Nguyên Lai Ta Là Tu Tiên Đại Lão

Chương 145: Máy nén, đóng gói

Chương 145: Máy nén, đóng gói
Trên mặt Lạc Thi Vũ và Tần Mạn Vân không thể không hiện ra ý cười, nước này cũng không phải tùy tiện là có thể uống.
Nhất là Tần Mạn Vân, khóe miệng của nàng hơi nhếch lên, nghĩ lại mấy ngày trước chính mình tới bái phỏng, thế nhưng là mở miệng cầu nhiều lần, Cố Tử Dao đều không chịu lấy Tỉnh Thần thủy ra, hiện tại không phải vẫn là để cho ta nếm được rồi sao?
Ôm đùi được hóng mát a, sau này chính mình thế nhưng phải ôm chặt.
Tỉnh Thần thủy, nặng ở hai chữ Tỉnh Thần.
Tuy rằng không thể trực tiếp gia tăng thực lực người, cũng không thể mang tới cảm ngộ cho người ta, nhưng lại có thần hiệu rèn luyện thần thức.
Thần thức đối với người tu tiên mà nói thì như là đôi mắt thứ hai, thần thức càng mạnh khả năng nhìn thấu huyễn cảnh càng mạnh, khả năng chống lại huyễn cảnh càng mạnh, nó cũng có lợi ích tinh tế cho những đột phá trong tương lai.
Cố Tử Dao mang theo tâm tư ganh đua so sánh mở miệng nói: "Lý công tử, cái chén nước này có công hiệu nâng cao tinh thần, khẩu vị không thể kém hơn so với những thạch kia."
Thật ra thì không cần nàng ta nói, sự chú ý của Lý Niệm Phàm đã bị thu hút sâu bởi ly nước này, bên trong đôi mắt lộ ra hồi ức và thần sắc kích động.
Có thể thấy rõ ràng, nước trong một chén kia, từng cái bọt khí nhỏ bé hiển hiện, không ngưng nhảy lên ở trong nước, cảnh tượng như thế này hắn quả thực không thể quen thuộc hơn được.
Phì Trạch Khoái Nhạc thủy!
Đây là đặc trương mà Phì Trạch Khoái Nhạc thủy mới có a!
Hắn dụi dụi con mắt, còn tưởng rằng chính mình sinh ra ảo giác.
Một cỗ cảm giác thân thiết tự nhiên sinh ra, không nghĩ tới người ở thế giới tu tiên này thế mà còn có thể gặp được Phì Trạch Khoái Nhạc thủy
Quan sát thật lâu, hắn lúc này mới đưa chén nước lên tới trước mặt mình, không kịp chờ đợi uống một ngụm.
Nước hơi ngọt, mùi vị tưởng tượng chưa từng xuất hiện, nhưng là, loại cảm giác bùng nổ ban đầu đã có!
Miệng vừa mềm vừa tê, theo nuốt xuống, nước kia giống như nhảy lên ở trong cổ họng, ngay cả linh hồn cũng đang run rẩy, có thể nói là mát mẻ.
"Đây là nước có ga (cacbon-axit)!"
Lý Niệm Phàm không thể không lẩm bẩm lên tiếng, nhìn vào ly nước trong tay này, trong mắt lóe ra thần sắc kích động, sau đó không nói hai lời, "Ừng ực ừng ực" uống một hơi cạn sạnh nguyên một chén nước.
"A —— thoải mái!" Hắn lập tức cảm thấy tinh thần sảng khoái.
Nước có ga là hình thức ban đầu của Sprite, nhưng thật ra nó chính là nước suối cho thêm CO2 vào.
Lý Niệm Phàm không chỉ một lần muốn làm đồ uống có ga, nhưng đều không thể thành công, cấu tạo không khí của thế giới tu tiên giống như khác biệt rất lớn so với kiếp trước.
Nói một cách chính xác, khí trong cốc nước này không phải là khí có ga, nhưng điều đó không ngăn được Lý Niệm Phàm gọi nó là nước có ga.
Những người khác lộ ra một bộ vẻ mặt không ngoài dự liệu, nội tâm liên tục cười khổ.
Quả thực là một ngụm không lên tiếng sao?
Thần hồn của Lý công tử đoán chừng cường đại tới không thấy biên giới, chúng ta nếu như uống giống như hắn thì thần hồn đoán chừng sớm đã nổ tung.
Cố Tử Dao vội vàng bảo người rót đầy cho Lý Niệm Phàm, cười nói: "Lý công tử nếu như thích thì cứ việc uống đi."
"Đa tạ." Lý Niệm Phàm cười nói, tiếp theo đó nhịn không được mà than nhẹ một tiếng nói: "Nước này tùy rằng không khác mấy so với một loại ta uống trước kia, nhưng ở trên phương diện mùi vị còn cần phải cải tiến rất nhiều, có thể nói cho biết nước này là hình thành như thế nào không?"
Cố Tử Dao nhìn vào Lý Niệm Phàm, đột nhiên cắn răng, đứng lên nói "Lý công tử còn xin chờ một lát, ta đi một lát sẽ quay lại."
Nàng ta đưa mắt liếc mắt ra ý một cái, Cố Tử Vũ cũng đi theo sau.
Hai người tỷ đệ này đi tới một căn phòng, bên trong căn phòng đó có một đài phun nước, một viên châu màu xanh lam to bằng quả nhãn nổi lên trên miệng suối phun, nhấp nhô theo suối phun.
Lượng nước không lớn, nhưng đều là Tỉnh Thần thủy.
Cố Tử Dao hít sâu một hơi, đưa tay gỡ viên châu màu xanh lam kia xuống.
Cố Tử Vũ trợn tròn mắt, "Tỷ, ngươi thật chuẩn bị đưa Tỉnh Thần châu cho cao nhân sao?"
"Tầm mắt của ngươi còn chưa đủ, cái này còn phải hỏi sao?"
Cố Tử Dao lắc đầu, ánh mắt lóe ra tia sáng, "Khó được cao nhân thích, hơn nữa, Lâm Tiên đạo cung có thể tặng Huyền Băng ngàn năm cho cao nhân thì chúng ta tự nhiên cũng có thể đưa Tỉnh Thần châu ra! Chúng ta đã thua ở nơi bắt đầu, nhưng tuyệt đối không thể lại rơi ở đằng sau!"
Cố Tử Vũ lo lắng nói: "Tỷ, ngươi không sợ cha trách tội sao?"
"Cha là nhân vật cỡ nào, thời khắc cực kỳ quan trọng như thế này, hắn sớm đã để lại lời dặn dò rồi!"
Cố Tử Dao trịnh trọng mở miệng nói: "Ngươi phải quan sát ánh mắt của cao nhân cho thật tốt, phàm là ánh mắt của cao nhân dừng ở trên vật gì đó khoẳng năm giây trở lên vậy thì đại biểu cho vật đó lọt vào mắt của cao nhân, không được do dự, lập tức đóng gói, bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng tặng cho cao nhân!"
Cố Tử Vũ sững sờ khẽ gật đầu, "Ta cí chút đã hiểu!"
Chẳng mấy chốc bọn họ trở lại đại điện, Cố Tử Dao lấy Tỉnh Thần châu ra, đưa tới trước mặt Lý Niệm Phàm, cung kính mà nói: "Lý công tử, chỉ cần để cái này vào trong nước là có thể để nước biến thành nước ... nước có ga."
"Ồ?" Lạc Niệm Phàm ngạc nhiên nhìn vào viên cầu này, "Đây chẳng lẽ là máy nén khí, có hiệu quả nén khí sao?"
Máy nén khí?
Cố Tử Dao nghe được có chút mộng, nhưng cũng là người thông minh, cố găng theo Lý Niệm Phàm mở miệng nói: "Cái máy nén khí nếu như Lý công tử thích thì cứ việc cầm đi là được."
Lý Niệm Phàm nhíu mày, "Ta tay không đi tới, còn cầm đồ vật ... không tốt lắm đâu."
Cố Tử Dao hiện ra vẻ mặt không sao cả, có vẻ như tùy ý nói: "Lý công tử, đây chẳng qua chỉ là một món đồ chơi nhỏ, đối với chúng ta mà nói thì có cũng được mà không có cũng chẳng sao, chỉ có để cho vui chứ cũng không tính là gì!"
Tần Mạn Vân và Lạc Thi Vũ cứ như vậy yên tĩnh mà nhìn vào Cố Tử Dao biểu diễn, nội tâm không thể không lớn tiếng tham chó liếm cường đại, nói Tỉnh Thần châu thành đồ chơi nhỏ, đây là dũng khí ai đưa cho ngươi?
"Cái này ..." Lý Niệm Phàm do dự một chút, nhớ tới Phì Trạch Khoái Nhạc thủy, hắn thật sự là khó mà từ chối, mở miệng nói: "Vậy ta mặt dày mà nhận, đa tạ."
Cố Tử Dao mừng thầm trong lòng, vội vàng nói: "Khách khí, Lý công tử thích là được rồi."
Kết giao với cao nhân sợ nhất là cái gì? Sợ nhất là cao nhân không thu đồ vật!
Đây xem như là kết một cái thiện duyên!
Sau khi nghĩ ngơi một lát, tỷ đệ Cố Tử Dao hai người mang theo mọi người đi tới một cái Thiên điện khác của Đại điện.
Thiên điện không lớn, đồ vật trong đó cũng không nhiều, đưa mắt là có thể nhìn thấy ba bức họa đang treo trên vách tường và dưới mỗi bức tranh, riêng phần mình trưng bày một cái bàn vuông vức.
Ngẩng đầu nhìn lại, ba bức họa này vô luận là nội dung hay là ý cảnh đều có ngày đêm khác biệt.
Bức họa đầu tiên thì vẽ một lão giả tiên phong đạo cốt, tay áo dài bồng bềnh, cưỡi mây đạp gió, mặt hiện ra nụ cười hòa ái.
Bức họa thứ hai thì bên trong một vùng tăm tối, chỉ lộ ra ánh mắt và răng nanh hung tợn.
Bức họ thứ ba thì vẽ một con trăn dài màu trắng.
Các phong cách hoàn toàn khác nhau, vì vậy có thể dễ dàng nhìn thấy những gì chúng đại diện.
Quả nhiên, nghe Cố Tử Dao mở miệng nói: "Ba bức họa này phân biệt đại biểu cho ba bên tiên, ma, yêu, từ xa xưa đã có câu nói, quái vật phân chia thiện ác, Tiên và Ma không cùng tồn tại."
Quả nhiên a, thế giới tu tiên khắp nơi đều là người làm công tác văn hóa và ba bức tranh này khi kết nối với nhau khá tốt.
Chúng được đặt cạnh nhau, thậm chí nếu nhìn chúng từ con mắt của Lý Niệm Phàm thì được gọi là những bức họa tốt, không chỉ giỏi về kỹ năng hội họa mà trong quan niệm nghệ thuật của bức họa, người vẽ tranh có thể phân biệt được đâu là Tiên, đâu là Ma, đâu là Yêu, quan niệm nghệ thuật được thể hiện một cách hoàn hảo, có thể nói là tốn rất nhiều công sức.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất