Nguyên Huyết Thần Tọa

Chương 292: Hôn (1)

Chương 292: Hôn (1)



* * *

“Không có vấn đề là được rồi, đúng rồi, các ngươi sau khi lấy được dược tề, có phải cần lập tức giao cho tổng đường hay không?”
“Đúng vậy, tổng đường bên kia thúc giục rất gấp.” Dạ Mị thuận miệng trả lời.
“Một đường đưa đi, nhắm chừng cũng cần tốn không ít công nhỉ?”
“Đúng đó, ngàn dặm xa xôi...” Dạ Mị đang nói, đột nhiên ngậm miệng, cẩn thận nhìn Tô Trầm: “Ngươi đang hỏi vòng vèo địa chỉ tổng đường?”
Tô Trầm cười: “Ta muốn biết tổng đường các ngươi ở đâu làm gì? Chỉ là thuận miệng nói. Đúng rồi, các ngươi đã cần Tỉnh Thần dược tề như vậy, vậy ta ngày mai lại làm một lô cho các ngươi đi. Vẫn là tám mươi bình, như thế nào?”
“Tốt! Sớm biết như vậy, ngày mai cùng nhau đưa tới là được, còn cần chạy hai chuyến.” Dạ Mị chu mỏ.
“Cũng là lâm thời nổi ý mà thôi.” Tô Trầm cười nói: “Đúng rồi, có chuyện muốn mời ngươi giúp chút.”
“Chuyện gì?”
“Ta muốn mời ngươi giúp ta đi Khai Nguyên đường một chuyến, dựa theo danh sách bên trên mua chút dược liệu.” Tô Trầm đã đưa cho Dạ Mị một danh sách: “Nhớ kỹ, những dược liệu này quan hệ đến bí mật của ta, chỉ có thể ngươi tự mình đi, không thể giao cho người khác.”
“Không có vấn đề, khi nào đi?” Dạ Mị nhận lấy danh sách hỏi.
“Ngày mai.”
“Khai Nguyên đường ở Bắc Hà thành, như vậy mà nói, ta có thể không kịp lấy thuốc.”
“Vậy bảo Mã Nhân Trạch tới lấy đi, coi như là cho hắn một câu trả lời. Nhưng ta không muốn hắn biết địa điểm chúng ta gặp mặt, ngày mai gặp ta sẽ dùng cho bản thân Thiên Lí Hương trước, bảo hắn dùng phương pháp tìm hương tới gặp ta đi.”
Thiên Lí Hương là một loại hương thơm đặc thù nhân loại không thể ngửi được, lại truyền cực xa. Loại hương này chỉ có một loại chuột ngửi hương có thể ngửi được, bởi vậy thường bị người ta dùng để truy tung mục tiêu bị hạ Thiên Lí Hương.
Liên hệ giữa tổ chức bí mật vì bảo đảm an toàn, vốn là thực hành chính sách thỏ khôn có ba hang, qua mỗi một đoạn thời gian sẽ đổi chỗ. Cách làm lợi dụng Thiên Lí Hương khi tiến đến quyết định địa điểm gặp mặt này càng là Vĩnh Sinh Điện Phủ phát minh dạy cho Tô Trầm, bởi vậy Tô Trầm biết dùng cách này cũng không kỳ quái.
Chỉ là không biết vì sao, Dạ Mị luôn cảm thấy có chút không đúng, nhưng lại nói không nên lời.
Thời khắc này Tô Trầm và Dạ Mị sau khi nói chuyện phiếm vài câu, nói: “Vậy quyết định như thế, nhớ rõ ngày mai phải đi, lô thuốc này ta cần rất gấp.”
Nói xong rời khỏi.
“Xì, đem ta coi là người để sai vặt à?” Dạ Mị bất mãn oán giận một câu.
Nhưng ngẫm lại Tô Trầm ai cũng không tin chỉ tin mình, lại cảm giác rất tự hào.
Hơn nữa bởi vì là mình, Tô Trầm thế mà lâm thời lại quyết định giúp bọn họ làm tám mươi bình nữa, lúc này đi báo cáo kết quả công tác, cũng coi như một phần công lao.
Chỉ bằng một điểm này, cô nãi nãi cũng chịu chạy chân cho ngươi một chuyến.
Đột nhiên trong đầu linh quang chợt lóe, Dạ Mị nghĩ đến chỗ nào đó không đúng.
Tỉnh Thần dược tề chế tác phức tạp, trước mắt tám mươi bình dược tề này, là Tô Trầm mất nhiều ngày thời gian làm kịp, nhắm chừng còn bao gồm một ít hàng tồn trước đây luyện tập.
Đã như vậy, vậy ngày mai một ngày thời gian, hắn lấy đâu ra tám mươi bình dược tề?
Nhưng ngay sau đó, thuộc tính ngốc nghếch của Dạ Mị một lần nữa bùng nổ, nàng lẩm bẩm: “Khẳng định là còn để lại hàng tồn, may mà cô nãi nãi ta sức quyến rũ lớn, mới khiến hắn lại móc ra.”
Nghĩ đến đây, tự đắc ý trở về phục mệnh.
Dạ Mị không biết, ngay tại trong nháy mắt vừa rồi, nàng đã nhìn thấu lỗ hổng duy nhất trong kế hoạch của Tô Trầm, nhưng tự mình não bổ đáp án, lại khiến nàng đi sát vai qua chân tướng.
Cùng lúc đó, rời khỏi Dạ Mị, Tô Trầm trở lại Tiềm Long viện.
Ở sau khi hỏi vài người, Tô Trầm tới trước một cửa phòng.
Gõ vang cửa phòng, phía sau cửa lộ ra dung nhan thanh lệ của Nguyệt Lông Sa.
Nhìn thấy Tô Trầm, nàng ngạc nhiên: “Là ngươi?”
Tô Trầm đi thẳng vào vấn đề: “Ta giúp ngươi giết chết Mã Nhân Trạch, báo thù cho ngươi, như thế nào?”
Chân trời, thời điểm mặt trời một lần nữa lặn xuống, vở kịch Tô Trầm chuẩn bị đã lâu rốt cuộc trình diễn.
Rốt cuộc đến lúc Tô Trầm và bọn Chư Thần gặp mặt một lần nữa.
Nơi hẹn gặp đổi ở trên con đường lớn bên hồ Tiềm Long viện.
Có người nói, nơi hẹn gặp đại biểu cho tâm tình người gặp mặt, địa điểm gặp mặt là Chư gia quyết định, cái này có lẽ đại biểu cho bọn họ đã chờ đợi không kiên nhẫn, khát vọng lao vun vút ở trên đại đạo thành công.
Dọc theo con đường lớn bên hồ thả bộ, Chư Thần nói: “Ba ngày đã trôi qua, Tô công tử cân nhắc như thế nào rồi?”
Tô Trầm như chưa nghe thấy, nhìn tái nhìn phải, hỏi: “Sao lần này chỉ một mình ngươi?”
Chư Thần trả lời: “Tô công tử là nói Tiên Dao cùng Diễm Nương sao? Thật ra họ cũng muốn gặp công tử, chỉ là sợ công tử hiểu lầm...”
Một lần trước đột ngột ra tay không thành công, ngược lại suýt nữa đem cục diện làm hỏng, một lần này nhu cầu cấp bách đàm phán, có lẽ là lo lắng Chư Tiên Dao xuất hiện một lần nữa sẽ kích thích thần kinh Tô Trầm, cho nên không để nàng xuất hiện nữa.
Tô Trầm cười nói: “Không sao, cô ấy chính là một tấm thẻ đánh bạc quan trọng nhất trong vụ giao dịch này, nếu không tham dự, chẳng phải đáng tiếc.”
Mắt Chư Thần sáng lên: “Ý tứ Tô công tử là...”
“Chư Tiên Dao nữ nhân này không tệ, ta muốn. Nhưng không phải ta ở rể Chư gia các ngươi, mà là nàng theo ta, về phần dùng như thế nào, đó là chuyện của ta.”
“Cái này...” Chư Thần lập tức trở nên do dự.
Chính như Thạch Khai Hoang từng nói, Chư gia lấy nữ tử vi tôn.
Chư Tiên Dao ở Chư gia cũng không phải là phượng hoàng gặp nạn, mà là đường đường chính chính Chư gia đại tiểu thư, gia chủ tương lai. Không chỉ có dung mạo xuất chúng, năng lực cũng rất cao. Để nàng đến, một có thể phóng đại dụ hoặc, hai có thể triển lãm thành ý, ba cũng là để nàng làm việc lớn, rèn luyện một phen.
Đem Chư Tiên Dao đặt ở trên cân đàm làm mua bán, Chư Thần hắn đừng nói không có lá gan đó, dù là tư cách cũng không có.
“Tô công tử đã thích, Tiên Dao làm sao dám không tuân lời.”
Cuối cùng không cần Chư Thần làm chủ, Chư Tiên Dao đã tự mình đi ra.
Hướng Tô Trầm uyển chuyển thi lễ, phong tư yểu điệu, vô số học sinh đi ngang qua nhìn mà nghẹn họng trố mắt, kinh ngạc Tiềm Long viện từ khi nào có tiểu mỹ nhân như vậy.
Không chỉ có thế, tiểu mỹ nhân này thế mà còn chủ động tới sau lưng Tô Trầm, bóp vai cho hắn.
Nữ tử Chư gia đại khái đều từng luyện bản lãnh hầu hạ nam nhân, một đôi tay nhỏ của Chư Tiên Dao bắt đầu nắn bóp, thật sự rất có tinh túy của xoa bóp, lực đạo xuyên thấu qua cơ bắp vào thẳng trong cơ thể, trực tiếp khiến Tô Trầm cảm giác cả người thông thái, thoải mái vô cùng, cười nói: “Hảo thủ pháp, hảo kình đạo. Không ngờ được Tiên Dao cô nương còn có một đôi diệu thủ, trực tiếp khiến người ta hồn phi thiên ngoại, dục tiên dục tử!”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất