Trần Hạp xông pha một phen, thuận tiện cũng quét một chút thanh danh của mình—— Tiềm Long viện Địa Bảng đan có bộ phận tương đối quyết định bởi biểu hiện của mọi người ở Thiên Trần Hạp.
Lôi đài luận võ đạt được thứ tự chung quy có hạn chế, ở nơi sinh tử hiểm ác quyết đấu đạt được biểu hiện mới có sức thuyết phục hơn.
Đám người Trương Thánh An chính là một trong các đội ngũ sắp tới Thiên Trần Hạp.
Kim Linh Nhi tuy ở trên thi đấu lôi đài biểu hiện không tốt, nhưng thủ đoạn mê hồn của nàng lại không phải chỉ giới hạn trong Nhân tộc, đối phó hung thú hữu hiệu tương tự. Nếu là mang theo Kim Linh Nhi, lại giúp nàng hàng phục một con hung thú trung phẩm thậm chí thượng phẩm, tuyệt đối có thể tăng lên thực lực phe mình cực nhiều. Cho nên Trương Thánh An hướng Kim Linh Nhi phát ra lời mời.
Kim Linh Nhi đối với điều này cũng rất có ý, nhưng nàng giao hảo với Vương Đấu Sơn Tô Trầm, ngược lại có tâm đem hai người bọn họ cũng mang theo. Chuyện này Vương Đấu Sơn đã biết, còn chưa kịp nói cho Tô Trầm, Tô Trầm đã đến đây.
“Thì ra là như thế, khi nào?” Tô Trầm hỏi.
“Chỉ mấy ngày tới, xem ý tứ người tổ chức.” Vương Đấu Sơn dùng cằm hất hướng Trương Thánh An và Chung Đỉnh, ý tứ đội ngũ là hai người bọn họ kéo, bọn họ quyết định.
Nói là hai người bọn họ quyết định, Huyết Yêu Chung Đỉnh xưa nay ít lời, không thích nói chuyện, cho nên làm chủ quá nửa vẫn là Trương Thánh An.
Bên kia Trương Thánh An ở lúc nghe được Kim Linh Nhi nói chuyện đã trở nên do dự: “Cái này...”
“Sao? Ngươi không muốn?” Kim Linh Nhi hỏi.
Trương Thánh An trả lời: “Chuyện này có chút khó xử lý. Ngươi cũng biết, trong Thiên Trần Hạp hung hiểm vô cùng, trung thượng phẩm hung thú chỗ nào cũng có. Chúng ta lần này tiến vào, là hy vọng có thể xông ra ra một phen tên tuổi. Vương Đấu Sơn ta từng giao thủ với hắn, thực lực không có vấn đề, về phần Tô Trầm sao...”
Hắn lắc đầu: “Ngươi cần gì phải mang gánh nặng qua đó?”
Lời này ra khỏi miệng, Tô Trầm khẽ nhíu mày.
Bị người ta xem thường, Tô Trầm không để ý, bản thân mình trong khoảng thời gian này là không có biểu hiện gì xuất sắc, xem thường cũng là bình thường.
Nhưng xem thường là một chuyện, mở miệng đả thương người ta là một chuyện khác.
Vương Đấu Sơn nghe xong cũng rất bất mãn: “Tô Trầm tốt xấu cũng là top mười kỳ thi Tam Sơn quận, sao lại thành gánh nặng?”
Trương Thánh An nhẹ nhàng lắc đầu: “Đó chung quy đã là chuyện của bốn năm trước.”
Đúng vậy, Tô Trầm có lẽ từng huy hoàng, nhưng chung quy là chuyện trước kia.
Mấy năm qua, Tô Trầm chưa có biểu hiện gì nổi bật, cũng khó tránh khỏi làm người ta xem nhẹ.
Vô luận Trương Thánh An, Chung Đỉnh hoặc người khác, đều cho rằng Tô Trầm đã xuống dốc, không còn cái dũng của năm đó.
Trên thực tế cho dù Vương Đấu Sơn và Kim Linh Nhi chỉ sợ cũng nghĩ như vậy nhỉ?
Bọn họ sở dĩ còn chịu tiếp xúc mình, chỉ là vì không muốn bỏ qua giao tình trước đây, lại không có nghĩa là bọn họ tin tưởng bao nhiêu đối với thực lực của Tô Trầm.
Cho nên thời khắc này Trương Thánh An nói như vậy, ngay cả Vương Đấu Sơn cũng nhất thời không nói được gì.
Chỉ có thể thở dài nói: “Tô Trầm không đi, ta cũng không đi.”
Hắn nói ra lời này, Kim Linh Nhi theo bản năng cũng muốn nói không đi.
Trương Thánh An thấy thế liền nói: “Chuyến đi Thiên Trần Hạp lần này, chúng ta tập kết vài vị học viên có thể nói là ưu tú nhất của kỳ này. Linh Nhi, chỉ cần ngươi theo chúng ta đi qua, chúng ta cam đoan giúp ngươi trước bắt một con thượng phẩm hung thú để ngươi sai khiến. Ngươi cũng biết, điều đó quan trọng bao nhiêu đối với thực lực ngươi tăng lên.”
Thượng phẩm hung thú chính là thực lực Phí Huyết cảnh bậc thấp, lấy thực lực học viên bây giờ, một chọi một sợ là còn chưa có bất cứ người nào có thể đối phó. Nhưng nếu là nhiều đánh một, hẳn là vấn đề không lớn.
Nếu Kim Linh Nhi có thể khống chế một con thượng phẩm hung thú, quả thực đối với thực lực của nàng sẽ tiến một bước dài, cũng có thể tăng lên rất nhiều hạng trên Hóa Long Bảng.
Con người đều có lòng hư vinh, tuyển thủ top mười kỳ thi Tam Sơn quận lúc trước, sau khi vào Tiềm Long viện ngay cả top hai trăm cũng khó bảo trì, mặc dù có lôi đài luận võ các loại nhân tố khách quan mình không thích hợp, nhưng vẫn khiến Kim Linh Nhi khổ sở vô cùng.
Nghe xong Trương Thánh An cam đoan, Kim Linh Nhi lập tức trở nên có chút do dự khó quyết định.
Xem bộ dáng khó có thể lựa chọn của nàng, Tô Trầm mỉm cười nói: “Người ta đã thành tâm mời ngươi, ngươi cứ đi đi, không cần để ý chúng ta.”
Nghe được lời này, Kim Linh Nhi lúc này mới hạ quyết tâm nói: “Vậy thật ngại quá, ta đi cùng bọn họ trước. Lần sau có cơ hội ta lại tìm các ngươi.”
“Không có vấn đề.” Tô Trầm mỉm cười trả lời.
Nhìn bóng lưng bọn họ rời đi, Vương Đấu Sơn bĩu môi: “Có cái gì hiếm, một con thượng phẩm hung thú mà thôi, đã để ý như vậy sao?”
“Thôi, mỗi người đều có con đường của mình, chúng ta không cần thiết để người khác vì mình mà dừng lại.” Tô Trầm trả lời.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất