Chương 250: Hồi Quang Thạch
* * *
Một số học viên dùng hết dược tề chữa thương mình mang đến, cũng chỉ có thể trở về. Nếu lúc này có tiếp tế tiếp viện, tự nhiên có thể kiên trì thêm một đoạn thời gian.
Đạo lý tương tự, một bình dược tề trong thành bán một trăm nguyên thạch, ở đây một trăm hai mươi cũng có người cần.
Giữa một ra một vào, là món lợi nhuận to lớn, người tiểu đội Huy Hoàng nhìn mà hâm mộ vô cùng, thậm chí cũng muốn làm dược tề sư.
Nhưng ở sau khi nghe được tiền mà Tô Trầm bốn năm qua luyện tập chế dược tiêu mất, liền từ bỏ tâm tư.
Sáu mươi vạn nguyên thạch!
Vĩnh Sinh Điện Phủ hàng năm cung cấp cho hắn mười lăm vạn nguyên thạch tài liệu, duy trì suốt bốn năm, mới khiến Tô Trầm có trình độ bây giờ, cái này còn không bao gồm Tô Trầm tự mình bổ sung.
Trên thực tế Tô Trầm sở dĩ nguyện ý đến Lạc Ưng sơn, còn có một nguyên nhân quan trọng chính là hắn không có tiền.
Nghiên cứu là một sự kiện phi thường đốt tiền, vô luận là dược tề sư của Tô Trầm, hay là hắn nghiên cứu phương diện khác, đều cần đầu tư lượng lớn.
Vĩnh Sinh Điện Phủ ủng hộ chỉ là một bộ phận, chỗ khác không đủ còn cần chính hắn bù, cái này tạo thành lỗ thủng tài chính thật lớn.
Có lẽ có người sẽ kỳ quái, Tô Trầm không phải biết làm dược tề sao? Hắn hoàn toàn có thể thông qua làm dược tề kiếm tiền mà.
Lời này là không sai.
Nhưng giống với tu luyện nguyên kỹ, chế tác những dược tề đã nắm giữ, không có chút trợ giúp nào đối với tăng lên trình độ dược tề sư.
Nếu muốn nhanh chóng tăng lên trình độ dược tề sư của mình, nói trắng ra là nhất định phải không ngừng đi chế tác các dược tề mình chưa nắm giữ.
Dược tề chưa nắm giữ, tự nhiên là tỷ lệ thất bại rất lớn.
Nếu có một loại dược tề ngươi hoàn toàn nắm giữ, có thể chế tác thành công trăm phần trăm, vậy thật ngại quá, tiếp tục chế tác loại dược tề này cơ bản không có trợ giúp đối với tăng thực lực ngươi.
Trên thực tế không riêng chế thuốc là như thế, tuyệt đại bộ phận chuyện trong thiên hạ đều là như thế.
Không ngừng lặp đi lặp lại thứ đã nắm giữ, trình độ chỉ giẫm chận tại chỗ.
Trình độ dược tề sư Tô Trầm hiện tại đã coi như cấp thâm niên rồi.
Bốn năm có thể làm tới một bước này, là vì hắn nắm giữ mỗi một loại dược tề, sẽ lập tức đổi đi học tập cùng nghiên cứu một loại dược tề mới.
Cái này khiến trình độ hắn tiến bộ nhanh, lại hao phí rất lớn.
Kéo xa rồi.
Tiểu đội Huy Hoàng nán lại Thiên Trần Hạp hơn mười ngày.
Trong hơn mười ngày này, Tô Trầm bán đi lượng lớn dược tề, cũng thu hoạch rất nhiều tài liệu hữu dụng.
Hôm nay giống với mọi khi, ở sau khi kết thúc một ngày thăm dò, tiểu đội tới Hồi Quang Thạch.
Hồi Quang Thạch là một khối đá khổng lồ hiếm thấy đường kính ba mươi trượng, ở góc đông nam Thiên Trần Hạp, sáng bóng bằng phẳng, có thể soi, cho nên có tên Hồi Quang Thạch.
Bởi nó độc đáo bắt mắt cùng đồ sộ, nơi này trở thành nơi tụ tập học viên Tiềm Long viện ước định.
Mỗi ngày đều sẽ có tiểu đội khác nhau đến nơi đây, trao đổi nhu cầu, bổ sung cho nhau.
Gần đến hoàng hôn, chính là thời khắc cả ngày bận rộn chấm dứt, lúc này Hồi Quang Thạch đặc biệt bận rộn.
Trên tảng đá rộng lớn, học viên Tiềm Long viện đứng đầy.
Bọn họ ở đây vui vẻ cười nói, kèm theo tiếng hô lúc trầm lúc bổng:
“Mới đạt được Tẩy Tủy Quả, thượng phẩm dược liệu chỉ cần một trăm nguyên thạch!”
“Vảy ở cổ Tử Lân Thú, chỉ cần ba mươi nguyên thạch một miếng.”
“Ai có thuốc giải độc? Cần có thể giải độc Hắc Tử Chu (nhện)!”
“Tay gấu, da gấu của Đại Địa Hùng, có ai cần không?”
“...”
Hồi Quang Thạch như một cái chợ náo nhiệt, các học viên ở bên trên hò hét.
Tô Trầm và đồng bạn của hắn như có hứng thú xuyên qua đám người, nhìn bọn họ bán ra hàng hóa, tìm kiếm tài liệu mình cần, đồng thời cũng bán ra tài liệu mình không cần.
Trên đường đi tuần tra, một quầy hàng khiến Tô Trầm chú ý.
Chủ nhân quầy hàng là học viên cơ bắp đầy người, mặt đen hung ác, nhìn thấy Tô Trầm đứng lại ở trước quầy hàng mình, ồm ồm hỏi:
“Có thích cái gì không?”
Tô Trầm chỉ một gốc Sâm Tiên Nữ hỏi: “Sâm Tiên Nữ bán thế nào?”
“Sáu trăm nguyên thạch.”
“Quá đắt rồi.” Tô Trầm lắc đầu.
“Đây chính là sâm già ba mươi năm tuổi sâm đó!” Gã mặt đen không phục nói.
Gốc Sâm Tiên Nữ này là dược liệu tốt nhất hắn tìm được, mặt đen dựa hết vào nó để kiếm một khoản.
“Nói chính xác, là hai mươi tám năm. Hơn nữa Sâm Tiên Nữ cũng không phải niên hạn càng cao càng tốt, Sâm Tiên Nữ hai mươi năm mới là thời điểm dược lực nồng đậm nhất, ở sau đó nó sẽ phân liệt sinh trưởng, dẫn tới dược tính tổn hại. Sáu trăm nguyên thạch hẳn là giá chợ dược liệu Trường Bàn thành, mà không phải giá trên Hồi Quang Thạch.” Tô Trầm nói.
Gã mặt đen không ngờ Tô Trầm là tay nhà nghề như vậy, nhất thời có chút sững sờ.
Tô Trầm đã cầm lấy một thứ khác.
Đó là một cục đá màu lửa đỏ, hỏi: “Cái này bán thế nào?”
“Hỏa Nguyên Thạch mười khối nguyên thạch.” Mặt đen trả lời.
Tô Trầm lắc đầu: “Chẳng qua chỉ là một khối hạ phẩm nguyên thạch hỏa thuộc tính, ngươi thế mà có thể bán tới mười nguyên thạch, cũng gian quá rồi đó?”
Mặt đen có chút thẹn quá hóa giận: “Dù là mười khối thế nào? Ngươi con mẹ nó hỏi nhiều như vậy, rốt cuộc có mua không?”
Lúc nói chuyện đã siết nắm đấm, xem ra Tô Trầm không mua thì sẽ đánh người.
Tô Trầm thấy thế, nhún nhún vai nói: “Được, được, vậy ta mua là được.”
Tô Trầm cũng không nhiều lời với gã, lấy ra mười khối nguyên thạch ném cho gã, đem khối Hỏa Nguyên Thạch kia cầm lấy rồi đi.
Đỗ Tình tò mò: “Ngươi mua cái này làm gì?”
Tô Trầm đợi đi xa, mới nhỏ giọng trả lời: “Đây không phải Hỏa Nguyên Thạch, là Hỏa Tinh.”
Hỏa Tinh?
Đỗ Tình cả kinh.
Cái gọi là Hỏa Nguyên Thạch chẳng qua chỉ là nguyên thạch có được nguyên năng hỏa thuộc tính, loại nguyên thạch thuộc tính này tương đối ít gặp, hơn nữa rất khó tự mình nạp, cho nên giá cả đắt hơn nguyên thạch bình thường vài lần, nhưng cũng chỉ có vậy.
Hỏa Tinh thì khác, nó là thuần túy hỏa nguyên năng kết tinh, nguyên năng bên trong ẩn chứa có thể trực tiếp gia tăng tu vi, giá trị của nó và Hỏa Nguyên Thạch hoàn toàn không thể so sánh!
Chỉ thấy Tô Trầm tùy tay lấy ra một thanh đao nhỏ, đem vỏ ngoài cục đá trong tay lột bỏ, lộ ra bên trong đỏ mịn trong veo như mã não, quả nhiên là một khối Hỏa Tinh giấu ở dưới lớp đá bên ngoài.
Riêng một khối Hỏa Tinh này, đã đáng giá ba trăm khối nguyên thạch.
Mọi người không ngờ Tô Trầm chỉ dạo qua một vòng đã nhặt được bảo bối, nhất thời đều hâm mộ vô cùng.
Tô Trầm trái lại không để trong lòng, với hắn mà nói, cho dù được lợi rẻ chút, chung quy cũng chỉ là chuyện mấy trăm nguyên thạch. Mấy năm nay hắn nhập xuất nhiều quen rồi, đã sớm không đem chút tiền ấy để vào mắt.
Hắn sở dĩ mua khối Hỏa Tinh này, chủ yếu vẫn là bản thân quả thực cần dùng tới thứ này.
Nhưng người khác lại không nghĩ như vậy.
Đối với đại bộ phận mọi người mà nói, lợi nhuận mấy trăm nguyên thạch vẫn rất đáng giá mọi người hâm mộ một phen.