Chương 317: Ngụy Trang
Thế nhưng, trong quá trình rơi xuống, vị siêu phàm giả này rõ ràng cảm nhận được có lực trường vô hình đang tranh đoạt quyền điều khiển nước mưa với mình, thứ mà ngày bình thường hắn có thể dễ dàng điều khiển được, bây giờ lại chỉ có thể đứng nhìn.
Một tiếng ầm vang lên, siêu phàm giả ngã xuống mặt đất, sau đó khó khắn ho ra một ngụm máu tươi, rồi đổ uỳnh xuống đất không biết sống chết.
Cho đến giờ phút này, Ương Ương mới nhìn xung quanh:
"Hả? Người đâu rồi?"
Nàng muốn tìm bóng dáng Khánh Trần, nhưng đối phương đã thừa dịp nàng và siêu phàm giả kia đang chiến đấu, hộ tống Lưu Đức Trụ đi.
Ương Ương có vẻ hơi tức giận nói:
"Ngươi đi rồi thì làm sao ta về nhà được! Thật là!"
Lúc này Lộ Viễn cũng đã giải quyết hết tất cả sát thủ, hắn chạy tới đây rồi nhìn về phía Ương Ương:
"Xin chào, ngươi là ai?"
Ương Ương nghiêng đầu suy nghĩ một lúc rồi nói:
"Ta cũng là thủ hạ của Lưu Đức Trụ!"
Nói xong, Ương Ương lại bay lên bầu trời, đột ngột giống y như lúc nàng đến.
Lộ Viễn ngẩng đầu nhìn về phía đối phương biến mất trong bầu trời đêm:
"???"
Chỉ một câu nói này, lại có thể khiến Lộ Viễn sôi trào!
Nhìn cách thiếu nữ ra tay, nàng có thể dễ dàng nhấc tên siêu phàm giả kia treo ở trên trời, lại đạp mạnh đối phương xuống đất khiến tên kia còn không có chút sức chống cự nào!
Chỉ cần nhìn thoáng qua, ai cũng có thể biết bên nào mạnh hơn, chênh lệch giống như đám mây trên trời và bùn nhão dưới đất vậy.
Dựa theo suy tính của Lộ Viễn, thiếu nữ này ít nhất cũng là cấp B!
Những siêu phàm giả như thế này lại là thủ hạ của Lưu Đức Trụ? Nói đùa gì vậy!
Có phải bây giờ đang lưu hành mốt làm thủ hạ cho Lưu Đức Trụ không?!
Lộ Viễn đương nhiên biết Lưu Đức Trụ không phải người giật dây, còn biết sau lưng hắn có người chỉ đạo phía sau màn, người sau màn chân chính còn đang núp trong bóng tối.
Nhưng trước đêm nay hắn vẫn còn cảm thấy, Lưu Đức Trụ chỉ là quân cờ đứng trước sân khấu của "đoàn thể" này, mà "đoàn thể" chỉ là một đoàn thể nho nhỏ mà thôi.
Nhiều nhất là có ba người Lưu Đức Trụ, Khánh Trần và người giật dây.
Cho nên nếu chỉ có ba người mà nói, nhiều nhất chỉ có thể coi là "đoàn thể", chưa thể nào gọi là tổ chức được.
Hắn có thể gọi được đây là đoàn thể vì nó khá bí ẩn, nếu không thì chỉ có thể gọi là đội.
Mà bây giờ Lộ Viễn cảm thấy, có phải bọn họ nên xem xét kỹ lại một lần nữa đoàn thể này hay không.
Dù sao đoàn thể này không chỉ có Khánh Trần, Lưu Đức Trụ, còn có một siêu phàm giả chuyên dùng bài poker giết người, còn có thiếu nữ hung mãnh vô địch trước mặt hắn!
Đoàn thể này có những hai siêu phàm giả!
Một trong số đó còn là cấp B!
Huống chi, cho đến lúc này, người giật dây vẫn còn chưa xuất hiện, ai biết thực lực của người giật dây như thế nào? Ít nhất cũng phải mạnh hơn so với thủ hạ một chút chứ.
Nếu như người giật dây này cũng là cấp B, vậy đoàn thể này lại có hai siêu phàm giả cấp B!
Lộ Viễn hồ nghi đánh giá Ương Ương, thiếu nữ này là người giật dây kia sao, hẳn là không phải.
Người giật dây này vô cùng thông minh, muốn tìm cũng không tìm được, nhìn thiếu nữ này rõ ràng có chút ngu ngơ, làm sao có thể là người giật dây được.
"Có phải là người dùng bài poker không?"
Lộ Viễn âm thầm suy nghĩ thân phận của người giật dây, chuyện này sợ là ông chủ hắn cũng chỉ có thể đoán.
Trong lúc bất tri bất giác, có hai tên siêu phàm giả thu hút sự chú ý của mọi người, ngược lại người bình thường như Khánh Trần lại không được chú ý đến, trở nên mờ nhạt trong đám người.
Mà đoàn thể này lại đột nhiên trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.
Thật ra lúc đầu Khánh Trần không có ý định ra tay trước mặt mọi người, nhưng hắn núp một nơi bí mật gần đó quan sát được tình cảnh của Lưu Đức Trụ, không biết tại sao lại muốn giúp đối phương.
Hắn không biết còn có lính bắn tỉa ẩn nấp ở trên cao, dù hắn không ra tay, Côn Luân cũng sẽ giải quyết hết những sát thủ kia.
Nhưng mà, bất luận nói thế nào thì đêm nay cũng đã thành công.
Khánh Trần lợi dụng Con Rối Giật Dây, thành công dời đi lực chú ý của những người khác khỏi hắn.
Hắn và Hứa Nhất Thành đóng vai hai nhân vật.
Sau khi khống chế Hứa Nhất Thành, Khánh Trần còn cố tình để Con Rối Giật Dây đâm lá lách của tên sát thủ.
Trừ đám lão già trong cấm địa số 002, trừ Lý Thúc Đồng, trừ Đinh Đông, không có ai biết chuyện hắn có được vật cấm kỵ ACE-019 Con Rối Giật Dây, trong đêm mưa căn bản không ai có thể thấy rõ sợi dây ở giữa hắn và Hứa Nhất Thành.
Cho nên, tất cả mọi người coi Hứa Nhất Thành là hắn, mà hắn thì đóng vai một siêu phàm giả bí ẩn khác.
Cứ như vậy, mặc dù "Khánh Trần" giết người gọn gàng mà linh hoạt, nhưng chỉ là một người bình thường không đáng giá.