Chương 312: Huyết mạch Quỷ Tâm (Thượng)
* * *
Toàn bộ Nhân tộc tổng cộng mới bao nhiêu nguyên sĩ?
Con số không đến hai ngàn vạn.
Trừ trên Phí Huyết, Dẫn Khí nguyên sĩ khoảng bốn trăm vạn. Trong đó lại có bộ phận tương đối là huyết mạch quý tộc, không cần thuật này, từ đó, thật sự cần Khai Hoang Thiên Nguyên Thuật, không quá hai trăm vạn.
Hai trăm vạn người này lại có bộ phận còn chưa có tư cách tiến vào mộng thế giới, thật sự sẽ ở giới này có thể chỉ có khoảng một nửa.
Mộng thế giới trăm vạn vô huyết Dẫn Khí, một lần đã có một phần tư mua phép này, cái gọi là quy luật truyền bá tầng dưới chót gấp mười, ở lúc này bị hoàn toàn phá nát.
Cái này còn không cân nhắc tiêu thụ ngày sau có thể tiếp tục tồn tại.
Dựa theo xu thế này, thời gian kế tiếp bán thêm mười hai mươi vạn phần cũng không có vấn đề, nói cách khác, đến lúc đó đem từ một nửa tả hữu vô huyết Dẫn Khí là trực tiếp ra tiền mua phép này.
Điều này vượt dự tính của đám người Tô Trầm Mộng Lam rất nhiều.
Sở dĩ sẽ như thế, nói trắng ra chính là những người này đối với “Vân Bức” có một phần tình cảm cảm kích.
Những người mua Khai Hoang Thiên Nguyên Thuật rất rõ Vân Bức vì sao sẽ dùng giá rẻ tiền như thế bán ra phép này.
Mục đích của hắn ngay từ đầu đã không phải vì kiếm tiền, mà là vì tạo phúc Nhân tộc.
Nhưng chính bởi vậy, người được lợi từ hắn, cũng cam tâm tình nguyện vì phần cống hiến này, vì phần vĩ đại này đi tiêu tiền một lần.
Có một số người cho dù rõ ràng có thể từ trong hiện thực lấy cái giá rẻ hơn mua được sách này, thậm chí đạt được miễn phí, dưới tình huống như vậy lại vẫn nguyện ý ở mộng thế giới mua, chỉ vì cảm tạ Tô Trầm, cảm tạ Vân Bức!
Đây là nhân loại.
Bọn họ có lẽ bản thân không vĩ đại, có lẽ cũng sẽ ích kỷ, nhưng mà đối mặt vĩ đại, bọn họ ít nhất hiểu được tôn kính, hiểu được kính ngưỡng, hiểu được tôn trọng.
Thạch Khai Hoang nói, những người miễn phí đạt được thần công pháp môn, sẽ bởi vì dễ dàng có được mà sẽ không đi ngăn cản cho ngươi mưa tên bão đạn có thể đến.
Lời này không sai, nhưng cái này không ý nghĩa bọn họ sẽ không biết cảm ơn.
Bọn họ có lẽ không thể đứng ra che gió chắn mưa cho Tô Trầm, nhưng cũng có phương thức của mình để giúp người bọn họ muốn giúp.
Một trăm Giọt Nước Mộng, thật lòng không đắt, người hiểu được cảm ơn, đều biết nên đi làm như thế nào.
Tận phần sức mỏng manh của mình, đi giúp người đáng giúp!
Đời có hắc ám, cũng có quang minh!
Ở dưới loại tâm lý này ảnh hưởng, ghi chép tiêu thụ Khai Hoang Thiên Nguyên Thuật lên như diều gặp gió, đột phá phía chân trời.
Ngày thứ mười Khai Hoang Thiên Nguyên Thuật bỏ lệnh cấm, lượng tiêu thụ rốt cuộc đột phá đến bốn mươi vạn bản.
Đến lúc này, nên mua có thể bán gần như đều mua rồi, không nỡ tiêu tiền cũng nhất định sẽ không tiêu tiền nữa, cho nên Khai Hoang Thiên Nguyên Thuật đào hết tiềm lực tiêu thụ kế tiếp tiêu thụ xuất hiện sự sụt giảm mạnh.
Tuy như thế, Tô Trầm vẫn chiếm được một khoản khổng lồ hắn từ lúc chào đời tới nay chưa bao giờ có.
Bốn ngàn vạn nguyên thạch!
Mặc dù Tô Trầm xuất thân gia tộc lớn, cũng vẫn bị con số này dọa.
Bốn ngàn vạn nguyên thạch đó, đây là khái niệm gì?
Năm đó tài nguyên mấy ngàn khối nguyên thạch đã khiến Tô Khắc Kỷ vắt hết óc xa lánh chèn ép mình, ba vạn nguyên thạch càng trực tiếp bán đứt toàn bộ món nợ của Tô Trầm đối với Tô gia, bốn ngàn vạn, cũng đủ tạo ra hơn một ngàn gã Tô Trầm.
Nó cứ như vậy đến trong tay Tô Trầm?
Tô Trầm bị khoản tài phú từ trên trời rơi xuống này đập cho váng đầu hoa mắt.
Cũng may hắn biết rõ, người khai sáng chủ yếu Khai Hoang Thiên Nguyên Thuật là Thạch Khai Hoang, cho nên hắn quyết định đem tiền giao cho Thạch Khai Hoang.
Kết quả Thạch Khai Hoang sau khi nghe xong lại nói: “Đi, đi, đi, lão tử cần tiền làm cái gì? Không cần. Mấy thứ này ngươi cầm mua tài liệu thực nghiệm đi.”
“Nhưng Khai Hoang Thiên Nguyên Thuật, đạo sư mới là người khai sáng thật sự, đệ tử chỉ là...”
Thạch Khai Hoang không kiên nhẫn ngắt lời hắn: “Bớt nói những lời rắm rít này với ta. Thứ nhất, Khai Hoang Thiên Nguyên Thuật là ngươi bổ toàn. Thứ hai, phiền toái Chư gia là ngươi giải quyết. Thứ ba, ngươi cho lão tử công thức Bố Lỗ Khắc, chỉ công thức này giá trị đã đủ đổi Khai Hoang Thiên Nguyên Thuật.”
Tô Trầm sau khi bổ toàn Khai Hoang Thiên Nguyên Thuật, Thạch Khai Hoang rốt cuộc tỉnh táo lại với sai lầm của mình, không ôm thành kiến đối với thượng cổ Áo thuật nữa. Lại thêm cần khai ra với Thạch Khai Hoang chuyện về Vĩnh Sinh Điện Phủ, Tô Trầm liền thuận tiện đem công thức Bố Lỗ Khắc cũng dạy cho đạo sư của mình.
Có công thức Bố Lỗ Khắc, Thạch Khai Hoang ở trên việc thôi diễn phương pháp trùng kích Khai Dương liền có thêm càng nhiều lựa chọn, càng nhiều phương hướng.
Nghe được Thạch Khai Hoang trả lời, Tô Trầm cũng hoàn toàn không nghĩ gì khác nữa, yên tâm thoải mái tiếp nhận số tiền này.
Hắn coi như bình tĩnh, Cương Nham và Vân Báo vừa nghe nói kiếm lãi nhiều như vậy, trực tiếp choáng váng.
Hai người vừa nghĩ đến chủ nhân ( lão đại ) nhà mình có nhiều tiền như vậy, đáy lòng cũng không kiềm chế được cao hứng, thường thường sẽ ngây ngốc chốc lát, phát ra tiếng cười ngây ngô ha ha, ngược lại giống như bị ngu ngốc rồi.
Có một ngày Vân Báo thậm chí còn ngây ngô chạy tới hỏi Thạch Khai Hoang: “Đạo sư, ngươi nói một yêu hoàng gia tộc, sẽ có bao nhiêu tài phú?”
“Như thế nào?” Thạch Khai Hoang hỏi.
Vân Báo vò đầu: “Chính là muốn xem chênh lệch của lão đại với bọn họ.”
“Quý tộc cấp yêu hoàng sao...” Thạch Khai Hoang nghĩ nghĩ, trả lời: “Nghèo nhất hẳn là cũng có mấy ngàn vạn đi.”
Mắt Vân Báo sáng lên: “Vậy là nói lão đại đã có tiền giống như yêu hoàng quý tộc?”
Thạch Khai Hoang liếc một cái: “Ta là chỉ thượng phẩm nguyên thạch.”
“Ồ.” Chân mày Vân Báo hạ xuống, xám xịt rời đi.
Thạch Khai Hoang liên tục bật cười lắc đầu, nhưng ngẫm lại người ta không ngốc nghếch uổng thiếu niên, trái lại cũng có thể lý giải được.
Ở cùng lúc kiếm được khoản tài phú to lớn, cái tên Vân Bức này cũng hoàn toàn vang vọng Mộng Võng thế giới.
Đẩy ra Kim Cương Chiến Thể, Khai Hoang Thiên Nguyên Thuật hai bản công pháp, khiến Vân Bức hoàn toàn trở thành danh nhân của mộng thế giới.
Rất nhiều người phỏng đoán lai lịch Vân Bức, các loại người có tên có họ của Nhân tộc thất quốc hầu như đều bị đoán hết, ngay cả Thạch Khai Hoang cũng ở trong phạm vi đoán, dù sao trong tên Thạch Khai Hoang có hai chữ Khai Hoang, nhưng toàn bộ suy đoán hầu như đều tập trung ở tầng diện đại năng, không có ai nghĩ đến, chân thân Vân Bức sẽ là một học viên nho nhỏ trong Tiềm Long viện.
Duy nhất biết chân tướng, đại khái chính là Hoành Lĩnh Chư gia, nhưng bọn họ lúc này, đang vì tìm kiếm Chư Tiên Dao mà gấp đến độ sứt đầu mẻ trán, sớm không còn rảnh rỗi đi quản việc này.
Theo thời gian chuyển dời, cơn sóng do Khai Hoang Thiên Nguyên Thuật tạo thành dần dần bình ổn.
Mọi người rốt cuộc không nghị luận Vân Bức nữa, mà ảnh hưởng của Khai Hoang Thiên Nguyên Thuật, lại đã dần dần xâm nhập đến tầng diện từng nguyên sĩ.