Nguyên Lai Ta Là Tu Tiên Đại Lão

Chương 138: Kinh biến, đột kích ban đêm!

Chương 138: Kinh biến, đột kích ban đêm!
Ánh mắt của Cố Trường Thanh hơi ngưng tụ, khiếp sợ nhìn vào Chu Đại Thành, "Thánh Nhân?"
Cái đánh giá này thật sự là quá lớn, lớn đến hắn không thể tin được, thế giới tu tiên có sự tồn tại của Thánh Nhân? Đây quả thực là chuyện cười lớn.
Lạc Hoàng chậm rãi mở miệng nói: "Cố tiền bối, ngươi nhìn vào trận mưa bên ngoài này tới có kỳ lạ không?"
Cố Trường Thanh giương mắt nhìn trời, lại vào lúc này, một đạo điện quang hiện lên, vạch phá mây đen rơi vào mặt đất, phản chiếu sáng khuôn mặt của hắn, sau đó truyền tới một tiếng sấm vang rền chấn thiên.
"Quả thực kỳ lạ."
Thanh Vân Tỏa Ma đại điển cần lấy trận pháp hỏa diễm tiến hành phong ấn, bởi vậy trước lúc đó, bọn họ tự nhiên sẽ làm công tác chuẩn bị, một loại chuẩn bị trong đó chính là quấy nhiễu thời tiết, khiến cho trong khoảng thời gian này sẽ không có mưa rơi xuống, nhưng bây giờ thế mà mưa to như vậy, quả thực nằm ngoài dự liệu.
Lạc Hoàng tiếp tục nói: "Vậy ngươi có từng nghe qua câu nói, Thanh Nhân giận dữ thì thiên địa cũng phải đổi màu chưa?"
Con ngươi Cố Trường Thanh đột nhiên co rụt lại, trên mặt hiện ra thần sắc khó có thể tin, trận mưa này là bởi vì vị cao nhân kia nổi giận mà đưa tới sao?
Chỉ là nổi giận, đã có thể tạo nên thiên địa cùng giận, đây là tồn tại cỡ nào?
Hơi thở của hắn có chút gấp rút, chỉ cảm thấy tê cả da đầu, đồng thời lại cảm thấy khó có thể tin, thế giới tu tiên làm sao lại cất nhân vật bực này ở đây? Đây quả thực ... không hợp với lẽ thường!
Dưới tâm trạng đang khuấy động, hắn không ngừng bước đi bước lại trong đại điện, vẻ mặt biến hóa không ngừng, giống như khó mà quyết định chủ ý.
Một bên là cao nhân hư hư thực thực, một bên là Liễu gia từng xuất hiện tiên nhân, đến cùng chính mình có nên ra tay hay không?
Vị cao nhân này đến cùng muốn ta ở bên trong ván cờ này đóng vai nhân vật gì? Nếu thật sự đắc tội Liễu gia, lửa giận vị tiên nhân kia của Liễu gia, cao nhân kia thật sự có thể đối phó sao?
Suy nghĩ của hắn quay cuồng, hít sâu một hơi nói: "Không biết có thể để cho ta trước tiên bái phỏng cao nhân một chút không?"
Lạc Hoàng mỉm cười, "Ha ha, ngươi nhìn vào sắc trời này một chút, cao nhân bây giờ có tâm trạng gặp ngươi? Nếu như ngươi làm xong chuyện này, cao nhân cao hứng nói không chừng sẽ bằng lòng gặp ngươi một lần!"
"Cố Trường Thanh, nếu ngươi không dám thì cứ việc nói thẳng, chúng ta cho ngươi tạo hóa to lớn mà ngươi cũng không dám nhận thì ngươi còn tu cái gì tiên? Nếu không phải là cung chủ chúng ta đang ở cửa ải Độ Kiếp, chúng ta cũng không có khả năng chia sẻ loại cơ hội này với ngươi!" Chu Đại Thành hừ lạnh một tiếng, "Thôi được, việc này Lâm Tiên đạo cung chúng ta cũng có thể làm được, đi thôi!"
"Chu đạo hữu không nên tức giận, chỉ là việc này quả thực liên quan rất lớn, thậm chí sẽ ảnh hưởng toàn bộ thế giới tu tiên, ta tự nhiên phải cân nhắc thận trọng."
Cố Trường Thanh vội vàng mở miệng, "Xem như thật muốn đi đối phó Liễu gia, cũng phải chờ ta hoàn thành phong ấn mới được, phong ấn ở đêm nay là có thể xong, các ngươi không ngại ở lại chỗ này của ta, tới lúc đó ta sẽ cho các ngươi một câu trả lời chắc chắn."
Chu Đại Thành trực tiếp đi ra đại điện, khinh bỉ nói: "Sợ đầu sợ đuôi, không thú vị!"
Mấy người Tần Mạn Vân cũng cùng đi ra ngoài, ngồi ở bên trong đình nghỉ mát cách đó không xa.
Tần Mạn Vân cười nói: "Được rồi, cũng không cần phải tức giận, Cố tiền bối trấn thủ lối vào Ma giới lâu dài, trách nhiệm trọng đại, cẩn trọng cái này cũng dưỡng thành thói quen thận trọng của hắn, dựa vào lời nói của chúng ta đã muốn để người ta đi diệt Liễu gia, quả thực không quá thực tế, cần cho hắn thời gian."
Lạc Hoàng nhíu mày, "Chẳng nhẽ phải dẫn hắn đi bái phỏng cao nhân? Làm như vậy thật sự không ổn, sợ rằng sẽ làm cao nhân phản cảm."
Chu Đại Thành mở miệng nói: "Thực sự không được, toàn thể Lâm Tiên đạo cung chúng ta điều động được! Cung chủ tuy rằng bế quan, nhưng chúng ta cũng không sợ Liễu gia chỉ có Hợp Thể kỳ!"
"Vào lúc này, tuyệt đối không thể đi quấy rầy cao nhân!" Tần Mạn Vân vội vàng mở miệng, trầm ngâm một lát, không thể không thở dài nói: "Ai, chúng ta một lòng muốn chia sẻ khó khăn với cao nhân, không nghĩ ra ngay cả chuyện đơn giản như vậy cũng không làm được, chúng ta còn có mặt mũi nào mà đi gặp hắn?"
Mọi người đều là mặt mày rầu rĩ.
Về phần Cố Trường Thanh cũng bị cuốn vào cuộc chiến thiên nhân, thậm chí còn gọi tỷ đệ Cố Tử Dao hai người tới làm cố vấn.
Hắn có loại dự cảm, cái lựa chọn ngày hôm nay rất quan trọng, chọn tốt thì chính mình nói không chừng có thể đạp thiên mà đi, đắc đạo thành tiên, chọn không tốt thì tám phần sẽ tan!
Trong nhiều năm như vậy, chính vì tâm lý cẩn thận và cân nhắc của mình mà hắn đã đưa ra tất cả các lựa chọn quan trọng là đúng đắn để đạt được thành tích ngày hôm nay, đồng thời làm rạng rỡ Thanh Vân cốc.
Thời gian cứ chậm rãi trôi qua, bất tri bất giác, sắc trời dần tối, sau đó màn đêm bắt đầu bao phủ lại vùng đại địa này.
"Rầm rầm!"
Trong thiên địa, mưa to ngay cả một chút dấu hiệu dừng lại cũng không có, rất nhiều nơi đã nước đọng lên cao, vốn là dòng suối nhỏ trở nên chảy xiết, bắt đầu có khuynh hướng tràn ra ngoài.
Trên đài cao vốn náo nhiệt giờ không còn một ai, tất cả mọi người đều trốn ở trong phòng, phần lớn đã chìm vào giấc ngủ.
Trong lúc phiền muộn buồn bực, Cố Trường Thanh đôi mưa, bay ở trên bầu trời của đại điện, trôi nổi trong thiên địa, quan sát toàn bộ Thanh Vân cốc bên dưới.
Hắn đưa tay, chạm hứng nước mưa nặng hạt rơi xuống, trong lòng đột nhiên sinh ra loại tim đập nhanh, nếu như mình không đi diệt Liễu gia, cơn mưa này sẽ một mực rơi xuống? Mãi cho tới khi nhấn chìm Thanh Vân cốc của mình mới thôi sao?
Không thể nào, không thể nào, đây chắc chắn là ảo giác của mình!
Hắn theo thói quen ngẩng đầu nhìn về sâu trong sơn cốc chìm trong bóng tối vô tận, nhíu mày.
Nếu như mình bước nhầm một bước này, thân tử đạo tiêu là việc nhỏ, lối vào Ma giới này ai sẽ để ý tới?
Đúng lúc này, lông mày của hắn bỗng nhiên lại nhíu một cái nữa.
Hả?
Trong bóng tối kia hình như có cái gì đang động.
Trong mắt hắn hiện lên một tia sáng, tập trung nhìn vào thì lập tức giật mình một cái, lông tơ toàn thân đều dựng lên.
Thật sự có thứ gì đó đang động!
Bóng đen dường như tan vào bóng tối, đang băng qua ngọn lửa từng chút một, hướng về lá cờ đỏ lơ lửng trong khoảng không mà đi.
Hắn lập tức như muốn rách cả mí mắt, huyết khí toàn thân cuộn tròa, chợt quát một tiếng, "Tặc nhân lớn mật, dám can đảm giở trò ở Thanh Vân cốc ta, nạp mạng đi!"
Giọng nói còn chưa rơi xuống, thân ảnh của hắn đã biến thành một dải cầu vồng, băng qua không trung bắn nhanh mà đi!
Giọng nói của hắn lập tức để tất cả mọi người trong Thanh Vân cốc bừng tỉnh, đám người Tần Mạn Vân đưa mắt nhìn nhau, trên mặt đều hiện ra vẻ kinh ngạc, sau đó không dám thất lễ, thi nhau biến thành độn quang bay ra.
Bóng đen kia cũng bị kinh hãi nhảy một cái, nhìn vào Cố Trường Thanh đang nhanh chóng tới gần, bên trong đôi mắt hiện lên một vệt tàn nhẫn.
Hắn hét lên một tiếng, khói đen toàn thân tuôn trào, bọc chính mình thành một viên cầu đen nhánh, sau đó đối mặt với tầng tầng lớp lớp lửa kia, muốn lao thẳng tới lá cờ nhỏ màu đỏ kia mà đi!
"Xuy xuy xuy!"
Khói đen mỗi lần đi qua một lớp lửa đều sẽ phát ra tiếng vang chói tai, càng là kèm theo đó mà kêu lên một tiếng đau đớn, càng ngày càng ảm đạm.
Tuy nhiên bóng đen kia trong nháy mắt cũng đã tới bên cạnh lá cờ nhỏ màu đỏ.
"Bọn chuột nhắt, ngươi dám? !"
Cố Trường Thanh nghiêm nghị quát lên, trong tay xuất hiện một cái vòng tròn màu đỏ như lửa, vòng tròn đón gió nở lên, kèm theo hắn vung tay áo lên, lập tức huyễn hóa ra sáu cái vòng tròn, trên đó thiêu đốt lên hỏa diễm hừng hực, gần như chiếu sáng bầu trời đêm, như là cực nhanh lao về phía bóng đen bao vây mà đi!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất