Nguyên Lai Ta Là Tu Tiên Đại Lão

Chương 176: Cược ở trên người cao nhân

Chương 176: Cược ở trên người cao nhân
Tiên giới!
Thanh Vân Tông.
"Kẹt kẹt."
Theo một âm thanh nhẹ nhàng vang lên, bên trong các dãy phòng, một cái cửa phòng trong đó mở ra, một thân ảnh vội vàng đi ra, đi thẳng tới nơi trung tâm nhất của đại điện.
Chính là gia gia của Cố Trường Thanh.
Cửa vào đại điện, một tên đệ tử mở miệng nói: "Cố Uyên hộ pháp, có chuyện gì mà tới tìm Tông chủ?"
Cố Uyên vội vàng khách khí nói: "Không sai, còn xin thông báo giúp, ta có việc gấp cầu kiến!"
Đệ tử kia cười khổ nói: "Thật sự là không trùng hợp, Tông chủ vừa ra cửa trước đó không lâu."
Cố Uyên hơi sững sờ, cau mày nói: "Ra cửa? Nhưng có biết là chuyện gì không? Lúc nào trở về?"
Đệ tử kia quan sát xung quanh một chút, sau đó nhỏ giọng nói: "Ta mơ hồ nghe được hình như có liên quan tới cái chết cảu một vị tiên nhân, mấu chốt là thi thể còn rơi vào phàm trần! Tóm lại, việc này rất không thể tưởng tượng nổi, đưa tới oanh động cực lớn, chỉ sợ thời gian đi ra sẽ không ngắn."
Ánh mắt Cố Uyên hơi động một chút, cười nói: "Được, đa tạ báo cho biết."
Đệ tử kia mở miệng nói: "Không cần khách khí, Cố Uyên hộ pháp nếu như chó chuyện, không ngại nói cho ta, chờ Tông chủ về ta sẽ truyền giúp."
Cố Uyên khoát tay áo nói: "Chuyện này quan hệ trọng đại, không tiện lộ ra, thật sự là xin lỗi, cáo từ."
Hắn quay người rời đi, vẻ mặt lại thay đổi rồi lại thay đổi!
Chuyện liên quan tới tiên nhân đã chết kia hắn tự nhiên là biết chuyện gì xảy ra, chính bởi vì vậy hắn mới cảm thấy tim đập mạnh và loạn nhịp.
Trước đó bởi vì bức họa kia quá mức rung động, quên đi chuyện cao nhân giết tiên nhân này!
Tuy rằng chỉ là Thiên Tiên sơ kỳ, nhưng dù sao cũng là tiên nhân a!
Chết ở phàm trần, thi thể cũng rơi vào phàm trần, với cả con đường tiên phàm bây giờ bắt đầu đả thông, không chừng sẽ xảy ra chuyện gì đó, sẽ lộn xộn đi.
Hắn đi tới một nửa, lại cắn răng một cái, lại quay trở về một lần nữa.
"Cơ hội đang ở trước mắt, nếu như cái này còn bỏ qua thì ta còn tu tiên gì? Ta cược ở trên người cao nhân! Mang theo cháu và tằng tôn của mình liều một cái!"
Trong mắt Cố Uyên lóe ra ánh sáng điên cuồng, "Nếu như chờ Tông chủ trở về, gái trinh nữ đã thành đàn bà rồi, thế cục bây giờ thay đổi trong nháy mắt, không nên chậm trễ!"
Hắn càng chạy càng nhanh, sải bước về phía trước, nhưng thay vì đi về phía đâị điện, hắn đi thẳng qua đại điện và đến phía sau Thanh Vân tông.
Cỏ xanh nơi này như đệm, sắc màu rực rỡ, lại là một hoa viên.
Trong hoa viên, mười mấy con yêu tinh cảnh giới Phân Thần đang phụ trách tưới nước nhổ cỏ, chăm sóc mấy con yêu tinh khác.
Mấy con yêu tinh này đều là phi cầm, từ bộ lông đó có thể thấy được đều có xuất thân không tầm thường, đều là ngẩng cao đầu lên, thi thoảng chỉ huy hơn mười yêu tinh, rất chi là oai phong.
Yêu tinh tự nhiên cũng chia đủ loại khác biệt, yêu tinh có huyết mạch cao nếu như lựa chọn tông phái phụ thuộc, vậy địa vị cũng sẽ rất cao, về phần yêu tinh bình thường, trừ khi có kỳ ngộ, bằng không chỉ có thể làm yêu quái hoang dại, nếu như bị bắt lấy, nhẹ thì biến thành nô lệ, nếu không nữa thì chính là biến thành đồ ăn hoặc là vật liệu.
Mười mấy con yêu tinh kia nhìn thấy Cố Uyên thì đều sững sờ, vội vàng bỏ qua công việc trong tay, cung kính nói: "Bái kiến Cố Uyên hộ pháp."
Về phần mấy yêu quái phi cầm này thì Cố Uyên chỉ nhàn nhạt quét mắt, khẽ gật đầu một cái xem như làm cái chào hỏi.
Cố Uyên nhìn vào bọn chúng, chắp tay với bọn chúng, khách khí cười nói: "Các vị, chỗ ta có một cơ duyên to lớn muốn chia sẻ với các ngươi, không biết có ai nguyện ý đi với ta một chuyến hay không?"
Mấy con yêu quái kia nghiêng đầu nhìn vào Cố Uyên, không có một con nào nói chuyện, đều tung cánh bay đi, lẻn vào trên cành cây trong rừng cây.
Sắc mặt Cố Uyên hơi quẫn bách, cắn răng, lại hỏi lần nữa: "Đây quả thật là một cơ duyên lớn, tuyệt đối khó có thể tưởng tượng! Sẽ không để cho các ngươi thất vọng!"
Trong lòng hắn hơi có chút không vui, những yêu quái này thực sự được tông chủ nuông chiều quá rồi, quả thực cao ngạo vô lễ!
Nếu không phải mình trong thời gian ngắn tìm không được yêu quái trân quý thì cũng không như thế này.
Mấy con yêu quái này chẳng qua chỉ có cảnh giới Đại Thừa kỳ mà thôi, dựa vào chính mình có một chút huyết mạch của Thiên Hoàng, lúc này mới được Tông chủ coi trọng, hao hết tâm lực, chuẩn bị bồi dưỡng chúng nó thành Tiên thú.
Mình nói như thế nào thì cũng là Thiên Tiên trung kỳ, khách khí như thế đã cho bọn chúng mặt mũi rồi.
Hơn nữa, đây chính là cơ duyên to lớn a, nếu như mình không phải người mà là yêu quái, còn có thể tiện nghi cho bọn chúng sao?
Một con yêu quái trong đó mở miệng nói: "Cơ duyên to lớn? Thử nói cơ duyên mà ngươi nói xem."
Cố Uyên nhỏ giọng nói: "Ta may mắn quen biết một vị cao nhân, hắn muốn một con yêu quái phi hành làm thú cưỡi, nếu như có thể được hắn coi trọng, vậy trong tương lai tạo hóa quả thực khó có thể tưởng tượng."
Sắc mặt mấy con phi cầm hơi cổ quái, khó có thể tin nói: "Cao nhân? Còn muốn chúng ta làm tọa kỵ? Nếu như chúng ta nói câu nói này cho Tông chủ, ngươi đoán sẽ có hậu quả gì?"
Cố Uyên mở miệng nói: "Thật ra lúc đầu ta chính là muốn xin chỉ thị với Tông chủ, chỉ có điều đúng lúc Tông chủ không ở, nhưng việc này không nên chậm trễ, cơ duyên chớp mắt là qua, cho nên lúc này ta mới trực tiếp tới hỏi thăm ý của các ngươi."
Một con yêu quái trong đó tò mò hỏi: "Cao nhân này là ai, người ở chỗ nào?"
Cố Uyên trầm ngâm một lát, mở miệng nói: "Là một vị đại năng viễn cổ ở tại phàm trần."
"Phàm trần? Đại năng viễn cổ?"
Đám yêu quái phi cầm đều ngây dại, dùng một loại ánh mắt nhìn vào Cố Uyên như nhìn một tên thiểu năng trí tuệ, trong mơ bọn cũng cũng không dám làm như vậy a?
Đừng nói những phi cầm kia, xem như những yêu quái khác cũng không thể không hiện ra vẻ mặt cổ quái, cuối cùng thực sự không nhịn được mà phát ra một tiếng cười nhạo.
"Quả thực chính là trò cười! Lời nói như thế xem như đứa bé sáu tuổi cũng sẽ không tin đi! Ngươi thế mà vọng tưởng muốn chúng ta đi xuống phàm trần làm tọa kỵ cho người?"
Con yêu quái kiêu ngạo nhất kia cười lạnh, "Có phải gần đây ngươi đánh nhau với người cho nên đầu óc bị thương tổn hay không? Ta khuyên ngươi đi tìm người xem một chút, chờ tới điên rồi thì đã không còn kịp."
Cố Uyên ngưng giọng nói: "Các ngươi tin ta! Ta có thể dụng đạo tâm phát thệ, lời nói không ngoa!"
"Cố Uyên hộ pháp đi thong thả, không tiễn!"
Cố Uyên đứng tại chỗ, nhìn chằm chằm vào con yêu quái cao ngạo nhất kia, suy nghĩ miên man!
Con yêu quái này là một con Hỏa Tước tinh, trên người ẩn chứa nhiều Thiên Hoàng huyết mạch nhất, hơn nữa đã thức tỉnh thiên phú Phượng hoàng, phóng tầm mắt toàn bộ Tiên giới cũng là tọa kỵ không tệ, tặng nó cho cao nhân, cấp bậc hẳn là đủ!
Hơn nữa, nếu quá trình diễn ra suôn sẻ sẽ không thể hiện ra được thành ý, còn nếu ta mạo hiểm vì cao nhân thì chắc chắn có thể để cho cao nhân coi trọng mấy phần!
Cắn răng một cái, liều mạng!
Hắn đưa tay đột nhiên đưa tay lên chỉ một cái, uy lực bùng nổ, những yêu quái này ngay cả cảnh gới Thiên Tiên cũng chưa tới, căn bản không có chút sức phản kháng nào, trong nháy mắt hôn mê ngất xỉu.
Sau đó, Cố Uyên đưa tay một trảo, nắm con Hỏa Tước tinh kia vào trong tay, thân hình sau đó hóa thành độn quang, im hơi lặng tiếng bước nhanh rời đi.
Bên trong Tứ Hợp viện.
"Tiểu Đát Kỷ, ta xuống đây, giữ lấy thang nha."
"Công tử yên tâm xuống đi, ta đang giữ rồi."
"Được rồi!" Lý Niệm Phàm ở nóc nhà gật đầu rồi theo thang từ từ đi xuống.
Sau khi đi xuống, ngẩng đầu nhìn lên cột thu lôi ở trên Tứ Hợp viện, không thể không hài lòng khẽ gật đầu, "Xong rồi, từ nay về sau sẽ đỡ phải lo lắng nhiều."
"Công tử vất vả." Đát Kỷ mỉm cười, cẩn thận lau sạch lấy mồ hôi cho Lý Niệm Phàm.
Tâm tình Lý Niệm Phàm không tệ, cười ha ha một tiếng nói: "Tịnh Nguyệt hồ nổi tiếng gần xa, cách nơi này cũng không xa, để ăn mừng, không bằng buổi chiều chúng ta đi ra hồ chơi a?"
"Ừm, ta nghe công tử."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất