Nguyên Lai Ta Là Tu Tiên Đại Lão

Chương 312: Lần này không chỉ có một mình ta đi làm nội ứng, ta không cô đơn.

Chương 312: Lần này không chỉ có một mình ta đi làm nội ứng, ta không cô đơn.
"Ha ha, không sai, ta chính là cuồng ma uống sữa, cuồng ma uống sữa chính là ta!" Diệp Lưu Vân không phật lòng chút nào, thừa nhận rất thẳng thắn, không chỉ có như thế, giống như còn có chút đắc ý.
Trong lòng hắn, chính mình đây là đang cõng nồi cho cao nhân.
Cao nhân thích uống sữa Ngũ Sắc Thần Ngưu, chính mình chắc chắn không thể khai cao nhân ra, vậy mình chính là cuồng ma uống sữa thì lại như thế nào? Ta kiêu ngạo!
Người trung niên kia lập tức sợ hãi than nói: "Da mặt Lưu Vân đạo hữu quả nhiên để cho người ta theo không kịp."
"Ha ha, ngươi có tư cách gì xưng đạo hữu với ta?"
Diệp Lưu Vân ngạo nghễ cười một tiếng, khí thến quanh thân bỗng nhiên ngưng tụ, uy áp cuồn cuộn lập tức sôi trào mà ra, bầu không khí tại đây trong nháy mắt cứng lại.
Trong lòng mọi người đều cuồng loạn một trận, pháp khí quanh thân đều trở nên chập chờn lúc sáng lúc tối.
Mọi người đều vô cùng chấn động mà nhìn vào Diệp Lưu Vân, bên trong đôi mắt tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Tình huống như thế nào?
Trước đó không lâu không phải vừa mới bị Ngũ Sắc Thần Ngưu truy sát sao? Vậy mà cũng có thể đột phá?
"Ha ha ha, chúc mừng Lưu Vân điện chủ, chúc mừng Lưu Vân điện chủ."
Bên trong đại điện truyền tới một trận tiếng cười, sau đó, chỉ thấy một lão giả mặc áo bào trắng cất bước mà ra, mặt lộ vẻ hòa ái, vô cùng nhiệt tình.
"Tiên khí ở Tiên giới càng ngày càng thiếu thốn, Lưu Vân điện chủ vậy mà có thể đột phá ở bên trong nghịch thế, quả thực khiến người khâm phục, đủ để truyền ra làm một đoạn giai thoại."
Lão giả làm ra một cái động tác mời đối với Diệp Lưu Vân, "Cho chút thể diện, mọi người đã tới thì kết giao bằng hữu."
Tiến vào đại điện.
Trong điện đã bày đầy nước trà, trên bàn còn trưng bày một số tiên quả, quy cách xem như rất không tầm thường.
Đặt ở trước kia, Diệp Lưu Vân có thể sẽ còn thán phục một tiếng, bây giờ thì khác với ngày xưa chẳng thấy ghê gớm gì, chỉ những thứ tiên quả này ngay cả một chén nước nơi cao nhân cũng không sánh nổi, cũng không cảm thấy ngại lấy ra chiêu đãi người? Ha ha, quá nghèo!
Cao nhân chiêu đãi, đó cũng đều là từ quýt mà cất bước!
Bố cục rất đơn giản, Thái Ất Kim Tiên ngồi một bàn, Kim Tiên ngồi một bàn.
"Lưu Vân điện chủ, xin mời ngồi."
Lão giả áo bào trắng tiếp đãi rất khách khí, sau đó nói: "Nếu như tính cả Lưu Vân đạo hữu thì lần này Thái Ất Kim Tiên tới thế nhưng là có khoảng năm vị!"
"Năm vị?"
Lông mày Diệp Lưu Vân không thể không nhẩy lên một cái lộ ra vẻ kinh ngạc.
Thái Ất Kim Tiên ở Tiên giới là vô cùng thưa thớt, không có gì bất ngờ xảy ra, vạn năm qua chỉ có một mình hắn đột phá, có htể nói, Thái Ất Kim Tiên tuyệt đối là đổ cổ bên trong đồ cổ, có thể ra đều là nhân vật còn sống sót từ thời viễn cổ.
Bình thường, muốn gặp được một vị đều khó có khả năng.
Lão giả áo bào trắng thấp giọng, thần bí nói: "Hai vị trong đó còn là người trong thánh địa!"
Diệp Lưu Vân càng chấn kinh hơn, trên mặt bất động thanh sắc, trong lòng lại là hơi chìm xuống.
Xem ra lần nội ứng này không dễ làm cho lắm a, chính mình thế nhưng phải thận trọng nhiều hơn.
Dần dần, người tới lại nhiều, Kim Tiên bình thường khó gặp thế mà đã có mười hai tên tới, hơn nữa còn đang gia tăng.
Có điều, Diệp Lưu Vân để ý tới, những Kim Tiên này phần lớn đều đã già nua, là nhân vật đi vào Thiên Nhân Ngũ Suy, không đáng để lo.
Đúng lúc này, hai thân ảnh ở ngoài cửa, một trước một sau tới.
Lại là Tiêu Thừa Phong và Ngao Thành.
Bọn họ đều là sững sờ, sau đó đưa mắt lượn qua lẫn nhau một cái, ra vẻ không biết nhau cất bước đi vào trong đại điện.
Trong lòng hai người đều hơi vui mừng, xem ra lần này không chỉ có một mình mình đi làm nội ứng, ta không cô đơn.
Lại qua một lát thì có một lão giả áo xám tới.
Tóc hơi bạc, giữ lại một cái chòm râu dê, khí thế quanh thân hư ảo, trông cũng không có đặc thù gì nhưng, người này lại là Thái Ất Kim Tiên.
Ngay sau đó, lại là hai thân ảnh cưỡi mây mà tới, lại là hai nữ tử.
Hai nữ tử này đưa mắt nhìn nhau, giữa hai bên khẽ gật đầu một cái rồi ngồi ở trước bàn.
Đến tận đây, năm Thái Ất Kim Tiên và mười bốn tên Kim Tiên, toàn bộ đã đến đông đủ!
Tụ họp lớn như thế này, thật có thể nói là mấy vạn năm qua chưa từng có.
Lão giả áo bào trắng tổ chức hoạt động lần này đứng dậy lên tiếng.
"Các vị, ta tên là Thanh Vân Tử, xin cho phép ta được long trọng giới thiệu với các vị mấy đạo hữu bên người."
Thanh Vân Tử mở miệng nói: "Tử Diệp tiên tử Thánh địa Băng Nguyên Tiên cung, Linh Trúc tiên tử Thánh Địa Bích Vân Đạo cung, còn có Diệp Lưu Vân Lưu Vân điện và Huyền Nguyên thượng tiên."
Năm vị Thái Ất Kim Tiên, nhất là người từ hai cái thánh địa tới, đều là để cho người ta thi nhau ghé mắt.
Thánh địa, vẫn luôn là ngôn từ rất thần bí, tồn tại trong năm tháng cực kỳ lâu đời, nhưng lại là cực ít hoạt động ở trong tầm mắt của mọi người, có thể để cho người trong thánh địa đi ra, chuyện này quả nhiên là không nhỏ.
"Được rồi, ít nói lời vô ích, nói thẳng ngươi gọi chúng ta tới đây là có mục đích gì đi." Huyền Nguyên thượng tiên mở miệng nói, giọng nói có chút khàn khàn.
"Được rồi, ta trực tiếp đi vào chủ đề chính."
Thanh Vân Tử mỉm cười, sau đó nói: "Tiên khí ở Tiên giới suy kiệt, tu hành càng ngày càng không dễ chuyện này không cần ta phải nói nhiều, tuy nhiên bây giừo thiên địa lại xuất hiện biến hóa cực lớn, các ngươi hẳn là cảm thấy, tiên khi bắt đầu dần dần trở nên nhiều hơn, thế nhưng là có biết tại sao không?"
Hắn dừng lại một chút, tự hỏi rồi lại tự trả lời nói: "Các vị khả năng không có để ý, ta nói cho các ngươi biết, phàm trần xảy ra mấy chuyện lớn, con đường tiên phàm kết nối lại, Nhân Hoàng xuất thế, thậm chí không lâu trước đó ta cảm nhận được Địa Phủ có dấu hiệu xuất thế! Ở trong đó chắc chắn ẩn giấu đi bí mật động trời!"
Tử Diệp và Diệp Lưu Vân đều là không biến sắc chút nào mà nghe.
Linh Trúc tiên tử mở miệng nói: "Những chuyện ngươi nói ta cũng đã nhận ra, tuy nhiên căn bản là không có cách ngược dòng tìm hiểu tới đầu nguồn."
"Không sai, có thiên cơ che lấp, hoàn toàn mơ hồ." Thanh Vân Tử mỉm cười, "Tuy nhiên ta có thể xác định tất cả những chuyện này là bắt nguồn từ phàm trần! Hơn nữa trải qua ta dò xét nhiều mặt, đã có thể xác định một cái phương vị đại khái."
Có Kim Tiên nhịn không được nói: "Chuyện này thì có quan hệ gì với chúng ta?"
"Phàm là thiên địa biến lớn thì thường sẽ có theo cơ duyên khó có thể tưởng tượng, trừ khi thành tựu Đại La Kim Tiên, bằng không ai cũng không thoát khỏi được số chết!" Lão giả áo bào trắng nhìn vào bọn họ, "Chẳng lẽ các vị không muốn sao?"
Lập tức, nhịp thở của đông đảo Kim Tiên thi nhau trở nên dồn dập hẳn lên.
Nhất là có nhiều hơn một nửa trong số bọn họ đã đi vào giai đoạn Thiên Nhân Ngũ Suy, con mắt lập tức đỏ lên.
Bình thường mà nói, Thiên Tiên hưởng thọ ba vạn năm, Chân Tiên bốn vạn năm, Kim Tiên năm vạn năm, Thái Ất Kim Tiên thì sáu vạn năm, tuổi thọ của tiên nhân một khi dùng hết thì sẽ nghênh đón Thiên Nhân Ngũ Suy.
Cái gọi là Thiên Nhân Ngũ Suy, mỗi năm trăm năm tới một lần, đệ nhất suy tỉ lệ sống sót là tám thành, đệ nhị suy tỉ lệ sống sót là sáu thành, mãi có tới đệ ngũ suy, chính là chắc chắn phải chết!
Chỉ có trở thành Đại La Kim Tiên thì mới có thể thoát khỏi nỗi khổ luân hồi, tồn tại với thiên đạo đi vào trường sinh.
"Người tu hành chúng ta từ vừa mới bắt đầu đã đang tranh mệnh với trời, thật vất vả đi tới một bước này, dù sao cũng nên liều một lần! Bây giờ cơ hội đang ở trước mắt!" Mỗi một câu nói của lão giả áo bào trắng đều nói vào đúng chỗ đau của mọi người.
Nói tiếp: "Ta không ngại nói cho các ngươi biết rằng ở vào thời kỳ viễn cổ, cái gọi là bàn đào, Nhân Sâm quả đều là tồn tại có thật, mỗi một loại đều có thể trì hoãn Thiên Nhân Ngũ Suy, kéo dài tuổi thọ hơn ngàn năm! Bản Tây Du ký này chính là ta sai người lấy từ phàm trần tới, tuyệt đối là trân phẩm trong trân phẩm! Còn đặc biệt in ra mấy bản, đủ để cho người ở chỗ này mỗi người một bản, trên đó ghi chép cặn kẽ một đoạn bí mật của thời kỳ viễn cổ, mọi người tranh thủ thời gian cầm lấy đi đọc qua xem."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất