Nguyên Huyết Thần Tọa

Chương 307: Tàn cục (Hạ) (2)

Chương 307: Tàn cục (Hạ) (2)



* * *

Tay Thạch Khai Hoang đang chậm rãi thu lại, lão cố ý thả chậm tốc độ, để Tô Trầm nhìn rõ ràng chút, mang tới cho Mã Nhân Trạch lại là càng nhiều thống khổ.
Ở dưới Đại Niết Bàn Thủ thúc dục, khói báo động màu mực ở không trung càng thêm ngưng tụ, cuối cùng hoàn toàn đem Mã Nhân Trạch từ trong hình thái khói báo động ép ra, một lần nữa hóa thành bản thể.
Chỉ là một lần này, thống khổ hắn chịu so với Thiên Hồ Chỉ của Thập nhất thúc lúc trước càng mạnh hơn.
Kết quả bị Đại Niết Bàn Thủ mạnh mẽ ngưng tụ chân thân, lục phủ ngũ tạng của hắn lệch vị trí toàn bộ, vốn đã bị lột một tầng da, hắn thời khắc này tương đương bị lột thêm một tầng nữa.
Liên tục lột hai tầng da, nội phủ bị tổn hại nghiêm trọng, vị người phụ trách cuối cùng này của Vĩnh Sinh Điện Phủ ở Trường Bàn thành, cũng là sát thủ tiếng tăm lừng lẫy bảng truy nã, thống khổ phải chịu quả thực làm người ta run rẩy.
Thời khắc này toàn thân cao thấp hắn mỗi một chỗ đều bắn ra dòng máu, quả thực là mỗi tế bào đều đang nổ tung, hắn cất tiếng rú cực kỳ thống khổ, tiếng kêu thảm thiết xé rách thiên địa.
Ngay cả Thạch Khai Hoang cũng không ngờ sẽ là như thế này, hơi kinh ngạc, lúc này mới thở dài thu tay lại, nói: “Bây giờ hắn là thật sự không còn sức phản kích nữa, ngươi có thể động thủ rồi... Cho hắn cái thống khoái đi.”
Trong mắt Nguyệt Lông Sa hiện ra nét sung sướng: “Đây là hắn trừng phạt đúng tội, ta thực không muốn để cho hắn giải thoát nhanh như vậy.”
Tô Trầm đi tới, đặt một tay ở trên vai Nguyệt Lông Sa: “Ta có thể lý giải tâm tình ngươi, nhưng không cần thiết để thù hận che phủ lý trí của mình. Tra tấn người ta không phải chuyện gì tốt, cho dù đối phương là tên khốn kiếp tội ác chồng chất, cũng không cần phải lấy thứ này làm vui.”
Trong lòng Nguyệt Lông Sa hơi kinh ngạc, gật đầu nói: “Đa tạ ngươi nhắc nhở, ta biết rồi.”
Đi lên phía trước, ở trước Mã Nhân Trạch khóc thét, vung tay lên, nguyệt hoa như đao, xẹt qua cổ họng Mã Nhân Trạch.
Một cái đầu bay lên.
Tiếng khóc thét dừng lại.
————————————
Giết Mã Nhân Trạch, chiến sự nơi đây cũng coi như chấm dứt.
Hiện trường trừ hai thầy trò Thạch Khai Hoang cùng Nguyệt Lông Sa, người còn sống chính là Chư Tiên Dao.
Còn có một người nữa là Hồng Minh
Hồng Minh rất may mắn còn sống, ở trước khi Thập nhất thúc giết hắn, bị một câu của Tô Trầm quát bảo ngưng lại. Tuy sau đó hắn thừa dịp Thập nhất thúc và Mã Nhân Trạch đại chiến chạy trốn, lại vẫn bị Thạch Khai Hoang bắt.
“Hai người này ngươi tính xử lý như thế nào?” Thạch Khai Hoang hỏi Tô Trầm.
Tuy Tô Trầm là đệ tử của lão, nhưng ở trên việc này, Thạch Khai Hoang lại hiếm thấy tôn trọng ý kiến của Tô Trầm.
Tô Trầm không cần nghĩ ngợi trả lời: “Bất luận chết sống tất cả đều mang về, con có việc dùng tới.”
Thạch Khai Hoang một vẻ mặt sớm biết ngươi sẽ như thế, đã bắt đầu đem đại bộ phận thi thể trên mặt đất thu hồi. Thi thể tức là vật chết, trái lại có thể thu vào trong nguyên giới.
Nhưng ở lúc thu được một người, Thạch Khai Hoang lại “Ồ” một tiếng: “Người này còn chưa chết.”
“Ai?” Tô Trầm tới, là Trịnh Bát Sơn.
Nàng này bị một chưởng của Thập nhất thúc đánh vỡ đầu, vốn sớm nên chết rồi, nhưng thời khắc này mới phát hiện, nàng thế mà còn chưa chết, vẫn còn thở, chỉ là ở trạng thái hôn mê bất tỉnh.
Bát Sơn chưa chết, Tô Trầm lộ ra sắc mặt vui mừng: “Nữ nhân này có được một loại nguyên kỹ sinh mệnh chuyển hóa rất kỳ lạ, cô ta chưa chết thì không thể tốt hơn, vừa lúc có thể nghiên cứu một phen.”
“Tô Trầm, ngươi tính nghiên cứu toàn bộ bọn họ sao?” Thạch Khai Hoang hỏi.
“Vâng, đây là cơ hội khó được. Hơn nữa...” Tô Trầm do dự một phen, mới nói: “Huyết mạch quý tộc sở dĩ là huyết mạch quý tộc, không chỉ vì chỉ có thông qua huyết mạch lực lượng mới có thể tấn thăng, bọn họ cũng bởi vì có được huyết mạch nguyên kỹ, ở cùng cấp bậc cũng có sức chiến đấu mạnh hơn người khác. Cho nên nếu muốn đánh tan chế độ huyết mạch, không chỉ cần pháp môn trùng kích cảnh giới, cũng cần vô huyết nguyên kỹ cường đại có thể so với huyết mạch nguyên kỹ. Ở Dẫn Khí cảnh, chúng ta đã giải quyết vấn đề vô huyết trùng kích Phí Huyết, như vậy kế tiếp cũng nên giải quyết một chút vấn đề vô huyết nguyên kỹ.”
“Những thứ này ngươi sẽ không tùy ý phát ra ngoài nữa, đúng không?”
Tô Trầm cười, lộ ra hàm răng trắng: “Có lẽ tương lai có một ngày con sẽ đem bọn nó cũng truyền bá ra ngoài, nhưng bây giờ, con cũng tới lúc gia tăng cho mình chút con bài chưa lật... Dù sao mọi việc không thể đều dựa vào lão ngài đến giải quyết chứ.”
“Mọi việc đều dựa vào ta?” Thạch Khai Hoang thở dài: “Lần này mưu tính, cũng không có việc gì của lão phu, ta chỉ là nhặt thứ có sẵn.”
“Xem lão ngài nói, thế này không phải khách khí với con sao.”
“Hừ, nói đến khách khí, tiểu tử ngươi hình như còn chưa khai ra với ta, ngươi cùng Vĩnh Sinh Điện Phủ rốt cuộc là chuyện thế nào nhỉ?”
“... Con còn tưởng người không tính hỏi.”
“Hừ, ta là chờ ngươi tự mình khai ra đó.”
“Được, hóa ra là con tự mình đa tình.”
“...”
Hai thầy trò đang trêu nhau, Nguyệt Lông Sa đã đi tới.
Nàng nói với Tô Trầm: “Đa tạ ngươi giúp ta báo thù giết cha, về sau có chỗ nào cần hỗ trợ, nhớ rõ nói cho ta biết.”
“Theo như nhu cầu mà thôi.” Tô Trầm trả lời: “Đúng rồi, thứ ta nhờ ngươi kiếm thế nào rồi?”
Nguyệt Lông Sa chỉ chỉ một thân cây phía sau.
Tô Trầm hướng về trên cái cây đó bay đi, từ trên cây lấy xuống một cái nguyên cấm bàn.
Đó là cái lưu ảnh bàn.
Bên trên ghi lại toàn bộ tình huống chiến đấu trên chiến trường này.
Quét qua chút, Tô Trầm xác nhận không bỏ sót, khóe miệng lộ ra cái mỉm cười hài lòng.
“Kế tiếp ngươi tính làm như thế nào?” Nguyệt Lông Sa hỏi.
Tô Trầm không chút do dự trả lời: “Đem lưu ảnh bàn xử lý một chút, chia làm vài bộ phận, sau đó gửi đi cho mấy gia tộc kia.”
Nguyệt Lông Sa hiện ra vẻ mặt bội phục: “Sau đó sáu đại quý tộc sẽ phát hiện, người của bọn họ là chết ở trong tay Chư gia, mà người Chư gia thì sẽ phát hiện, người của bọn họ là chết ở trong tay Vĩnh Sinh Điện Phủ, Vĩnh Sinh Điện Phủ thì sẽ phát hiện, Mã Nhân Trạch là chết ở trong tay ta. Mỗi gia tộc hoặc tổ chức đều có người bị hại của mình, đồng thời cũng có đối tượng báo thù rõ ràng. Hay nhất là, tất cả cái này đều là chân thật, chẳng qua ngươi khiến bọn họ chỉ cần bộ phận kia của bọn họ. Duy nhất biết toàn bộ chân tướng là ta, nhưng bởi vì thù giết cha, ta cam tâm tình nguyện giúp ngươi gánh cái tiếng xấu này.”
“Báo thù chính nghĩa, cho dù Vĩnh Sinh Điện Phủ cũng không thể nói gì. Hơn nữa kế tiếp bọn họ sẽ bận ứng đối Chư gia khiêu chiến, giữa ba phe này nhất định có kết cục liên lụy nhau, sẽ không có dư tinh lực đến đối phó chúng ta.”
“Kế hoạch hoàn mỹ.” Nguyệt Lông Sa khoanh tay, tràn ngập thưởng thức.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất