Nguyên Lai Ta Là Tu Tiên Đại Lão

Chương 142: Nhớ hắn nhớ hắn nhớ hắn a

Chương 142: Nhớ hắn nhớ hắn nhớ hắn a
Trong rừng cây cách đó không xa.
Lão giả áo bào nâu và lão giả áo bào xám vốn đang ẩn nấp ở chỗ tối, chờ đúng thời cơ nhìn xem có thể vớt chỗ tốt hay không, nhưng là tuyệt đối không nghĩ tới thế mà có thể nhìn thấy cảnh tượng kinh người như vậy.
Đầu óc của bọn hắn vang lên ông ông, như đang mơ vậy.
Nếu như nói ma vật kia để bọn hắn kinh hãi muốn chết thì như vậy con hạc giấy kia quả thật lật đổ thế giới quan của bọn hắn, nghĩ cũng không dám nghĩ.
Thứ kia đến cùng là thần vật gì? Vật của Tiên gia cũng không có nghịch thiên tới như vậy a?
Tiên Khí?
Dùng giấy gấp ra Tiên khí?
Lão giả áo bào nâu hơi hít một hơi khí lạnh, run giọng nói: "Đại ... Đại hộ pháp, gặp phải loại tình huống này chúng ta nên làm cái gì?"
Đại hộ pháp đưa mắt nhàn nhạt nhìn vào hắn, "Ngươi có phải là ngốc hay không, tới nước này rồi mà còn phải hỏi sao? Tự nhiên là nắm chắc mọi thủ đoạn tới kết giao a! Tranh thủ thời gian theo ta đi biểu hiện cho tốt!"
Mọi người đang thương lượng nên diệt Liễu gia với tốc độ nhanh chóng và gọn gàng như thế nào, đột nhiên thần sắc đều hơi động một chút, nhìn vào trong bóng tối.
Chỉ thấy lão giả áo bào nâu và lão giả áo bào xám lần lượt đi ra, trên mặt bọn hắn còn mang theo nụ cười hữu hảo, mở miệng nói: "Đại hộ pháp, Nhị hộ pháp của Liễu gia, bái kiến Cố tiền bối."
"Người của Liễu gia?" Lông mày Cố Trường Thanh không để lại dấu vết nhảy một cai, hiện ra vẻ cổ quái, chưa đi tìm chim chim đã tự bay tới.
"Cảnh tượng vừa rồi kia quả thực là vô cùng nguy hiểm, hai người chúng ta vừa mới chạy tới đây, đang chuẩn bị ra tay tương trợ a, không nghĩ tới lại nhìn thấy cảnh tượng khó tin như vậy, thật sự là để cho người ta sợ hãi thán phục!"
Trong giọng nói của Đại hộ pháp đầy vẻ sợ hãi thán phục, nhìn vào Tần Mạn Vân nói: "Món thần vật kia của cô nương quả thực là để chúng ta mở rộng tầm mắt, cũng không biết có lai lịch hay không?"
Tần Mạn Vân thản nhiên nói: "Là một vị cao nhân tặng cho ta."
"Ồ? Cao nhân?" Đại hộ pháp hơi kinh hãi, vô cùng hâm mộ mà nói: "Không nghĩ tới phúc phận của cô nương thâm hậu như vậy, thế mà có thể gặp được cao nhân như vậy, thật sự là để cho người ta phải hâm mộ."
Tần Mạn Vân mặt không đổi sắc hỏi: "Không biết hai người các ngươi tới đây cần làm chuyện gì?"
Đại hộ pháp mở miệng nói: "Thực không dám giấu giếm, Thiếu chủ chúng ta ở chỗ này gặp phải kẻ xấu làm hại, chúng ta lúc này mới cố ý chạy tới, liên quan tới việc này, còn muốn mời Cố Cốc chủ có thể giúp một chút."
"Ồ?" Khóe miệng của Cố Trường Thanh không thể không nhếch lên tạo thành một đường cung, "Việc này ta cũng biết, thiếu chủ của các ngươi đã chết."
"Cái gì?"
Sắc mặt của Đại hộ pháp và Nhị hộ pháp đều đột nhiên thay đổi, bên trong đôi mắt lộ ra sát cơ, âm tàn nói: "Còn xin Cố cốc chủ nói cho chúng ta biết đối phương là ai!"
Cố Trường Thanh khôi hài nói: "A, người này vừa đúng chính là cao nhân trong miệng các ngươi, các ngươi nói xem có trùng hợp hay không?"
Đại hộ pháp và Nhị hộ pháp kẽ há miệng ra, đại não ông ông một tiếng, cứng đờ ngay tại chỗ, đã nói không ra lời.
Một cỗ hàn ý lạnh thấu tim đột nhiên từ lòng bàn chân của bọn họ dâng lên, bay vút thẳng lên đỉnh đầu, khiến da đầu của bọn hắn tư cả ra, hoảng sợ tới cực điểm.
Liễu Như Sinh xảy ra chuyện gì?
Cho dù ngu ngốc cũng sẽ không ngu tới mức đi đắc tội một vị cao nhân như vậy a!
Thật lâu sau, sắc mặt Đại hộ pháp thay đổi rồi lại thay đổi, lúc này mới cưỡng ép đè xuống sự sợ hãi trong lòng mình, cố gắng gạt ra nụ cười nói: "Đúng là trùng hợp a, xem ra không nói thật không được, vừa rồi ta thế nhưng là nói lung tung, mọi người tuyệt đối không nên để ở trong lòng, lời nói tiếp theo của ta mới là thật."
Trên mặt của hắn hiện ra vẻ than thở, tức giận mở miệng nói:
"Thật ra thì Liễu Như Sinh sớm đã không còn là Thiếu chủ của chúng ta, hắn phản bội Liễu gia, sớm đã bị Liễu gia trục xuất gia môn! Nhưng lại vẫn như cũ gánh lấy cái danh của Liễu gia làm xằng làm bậy ở bên ngoài, thật sự là đáng ghét tới cực điểm, chúng ta tới lần này chính là muốn đuổi theo bắt hắn lại, nhưng chết như vậy cũng tốt, chết rất tốt!"
Nhị hộ pháp cũng liên tục gật đầu, "Không sai, đúng là như vậy, không còn chuyện gì nữa chúng ta đi trước, các vị không cần tiễn."
Giọng nói vừa mới rơi xuống, bọn hắn đã quay người lại bắt đầu chuẩn bị chạy.
Chỉ có điều ngay sau đó, một đạo Hỏa xà đã trói hai người bọn họ lại.
Nội tâm của hai lão giả này lập tức chìm vào đáy cốc, tức giận nói: "Cố tiền bối, đây là ý gì?"
Cố Trường Thanh cười nói: "Hai vị, không thể không nói, các ngươi tới quá đúng lúc, ta đang lo làm như thế nào để lấy công chuộc tội a, các ngươi vậy mà tự đưa tới cửa, vậy thì không cần nhiều lời, ta trực tiếp đưa các ngươi lên đường là được rồi!"
Hỏa xà đột nhiên bốc lên, vẻn vẹn chỉ một lát, tại đây đã không còn bóng dáng của hai lão giả kia.
"Cái này xem như là một chút lợi tức đi."
Cố Trường Thanh thở phào một hơi dài nhẹ nhõm, quay người hướng về phía Tiên Khách cư kia rất cung kính mà bái một cái thành kính nói: "Trường Thanh đối với hành vì không biết gì trước đó cảm thấy vô cùng áy náy và hổ thẹn, mời cao nhân chờ đợi biểu hiện của ta, để cho ta lập công chuộc tội!"
Ba tên trưởng lão khác thấy Cốc chủ nhà mình thế mà có hành vi như vậy thì lập tức bị dọa đến mặt không còn chút máu, cả khuôn mặt đều đen.
"Cốc chủ, ngươi hồ đồ a! Ngươi đây không phải là thu hẹp con đường của mình sao?"
"Ngay cả phân phó của cao nhân như thế mà cũng dám từ chối, Cốc chủ, xem ra ta trước kia là xem thường ngươi."
"Liễu gia làm mưa làm gió đã quen, nên có một kiếp này."
"Vậy còn chờ gì? Nắm chặt thời gian đi diệt Liễu gia a!"
"Cùng đi, cùng đi!"
...
Hôm sau.
Sắc trời hơi sáng, Lý Niệm Phàm đứng ở bên cửa sổ, nhìn ra bên ngoài, không thể không lộ ra nụ cười tươi.
"Mưa hình như đã ngừng lại."
Từ nơi này nhìn ra, toàn bộ thế giới giống như được cọ rửa qua, rực rỡ hẳn lên, rất đặc sắc.
"Tiểu Đát Kỷ, buổi sáng hôm nay muốn ăn cái gì? Đồ ăn hình như không nhiều lắm."
"Đơn giản chút là được rồi a." Đát Kỷ nhìn vào Lý Niệm phàm, không thể không cắn cắn môi, uể oải nói: "Đáng tiếc Đát Kỷ không biết làm cơm, bằng không thì cũng sẽ không cần làm phiền công tử tự mình động thủ."
Lý Niệm Phàm không thể nhín được cười: "Chuyện này không sao cả, huống chi trong nhà không phải còn có Tiểu Bạch sao?"
Hắn nhịn không được cảm khái nói: "Ai, không có Tiểu Bạch ở đây, công nhận nhớ hắn nhớ hắn nhớ hắn a."
Hai người ăn điểm tâm đơn giản xong thì ngoài cửa lại truyền tới tiếng gõ cửa nhẹ nhẹ.
"Đông đông đông."
"Lý công tử có ở đây không?"
Ngay sau đó, giọng nói cung kính của Tần Mạn Vân đã truyền tới.
"Kẹt kẹt."
Lý Niệm Phàm mở cửa, nhìn vào mọi người ở ngoài cửa, kinh ngạc nói: "Là các ngươi a, sớm a."
Tần Mạn Vân, Lạc Thi Vũ và tỷ đệ Cố Tử Dao đứng ngoài cửa.
Tần Mạn Vân thấp giộng nói: "Lý công tử, chuyện đã bắt đầu kết thúc."
Nàng ta vẫn có chút thấp thỏm, nếu không phải nhìn thấy mưa to trên trời dần dần có dấu hiệu dừng lại, nàng ta tuyệt không dám tới quấy rầy Lý Niệm Phàm.
Lý Niệm Phàm hơi sững sờ, sau đó thở phào nhẹ nhõm một hơi nói: "Thật sự đã làm phiền các ngươi."
Trong lòng Tần Mạn Vân có chút an tâm, vội vàng nói: "Lý công tử, thật ra thì hai vị này là hai người con của Cốc chủ Thanh Vân cốc, việc này còn may mà có bọn họ mới có thể hoàn thành thuận lợi như vậy."
Lý Niệm Phàm kinh ngạc nhìn vào hai tỷ đệ Cố Tử Dao, tuy rằng đoán được lai lịch của hai người này không nhỏ, nhưng không nghĩ tới thế mà lại chính là con của Cốc chủ Thanh Vân cốc.
Hóa ra chính mình đây là ôm cái bắp đùi, cũng không uổng công lần trước ta chuẩn bị bữa ăn sáng công phu kia.
"Thật sự là rất cảm ơn!" Lý Niệm Phàm nhìn vào bọn họ, cười nói: "Ăn chưa? Nếu không tới ngồi một chút, uống chén rượu nhạt?"
"Không ... không cần." Cố Tử Dao nuốt xuống từng ngụm từng ngụm nước, chật vật mở miệng từ chối.
Bọn họ lần này là phụng mệnh của cha để lấy lòng cao nhân, lấy công chuộc tôi, cao nhân tuy rằng khách sáo, nhưng bọn họ cũng không dám ăn chực.
Nói ra ngươi khả năng không tin, ta đây chính miệng từ chối tạo hóa, trời mới biết lúc đó ta phải bỏ ra bao nhiêu dũng khí.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất