Nguyên Huyết Thần Tọa

Chương 313: Huyết mạch Quỷ Tâm (Hạ) (1)

Chương 313: Huyết mạch Quỷ Tâm (Hạ) (1)



* * *

Từ hôm nay trở đi, điểm cuối tu hành của vô huyết nguyên sĩ liền xác định ở Phí Huyết đỉnh phong.
Về phần Tô Trầm, cuộc sống của hắn thì trước sau như một, mỗi ngày đi học, tu hành, nghiên cứu.
Từ trên Mộng Võng kiếm được món tài phú to lớn, bị hắn đổi thành các loại tài liệu trân quý, cuồn cuộn không ngừng từ các nơi vận chuyển đến, đưa đến trong phòng thí nghiệm của hắn, hóa thành vô số số liệu thực nghiệm, bổ sung cho tri thức của Tô Trầm.
————————————————
“Thật thú vị, ta vẫn là lần đầu nhìn thấy nguyên chất như vậy. Rõ ràng là cùng một loại nguyên chất, ở trong cơ thể nam nữ bày ra đặc tính lại hoàn toàn khác nhau. Trách không được mị hoặc chi kỹ của các ngươi chỉ có nữ giới mới có thể sử dụng, bởi vì một ít đặc tính của loại nguyên chất này, chỉ có khi ở trong cơ thể nữ tử mới có thể hiển hiện ra.”
Cầm hai cái ống nghiệm, bên trong đựng máu khác nhau, Tô Trầm vừa quan sát vừa nói.
“Cho dù ngươi tìm được nguyên nhân lại như thế nào? Chẳng lẽ ngươi còn có thể thay đổi tất cả cái này?” Chư Tiên Dao tức giận nói.
Trong khoảng thời gian này, Tô Trầm mỗi ngày đều phải rút ra một ống máu của nàng để làm nghiên cứu, tuy đây đã là cách làm nhẹ nhàng nhất của Tô Trầm, Chư Tiên Dao vẫn cảm giác rất khó chịu, nói chuyện tự nhiên cũng không có ngữ khí tốt gì cả.
“Ta không biết ta có thể thay đổi tất cả cái này hay không.” Tô Trầm trả lời: “Mấy năm nay ta luôn nghiên cứu bí mật về huyết mạch nguyên chất, tìm kiếm pháp môn có thể thay thế chúng nó. Có một số thành công, có một số không thành công. Tổng kết ra được kinh nghiệm thứ nhất chính là, huyết mạch nguyên chất thay thế có tính ngẫu nhiên thật lớn, nói trắng ra là, nếu muốn thành công, trừ cần cố gắng nghiên cứu, còn cần vận khí nhất định.”
“Vận khí?” Chư Tiên Dao nhìn Tô Trầm: “Ngươi là nói ngươi nghiên cứu đến bây giờ, thành quả lớn nhất chính là, phương pháp đột phá huyết mạch hạn chế tốt nhất chính là vận khí sao?”
Nàng khi nói lời này, mang theo sự trào phúng nồng đậm.
Tô Trầm cũng không ngại, chỉ thản nhiên nói: “Đúng vậy. Cần vận khí thật ra cũng không phải chuyện gì mất mặt, người chưa từng cố gắng, thậm chí ngay cả tư cách được hưởng loại vận khí này cũng không có. Phải biết rằng vận khí ta chỉ, không phải loại vận khí không làm mà hưởng, từ trên trời giáng xuống, mà là ở sau vô số lần vất vả thử, rốt cuộc trời rủ lòng thương, có thể bởi vì nguyên nhân không bắt mắt nào đó mà thu hoạch thành quả. Ta coi nó là may mắn tất nhiên trong ngẫu nhiên, thành lập ở trên vô số tâm huyết.”
“Như vậy ở trên huyết mạch Chư gia ta, ngươi là chiếm được loại may mắn này chiếu cố hay chưa?” Chư Tiên Dao tiếp tục khẩu khí châm chọc của nàng.
Tô Trầm nhún vai.
Rất hiển nhiên, vận may chưa buông xuống.
Chư Tiên Dao cười lạnh: “Chỉ bằng ngươi muốn phá giải huyết mạch Chư gia ta? Thật sự là chuyện cười. Đừng tưởng ngươi đánh bậy đánh bạ sáng tạo Khai Hoang Thiên Nguyên Thuật, thì có ghê gớm bao nhiêu. Nói trắng ra đây cũng là đạo sư của ngươi cống hiến, ngươi lại đứng ở trên cơ sở người đi trước thu hoạch thành quả. Ta nói ngươi vẫn là đừng lãng phí thời gian cùng tài nguyên ở phương diện này.”
“Có lẽ thế.” Tô Trầm cũng chưa kiên trì nói chỉ cần chịu trả giá thì nhất định có thu hoạch, hắn biết rõ, con đường nghiên cứu, cũng không phải trả giá tương đương với thu hoạch, càng nhiều thời điểm, đó chỉ là cái động không đáy, vô luận bỏ vào bao nhiêu cũng không thấy tiếng vọng.
Nếu nghiên cứu đối với huyết mạch Chư gia tiếp tục một đoạn thời gian nữa còn chưa có khởi sắc, Tô Trầm sẽ cân nhắc từ bỏ.
Đúng lúc này, Cương Nham xông vào.
Hắn nói: “Trịnh Bát Sơn tỉnh rồi.”
Trịnh Bát Sơn ngồi ở trên giường đá, nhẹ nhàng lắc lư thân thể, trong miệng còn hát nhạc thiếu nhi.
Hát rất nhẹ nhàng, rất động tình.
Tô Trầm quơ quơ tay ở trước mắt nàng, Trịnh Bát Sơn vẫn như vậy.
Nàng cứ véo von như vậy, khi thì lẩm bẩm, khi thì cười khẽ.
Vô luận Tô Trầm dùng phương pháp nào, nàng cũng không để ý tới.
“Cô ta tỉnh lại đã như vậy?” Tô Trầm hỏi.
“Vâng. Mặc kệ nói chuyện với cô ta như thế nào, cô ta cũng không để ý. Chủ nhân, cô ta có phải bị Thập nhất thúc kia đánh thành ngu ngốc rồi hay không?” Cương Nham nói.
“Không quá tượng, loại tình huống này ta cũng là lần đầu tiên nhìn thấy.” Tô Trầm mở ra mí mắt Trịnh Bát Sơn.
Hắn sử dụng Nguyên Năng Chi Nhãn, từ trong mắt Trịnh Bát Sơn có thể phiến quang quái 6 cách thế giới vi mô rộng lớn, nhưng thế giới vi mô này là khổng lồ, phức tạp như thế, khiến Tô Trầm cảm giác thân ở mê cung, khó có thể lý giải.
Điều duy nhất hắn có thể xác định là, tình trạng Trịnh Bát Sơn không bình thường.
“Kỳ quái, chuyện này rốt cuộc là thế nào?” Tô Trầm lẩm bẩm.
“Là linh hồn đình trệ.” Một thanh âm vang lên ở sau người.
Là Chư Tiên Dao.
Bởi vì coi như hợp tác, Chư Tiên Dao chưa bị nhốt lại, khi không có việc gì nàng có thể tự nhiên đi lại ở trong tháp, chỉ cần không đi xúc phạm kiêng kị của Tô Trầm, tổng thể cuộc sống của nàng coi như không tệ.
Thời khắc này nhìn thấy nàng, Tô Trầm đầu tiên là nói: “Sao ngươi lại tới đây?”
Sau đó lại hỏi: “Ngươi nói loại tình huống này của cô ta là linh hồn đình trệ? Linh hồn đình trệ là chuyện thế nào?”
Chư Tiên Dao đi tới nói: “Cái gọi là linh hồn đình trệ, chính là thân thể của cô ta thức tỉnh, nhưng linh hồn lại bởi bị thương nặng mà tiếp tục ngủ say. Không chỉ có thế, ở trong quá trình ngủ say còn lâm vào mộng cảnh tầng sâu, không thể tỉnh lại, giống trúng công kích tinh thần mạnh mẽ nào đó. Cô ta bây giờ, hẳn là ở trong giấc mơ nào đó tự mình dệt ra, không thể tỉnh lại.”
“Phải như thế nào mới có thể đánh thức cô ta?”
“Linh hồn thương tổn chỉ có thủ đoạn linh hồn mới có thể giải quyết. Nhìn bộ dạng, trình độ linh hồn đình trệ phi thường lợi hại, sợ là cần nguyên kỹ loại linh hồn phi thường cường đại mới có thể đánh thức cô ta.”
“Thì ra là như thế, đúng rồi, ngươi sao biết nhiều như vậy?”
“Ngươi biết Chư gia ta sở trường nhất chính là mị hoặc, mà bản thân mị hoặc là nguyên kỹ linh hồn. Từ trước tới nay, Chư gia ta đều đang nghiên cứu tri thức về phương diện này, hy vọng có thể đánh vỡ xiềng xích huyết mạch, để cho mị hoặc có thể không bị giới hạn trong nam nữ khác biệt nữa.”
“Để nam nhân cũng có thể vận dụng mị hoặc?”
“Không, là để nữ nhân cũng có thể tiếp nhận mị hoặc.”
“... Đã biết các ngươi không hào phóng như vậy.” Tô Trầm nở nụ cười, sau đó hắn nói: “Ta muốn học.”
“Bộ phận này không ở trong vòng hiệp nghị.” Chư Tiên Dao không chút khách khí từ chối.
Tô Trầm chưa cưỡng cầu, hắn nghĩ nghĩ, đứng dậy nói: “Nói đi, ta phải như thế nào mới có thể nhận được tri thức phương diện này?”
“Cho ta nhiều tự do hơn, ít nhất ta muốn có thể hành tẩu ở trong phạm vi Tiềm Long viện. Ta đã nán lại trong tháp này quá nhiều ngày rồi.”
“Ngươi biết điều này không có khả năng.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất